Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 178: Trở về Hắc Long Giang

Cập nhật lúc: 2025-11-10 04:31:10
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng hôm , Tống Vân dậy sớm, sắp xếp d.ư.ợ.c thảo đào từ Tây Tần Sơn hôm qua, lấy hai cái nong lớn đựng mang phơi trong sân.

Phơi xong d.ư.ợ.c thảo, cháo trong nồi đất cũng chín nhừ, hấp thêm ít bánh bao, luộc hai quả trứng gà rừng, thế là bữa sáng chuẩn xong.

Lão Cổ đúng giờ tới ăn sáng, ăn xong liền hỏi Tống Vân: "Hôm nay cháu đến trường tiểu học thủ tục, lấy văn bản phê chuẩn của Hứa sư trưởng ?"

Tống Vân: "Cháu lấy , mấy hôm Hứa sư trưởng sai mang đến bệnh viện đưa cho cháu ."

Lão Cổ gừ gừ: "Cũng coi như thằng tiểu tử già đó một việc hồn."

Tống Vân sớm phát hiện quan hệ giữa lão Cổ và Hứa sư trưởng bình thường, chỉ là tiện hỏi, giờ lão Cổ gọi Hứa sư trưởng là "thằng tiểu tử già", thoạt tưởng chừng như bất lịch sự, nhưng kỳ thực từng chữ đều toát lên sự thiết.

Có văn bản phê chuẩn của Hứa sư trưởng, thủ tục chuyển trường xử lý thuận lợi, ngay cả việc phân lớp cũng sắp xếp, chính là lớp của Tôn Trụ Tử và Tôn Ni Tử.

Hiệu trưởng , học sinh chuyển trường đến đều sẽ tạm thời phân lớp 1/2, khi tham gia bài kiểm tra nhập học, sẽ căn cứ kết quả để phân lớp .

Tống Vân ý kiến, như cũng công bằng.

Quả thật nhiều đứa trẻ tám chín tuổi mới nhập học, học lớp một. Tử Dịch nhập học sớm, giờ vẫn đủ chín tuổi, dù đang học lớp ba nhưng nội dung lớp bốn bé cũng tự học xong.

Một ngày, việc chuyển trường, việc nhập hộ khẩu, đều giải quyết thỏa, cô lập hộ khẩu mới ở bên , khi Tử Dịch đến thể trực tiếp nhập hộ khẩu của cô.

Hai việc lớn xong xuôi, cô đến bưu điện gọi điện về thôn Thanh Hà, máy là đội trưởng Lưu.

Đội trưởng Lưu thấy giọng Tống Vân vui, hỏi cô nhiều chuyện, hỏi cô ở Tứ Xuyên thích nghi , trong quân khu đối xử với cô , ai bắt nạt cô , còn nếu ở Tứ Xuyên thuận lợi, thì cứ về thôn Thanh Hà.

Tống Vân đều nhất nhất đáp ứng, trong lòng ấm áp.

Cúp máy, đợi hai mươi phút, cô gọi , máy là Bạch Thanh Hà.

"Tiểu Vân, con ở bên đó vẫn khỏe chứ?"

Giọng Bạch Thanh Hà gấp, chắc là chạy vội đến trụ sở đội.

"Mọi thứ đều , hôm nay con xong thủ tục chuyển trường cho Tử Dịch , mấy hôm nữa con sắp xếp thỏa việc ở đây sẽ về thôn Thanh Hà đón Tử Dịch, giúp cháu thu dọn đồ đạc nhé."

Bạch Thanh Hà liên tục đáp ứng " ", vui mừng, nỡ.

Lúc , máy đổi thành Tống Hạo, hỏi han chuyện công việc của cô.

Cuối cùng, máy là Tử Dịch, Tử Dịch gì khác, chỉ nhớ chị.

Một cuộc điện thoại kéo dài mười hai phút, tốn mười hai tệ, bằng nửa tháng lương của một công nhân bình thường.

Về đến khu tập thể, thu những d.ư.ợ.c liệu đang phơi, lấy sổ tay ghi chép chủng loại và lượng d.ư.ợ.c liệu hái , như khi cần dùng cũng thể một cái là rõ, khỏi lục lọi.

Cô thậm chí còn một bảng kiểm kê.

Về cô sẽ thường xuyên tranh thủ thời gian hái thuốc, lượng d.ư.ợ.c liệu dự trữ sẽ ngày càng nhiều, nhập kho bao nhiêu, dùng bao nhiêu cho phối thuốc, dùng bảng biểu để ghi chép sẽ càng rõ ràng chính xác.

Vừa xong bảng, lão Cổ tìm đến sân cô hỏi chuyện bữa tối, thấy bảng kiểm kê trong tay cô, mắt sáng rỡ: "Đây là cháu nghĩ ? Giống sổ sách kế toán quá, thật sự phù hợp, lúc nào đó lão phu cũng một cái."

Tống Vân nghĩ đến đống tủ t.h.u.ố.c của ông, liền : "Cháu giúp ông cùng , thì ông nhiều d.ư.ợ.c liệu như đến khi nào."

Lão Cổ cầu còn : "Được thôi, khi chúng nghỉ phép thì ."

Nói xong những chuyện , lão Cổ hỏi cô tối nay ăn gì.

Tống Vân nghĩ ngợi về nguyên liệu trong nhà: "Ăn gà hầm , gà rừng bắt hôm qua ăn một con, con gà sấy khô."

Vân Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-178-tro-ve-hac-long-giang.html.]

Lão Cổ ý kiến, Tống Vân nấu gì cũng ngon.

Bữa tối nấu xong, Tề Mặc Nam vẫn tới.

Lão Cổ lẩm bẩm: "Tiểu tử nhiệm vụ nữa đấy chứ? Sao cũng tới một tiếng, khiến lão phu còn khá nhớ ."

Tống Vân hỏi: "Trước đây nhiệm vụ đều gấp gáp như ?"

Lão Cổ : "Còn tùy xem nhiệm vụ gì, nhiệm vụ thời gian chỉnh đốn, còn cho binh sĩ thời gian từ biệt nhà. nhiệm vụ tính bảo mật cao, ."

Tống Vân gật đầu, hỏi thêm nữa.

Hai ngày nghỉ phép kết thúc, họ trở bệnh viện, rời khỏi đầu cầu thang rẽ hành lang khu điều trị, từ xa thấy lão thủ trưởng Ngô cảnh vệ đỡ, đang chầm chậm bước từng bước trong hành lang.

Bước chậm, nhưng thể nhận , chân ông chút lực, dựa sự đỡ đần của cảnh vệ.

Hai lên tiếng, lặng lẽ theo lão thủ trưởng Ngô, ông từng bước từng bước di chuyển, cho đến khi đến cuối hành lang, lúc đầu , lão Ngô mới thấy Tống Vân và lão Cổ.

Lão Ngô và cảnh vệ mắt đều sáng lên, hai tương kỳ ăn ý, cùng lúc : "Hai tới !"

Tống Vân giơ ngón tay cái về phía lão Ngô: "Ngài thật lợi hại, nhanh như thể xuống đất ."

Lão Ngô vui: "Là do cháu giỏi y thuật, nếu cháu, lẽ liệt giường chờ c.h.ế.t ."

Tống Vân vung tay: "Đừng , cháu sẽ kiêu ngạo đấy."

Mấy ha hả, lão Cổ : "Dù hồi phục nhanh, nhưng cũng vận động quá sức, đầy mồ hôi thế , chắc là luyện tập lâu lắm nhỉ?"

Lão Ngô vội vàng phủ nhận: "Không , chỉ một vòng thôi, chỉ một vòng thôi."

Lão Cổ về phía cảnh vệ: "Tiểu Mạnh, cháu ."

Tiểu Mạnh mắt đảo qua trái, đảo qua , nhất quyết .

Không cũng đồng nghĩa với .

Lão Ngô trừng mắt tiểu Mạnh, trách phá đài, đó với Tống Vân và lão Cổ: "Hai vòng, chỉ hai vòng thôi."

Tống Vân : "Hai vòng cũng khá , chúng về phòng bệnh , cháu mang cho ngài bánh cuốn hoa hành ."

Nghe thấy đồ ăn ngon, lão Ngô một bước cũng chịu nữa, trực tiếp dựa lưng tiểu Mạnh: "Nhanh lên, cõng về."

Tiểu Mạnh gì, trong lòng nghĩ: Ngài còn nhớ là ai ?

Bánh cuốn hoa hành và bánh bao là hai hương vị khác , lão Ngô ăn cũng ngon miệng, bảo cô ngày mai mang thêm.

Tống Vân đương nhiên đồng ý, nhân tiện nhắc tới việc cô dự định về Hắc Long Giang đón em trai: "Trường học khai giảng , cháu nhanh chóng đón em trai cháu đến, để khỏi bỏ lỡ quá nhiều bài giảng. Quá trình điều trị của ngài, lão đại phu Cổ đều tham gia bộ, ông rõ ràng về kế hoạch và tiến độ điều trị, những phần cũng là xoa bóp phục hồi chức năng, cháu rời vài ngày vấn đề gì, ngài xem ngài đồng ý ?"

Lão Ngô vung tay: "Cháu việc thì cứ lo việc của cháu, bên giờ vấn đề gì, ." Chỉ tiếc là mấy ngày ăn cơm tiểu đầu do Vân nấu, buồn quá.

Lão Ngô đồng ý, Hứa sư trưởng đương nhiên phản đối, ông hài lòng với tình trạng hồi phục hiện tại của lão Ngô.

Phương viện trưởng ngày nào cũng tiếc nuối vì bỏ lỡ nhân tài như Tống Vân, đáng tiếc là Tống Vân và lão Cổ xong thủ tục nhập viện, đợi khi xong việc của lão Ngô, họ sẽ đến báo danh tại đội y tế quân khu, bệnh viện quân khu của họ còn cơ hội.

Ngày 21 tháng 2 năm 1974, Tống Vân lên chuyến tàu trở về Hắc Long Giang.

Chiều ngày thứ ba, Tống Vân xe jeep của ban chỉ huy quân sự thành phố trở về thôn Thanh Hà.

Đây là do Hứa sư trưởng đặc biệt dặn dò trưởng ban chỉ huy quân sự huyện Liên, bố trí xe đưa đón Tống Vân, tạo điều kiện thuận lợi cho cô, để tránh một cô gái đường một gặp chuyện bất trắc.

 

Loading...