Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 188: Triệu Lan Hoa Thất Thế
Cập nhật lúc: 2025-11-10 04:31:19
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đinh Kiến Nghiệp đương nhiên xử lý chuyện , ngay cả mặt Tống Trân Trân cũng thấy nữa, chỉ thấy buồn nôn. Thế là viện cớ bản rảnh, bảo chiến sĩ trạm gác chặn , thật sự thì khu gia thuộc tìm xử lý việc .
Thế là Triệu Lan Hoa gọi .
Từng là chồng nàng dâu, giờ gặp , cả hai đều đỏ mắt.
Là đỏ mắt vì hận.
Triệu Lan Hoa hận Tống Trân Trân hại con trai bảo bối của bà, vốn dĩ giờ thành kẻ hai đời vợ, còn hỏng cả thanh danh.
Tống Trân Trân hận Triệu Lan Hoa nhúng tay chuyện của cô và Đinh Kiến Nghiệp, phá tan cuộc hôn nhân vốn của họ, nếu bà lão đặc biệt từ Bắc Kinh đuổi theo đến tận đây, lẽ cô và Kiến Nghiệp con , đều tại cái lão yêu quái .
Thế là, hai gặp mặt, một câu giật tóc .
Triệu Lan Hoa là đối thủ của Tống Trân Trân.
Tống Trân Trân chỉ trẻ khỏe sức mạnh, cô còn kinh nghiệm mấy chục năm mụ đàn bà thô lỗ ở nông thôn ở kiếp , những động tác như giật tóc, đ.â.m ngực, đá háng đều vô cùng thuần thục.
Cuối cùng, chiến sĩ trạm gác dùng vũ lực tách hai , Triệu Lan Hoa mặt mày tèm nhem, áo quần xốc xếch, mấy chỗ kín đáo đau đến mức run rẩy, tức giận đến mức run .
Tống Trân Trân vén mái tóc rối, lạnh lùng Triệu Lan Hoa : “Bà tưởng ép và Kiến Nghiệp giấy li hôn là xong chuyện ? Hừ — bà nghĩ quá, bà đừng quên và Kiến Nghiệp kết hôn như thế nào.”
Sắc mặt Triệu Lan Hoa biến đổi, ánh mắt như ăn tươi nuốt sống chằm chằm Tống Trân Trân, “Mày im miệng!”
“Muốn im miệng? Ở đây thì .” Tống Trân Trân nắm thóp Triệu Lan Hoa, cô tin Triệu Lan Hoa dám liều mạng, chuyện đó chỉ mất mặt, mà còn là vi phạm kỷ luật, bà thể lấy tương lai của Đinh Kiến Nghiệp đùa .
“Mày hổ, mày còn mặt mũi ở đây, chuyện là thế nào, trong lòng mày rõ như lòng bàn tay. Bây giờ li hôn , mày nhanh chóng về Bắc Kinh , đừng ở đây trò nữa.” Triệu Lan Hoa gào lên.
Tống Trân Trân ăn chiêu của bà .
“Chuyện là thế nào, trong lòng rõ, nhưng rõ, lãnh đạo quân khu rõ , vẫn rõ ràng thôi.”
Triệu Lan Hoa thấy cô thật sự định , tức sốt ruột, lao lên bịt miệng cô , “Rốt cuộc mày gì?”
Tống Trân Trân đẩy Triệu Lan Hoa , “ gì, trong lòng bà rõ ? yêu Kiến Nghiệp, chúng khó khăn lắm mới kết hôn, bà cứ nhất định đập gãy cặp uyên ương chia rẽ chúng . Bây giờ bà hài lòng ? cho Triệu Lan Hoa , nếu thể cùng Kiến Nghiệp phục hồi hôn nhân, cũng sống nữa , chuyện thể diện , cũng quan tâm nữa, bà tự xem .”
Đe dọa, đe dọa trắng trợn.
Triệu Lan Hoa bây giờ ăn chiêu , bà tưởng rằng chỉ cần Kiến Nghiệp và Tống Trân Trân li hôn, hai còn quan hệ hôn nhân, Tống Trân Trân sẽ lý do tiếp tục quấy rối Kiến Nghiệp, ai về vị trí nấy, ai đường nấy, Kiến Nghiệp cũng thể tìm một cô vợ ý.
bây giờ xem , bà quá ngây thơ, nghĩ về Tống Trân Trân quá .
“Về .” Triệu Lan Hoa thật sự sợ Tống Trân Trân một cơn tức giận kìm , sẽ chuyện cô và Kiến Nghiệp lăn giường hôn nhân. Quan trọng là, lúc đó Tống Trân Trân là Kiến Nghiệp nhân lúc say rượu cưỡng ép cô .
Cưỡng ép, đó là một từ khủng khiếp bao, một từ thể trực tiếp hủy hoại Kiến Nghiệp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-188-trieu-lan-hoa-that-the.html.]
Dù ai tin Kiến Nghiệp sẽ trúng một phụ nữ như Tống Trân Trân, nhưng kết quả là như , quá trình thế nào quan trọng nữa.
Tống Trân Trân nhặt bọc đồ đất lên, hừ một tiếng, dùng ánh mắt của kẻ chiến thắng liếc hai chiến sĩ trạm gác đang sửng sốt, liếc mấy chị vợ quân nhân tụ tập xem nhiệt náo, ngẩng cao đầu ưỡn n.g.ự.c bước khu gia thuộc.
Hùng cứ của Tống Trân Trân Tống Vân đương nhiên , lúc cô ở lều cứu thương hai ngày, những thương binh đưa đến đều hồi phục , phía tiếp tục đưa thương binh đến nữa, đội đặc nhiệm tiên phong quét sạch tất cả đội xung kích nước Y, bắt một tù binh, trong tù binh cũng thương, nhưng đưa đến lều cứu thương của tổ hai, chỉ cho ở bên tổ một băng bó sơ qua.
Chính trị viên ở bên tổ một chỉ huy sáp nhập hai ngày, hôm nay rốt cuộc mới chút thời gian rảnh, chạy về doanh trại tổ hai xem tình hình.
Hắn nhớ bên lều cứu thương tổ một đưa đến một chiến sĩ thương nặng, bác sĩ đội bên đó , vết thương như tìm cách đưa về bệnh viện quân khu cứu chữa, bằng khó vượt qua.
Chính trị viên tưởng rằng sẽ sớm nhận đơn xin đưa thương binh nặng rời , kết quả hai ngày trôi qua, mãi thấy ai đến với chuyện , trong lòng cũng luôn canh cánh, lúc chút thời gian rảnh, lập tức chạy về.
Vừa bước lều cứu thương, chính trị viên thấy mấy thương binh trong lều quây quần chuyện, vui vẻ, trông tinh thần đều , ánh mắt như điện, nhanh chóng khóa định vị chiến sĩ đ.â.m bụng, thấy sắc mặt bình thường, với những khác, hề dấu hiệu thương nặng.
Chuyện gì thế?
Tần Mộng xách ấm nước bước , thấy chính trị viên ở cửa, vội mở miệng, “Sao đực đây? Anh định ?”
Mấy thương binh lúc mới đầu cửa lều, thấy chính trị viên, lập tức dậy.
Chính trị viên tới, đảo mắt , đó hỏi: “Vết thương của các đều khỏi ?”
Tần Mộng chen ngang, “Nói gì thế? Mới hai ngày, mà khỏi , chỉ là hồi phục khá thôi, bây giờ vẫn thể lên chiến trường, còn dưỡng thương vài ngày nữa.”
Chính trị viên thấy Tần Mộng hiểu lầm, giải thích: “Ý , chỉ tò mò, thấy sắc mặt họ đều tệ, hỏi thăm tình hình thôi.”
Thế là mấy thương binh lượt khoe vết thương với chính trị viên, vết thương vẫn đắp hỗn hợp t.h.u.ố.c thảo d.ư.ợ.c màu xanh đậm, bóc lớp t.h.u.ố.c , vết thương của mấy hề sưng tấy viêm nhiễm, hồi phục , thể là hồi phục đặc biệt , hơn cả những vết thương bên tổ một chữa năm sáu ngày.
Đặc biệt là vết đ.â.m ở bụng, trông cũng khác mấy so với mấy thương binh , ai mà nghĩ hai ngày còn đang bập bênh giữa sống c.h.ế.t.
Chính trị viên hỏi Tần Mộng, “Thuốc là bác sĩ Tống ?”
Tần Mộng gật đầu, mắt sáng rỡ, “Ừ, t.h.u.ố.c thần kỳ lắm, so với t.h.u.ố.c tây còn hiệu quả hơn, cũng thấy vết thương đấy, vết thương dùng t.h.u.ố.c , hề viêm nhiễm, hồi phục cực nhanh.”
Chính trị viên cũng sục sôi, “Còn ? Bên tổ một mấy thương binh vết thương hồi phục lý tưởng, dùng t.h.u.ố.c tiêu viêm còn tác dụng, lẽ dùng t.h.u.ố.c sẽ hiệu quả.”
Tần Mộng chỉ về một hướng, “Tiểu Vân đang ở đó nhặt thuốc, t.h.u.ố.c thành phẩm thì còn, hỏi cô xem, chắc cô thể pha chế thêm một ít.”
Chính trị viên tìm đến lều chứa vật tư, Tống Vân đang trong lều nhặt phân loại d.ư.ợ.c liệu, những d.ư.ợ.c liệu đều do chiến sĩ hái trong rừng rậm, chất đầy nửa lều, cô dùng hết chỉ một ít, hai ngày nay cô phơi t.h.u.ố.c nắng hai ngày, bên nắng to, hai ngày phơi khô, cô nhanh chóng nhặt phân loại cất .
Chính trị viên chui lều, thấy Tống Vân chất đầy từng đống d.ư.ợ.c liệu nhỏ phơi khô, chiếm hết chỗ trong lều, chỉ thể ở cửa lều, .
Vân Vũ