Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 198: Đen trắng đảo lộn

Cập nhật lúc: 2025-11-10 08:31:53
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chị về , thằng ngốc, chị vẫn , đừng nữa.” Tống Vân vỗ về an ủi đứa em trai, ngẩng mắt Tống Trân Trân, ánh mắt vốn dịu dàng lập tức trở nên băng lãnh và sắc bén.

“Tống Trân Trân, em đúng là chịu nhớ lấy bài học!” Tống Vân xong, tháo ba lô xuống, Tống Tử Dịch vội vàng đỡ lấy, chiếc ba lô to và nặng nhấc lên dễ dàng, một tay xách ba lô, một tay cầm mì sợi, chạy nhà.

Tống Trân Trân trong lòng phát run, nhưng cô lấy tiền thì thể tỏ yếu thế, chỉ thể ngửa cổ lên hét: “ thấy chị mới là kẻ chịu nhớ lấy bài học đấy, rõ ràng lấy của nhiều tiền như , còn dám nhận, là xem và Tử Dịch như kẻ ngốc ?”

Tống Vân thấy những lời nửa thật nửa giả và trọng điểm của cô , mỉm : “Nhiều như , là bao nhiêu? Em thà một con , đừng ở đây những lời hư hư thực thực chia rẽ tình cảm.”

Tống Tử Dịch bỏ ba lô xong chạy : “Chị, em sẽ tin lời dối của cô .”

Tống Vân : “Chị em tin, chị chỉ cho em xem khuôn mặt của cô , xem rốt cuộc đạo đức giả đến mức nào, cái miệng của cô , rốt cuộc mấy câu là thật.”

Tống Tử Dịch mắt sáng rỡ, gật đầu mạnh: “Vâng, chị bảo em xem, em sẽ xem.”

Tống Vân véo véo má mũm mĩm của Tử Dịch, mắt Tống Trân Trân: “Sao nữa? Là quên ? Hay là ?”

Tống Trân Trân nghiến răng: “Ba nghìn sáu, chị lấy của ba nghìn sáu, trong đó một nghìn hai là của , chị chỉ cần trả cho , chuyện sẽ kết thúc, sẽ với bất kỳ ai.”

Tống Vân từ trong túi, thực là từ trong ngăn chứa đồ lấy tờ giấy đoạn tuyết tình, đưa cho Tống Trân Trân, mà đưa cho Tống Tử Dịch: “Tử Dịch, đây là tờ giấy đoạn tuyết tình lúc chị và Tống Vệ Quốc bọn họ cắt đứt quan hệ, Tống Trân Trân lúc đó cũng mặt. Có lẽ cô nhốt vài ngày trong đồn, mắc chứng quên, em một chút, giúp cô nhớ cho kỹ.”

Tống Trân Trân đương nhiên tờ giấy đoạn tuyết tình những gì, lập tức hét lên: “Cái thể chứng minh gì? Lúc đó đưa cho chị ba nghìn sáu, nếu chị trả cho một nghìn hai, sẽ tố cáo chị.”

Tống Vân nhếch mép, lạnh một tiếng, từng bước đến mặt Tống Trân Trân, xuống khuôn mặt xí và ngu ngốc của Tống Trân Trân: “Đừng là chị lấy, cho dù chị thật sự lấy , em tư cách gì và lập trường gì để đòi tiền ? Dựa cái mặt dày của em? Dựa cái tâm đen độc của em?”

Tống Trân Trân mở miệng biện minh, nhưng Tống Vân nữa, giơ tay vả một cái, đ.á.n.h cho Tống Trân Trân hoa mắt, mặt sưng miệng rách.

Bản chất đàn bà thô lỗ của Tống Trân Trân lập tức kích thích, cô giơ tay định cào cấu Tống Vân, nhưng chạm đến một sợi tóc nào của Tống Vân, hiểu ngã sấp xuống đất, c.ắ.n một miệng bùn đất, cô lập tức nhổ bùn đất trong miệng , điên cuồng bò dậy lao Tống Vân, Tống Vân tránh né, giơ tay vả thêm một cái nữa, đ.á.n.h Tống Trân Trân ngã xuống đất, đ.á.n.h cho Tống Trân Trân suýt ngất .

Tống Vân vẩy vẩy tay: “Chị , đừng trêu chọc chị, em cứ .”

Mặt Tống Trân Trân sưng như cái bánh bao, cô từ từ bò dậy, dùng ánh mắt như ăn tươi nuốt sống chằm chằm Tống Vân: “Chị chờ đấy, chị chờ đấy cho .”

Tống Trân Trân chạy ngoài.

Tống Tử Dịch lo lắng: “Chị, cô sẽ bậy chứ?”

Tống Vân : “Không , cái đầu óc đó của cô , bậy cũng chỉ , hại chị .”

Vân Vũ

Tống Tử Dịch yên tâm, bắt đầu kéo Tống Vân hỏi đông hỏi tây.

Tống Vân chọn lọc một chuyện thể kể để kể, thể kể thì một chữ cũng , vẫn dỗ cho nhóc vui vẻ và mong chờ.

Hai chị em chuyện xong, Tống Tử Dịch giúp chị đun nước, Tống Vân sắp xếp ba lô hành quân, sắp xếp đồ đạc. Nước đun xong, cô tắm nước nóng, thoải mái đến mức nữa.

Đối với cô, ở ngoài đồng khó chịu nhất là ăn ngon ngủ yên, chỉ một thứ duy nhất cô cảm thấy vô cùng khó chịu, đó là thể tùy ý tắm rửa, đúng là cái chỗ đó nóng nực, ngày nào cũng mồ hôi ngâm, thể ngày nào cũng tắm, cái cảm giác đó, thể tả nổi.

Tắm xong bước , cô lấy gương chải đầu, phát hiện đen ít nhất ba bậc, là hai màu da so với phần da từ cổ trở xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-198-den-trang-dao-lon.html.]

“Đen thành như .” Tống Vân trong gương, trong lòng suy nghĩ tìm cách kiếm chút mặt nạ để đắp.

Tống Tử Dịch : “Chị đen cũng , đặc biệt .”

Bên Tống Vân chị em hòa thuận, bên Tống Trân Trân thì gà bay ch.ó chạy, cô bưng mặt chạy về nhà, gặp Đinh Kiến Nghiệp về lấy đồ, liền kéo Đinh Kiến Nghiệp lóc, cáo trạng đen trắng đảo lộn.

Đinh Kiến Nghiệp là do Tống Vân đánh, lập tức nhíu mày: “Em việc gì trêu chọc cô gì?”

Tống Trân Trân : “Sao là em trêu chọc cô ? Em đòi tiền của gì sai? Đó là tiền của em.”

Triệu Lan Hoa , nhíu mày hỏi: “Tiền gì? Tiền của em ở chỗ Tống Vân? Bao nhiêu tiền?”

Tống Trân Trân ba nghìn sáu, nhưng cũng thế : “Một nghìn hai.”

Hai con đều trợn mắt, đặc biệt là Triệu Lan Hoa, bà túm lấy cánh tay Tống Trân Trân: “Em bao nhiêu?”

“Một nghìn hai.” Tống Trân Trân cúi mắt, che giấu sự hư hỏng trong lòng.

Một nghìn hai của cô thật sự còn, nhưng Tống Vân lấy , mà là Tống Vệ Quốc và Lý Thục Lan đòi, đó trộm lấy mất, mỗi nghĩ đến, lòng cô như chảy máu, giờ gặp Tống Vân, nghĩ đến hai nghìn bốn Tống Vân, thế nào cô cũng moi một ít.

Triệu Lan Hoa thấy tiền là mở mắt, trong nháy mắt quên ghét đàn bà độc ác mặt đến mức nào, lập tức vui như mở hội: “Đã là tiền của em, đương nhiên đòi , đòi với em.”

Đinh Kiến Nghiệp ngăn Triệu Lan Hoa , hỏi Tống Trân Trân với giọng trầm: “Em rõ ràng, rốt cuộc là chuyện thế nào. Tiền của em ở tay Tống Vân, còn nữa, em lấy nhiều tiền như ?”

Triệu Lan Hoa cũng tỉnh táo : “ , em lấy nhiều tiền như ?”

Tống Trân Trân ấp a ấp úng , nhưng Đinh Kiến Nghiệp hiểu , thẳng vấn đề: “Là tiền của bố đẻ Tống Vân ?”

Tống Trân Trân lập tức : “Đó cũng là tiền của em, họ cho ba nghìn sáu, em và Tử Dịch cùng Tống Vân ba chia đều, mỗi một nghìn hai.”

“Vậy phần của em ở tay Tống Vân? Anh nhớ lúc Tống Vân thế của , bố nuôi của em điều , cô còn gặp họ một mặt, lấy tiền?”

Phải , logic của Đinh Kiến Nghiệp mạnh, thẳng trọng điểm.

Tống Trân Trân còn cách nào, bắt đầu bịa chuyện, dù cuối cùng cô cũng một mực khẳng định Tống Vân lấy một nghìn hai của cô .

Triệu Lan Hoa chỉ lấy tiền, quan tâm nội tình quanh co: “Đã là của em, thì lấy , với em tìm cô ngay bây giờ.”

Tống Trân Trân Đinh Kiến Nghiệp: “Kiến Nghiệp cũng , ở đó, cô chắc chắn sẽ đưa.”

Đinh Kiến Nghiệp do dự, nên , tiền là do bố đẻ Tống Vân cho, Tống Trân Trân đoạn tuyệt quan hệ với , Tống Vân lấy cũng hợp tình hợp lý, họ tư cách để đòi. , gặp Tống Vân, dù một câu, chỉ thôi cũng .

Cuối cùng, tình cảm thắng lý trí, theo Triệu Lan Hoa và Tống Trân Trân cùng đến khu nhà cấp bốn.

 

Loading...