Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 25: Gánh Nước

Cập nhật lúc: 2025-11-10 03:48:19
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông Trương thật lòng quý mến cô gái mặt, chỉ xinh mà còn ăn lễ phép, dễ , lúc nào cũng nở nụ tươi, cư xử đúng mực, hành sự nhanh nhẹn. Giao tiếp với trẻ tuổi như khiến lòng ông vô cùng thoải mái.

"Ông lão cũng chỉ chút nghề vặt thôi, khách là may lắm , dám bán đắt? Chẳng qua là nhờ đây." Ông Trương phẩy tay.

Hai trò chuyện phiếm trở về thôn Thanh Hà. Ông Trương dắt xe bò đến khu nhà hoang, hô một tiếng, lập tức mấy đang việc bên trong chạy , giúp mang đồ đạc xe sân .

Hôm nay đến giúp đều là những thanh niên khỏe mạnh của thôn Thanh Hà. Đây là đầu họ gặp Tống Vân, ai nấy đều rướn cổ lén . Một cô gái xinh như hoa như ngọc thế , mười dặm quanh đây từng thấy, so với mấy nữ tri thức thanh niên còn hơn gấp bội. Chỉ điều, dáng vẻ mảnh mai yếu ớt thế liệu nổi việc đồng áng ? Lại còn dắt theo một đứa em trai, cuộc sống sẽ .

Tống Vân để ý đến những ánh mắt tò mò , cô mỉm đáp , liên tục cảm ơn . Sau khi đồ đạc chuyển xong, cô phía xin : "Vốn dĩ mời đến giúp đỡ thì cơm nước đãi đằng, nhưng hiện tại chỗ em chẳng gì, đến một ngụm nước cũng thể mời . Em xin phép ghi nhớ ân tình , đợi đến ngày thành căn nhà, nhất định sẽ mời một bữa thật ngon để bày tỏ lòng ơn."

Ban đầu, cũng bất mãn, vì ở quê, giúp việc gì mời cơm là chuyện thường tình. Dù nhận tiền công nhưng ai cũng mong một bữa ăn miễn phí. khi Tống Vân , sự bất mãn trong lòng họ lập tức tan biến. Có : "Chỗ cô chẳng nổi cái nồi, chúng cũng mong ăn cơm . thành nhà sẽ đãi chúng một bữa ngon, chúng sẽ nhớ lời đấy!"

"Chắc chắn là thật!" Tống Vân ha hả.

Sau cuộc trò chuyện , ấn tượng của về Tống Vân tăng vọt, đến tưởng, ai nấy việc cũng hăng say hơn.

Tống Vân trở sân , thấy Tống Tử Dịch đang vây quanh mấy cái vại nước, nồi đất, bình gốm mua về, tỏ vô cùng tò mò. Những thứ ở Bắc Kinh từng thấy bao giờ.

Tống Vân giới thiệu từng thứ cho bé, giao nhiệm vụ: dùng khăn lau sạch những đồ . Cô đến nhà thợ mộc Lưu mua thùng gánh nước và đòn gánh, còn đặt thêm một đồ nội thất, lẽ sẽ mất khá nhiều thời gian mới về .

"Chị mua thùng xong sẽ gánh nước ở đầu làng. Khi chị về, chúng sẽ dùng nước để lau rửa. Em cứ lau sạch bụi bẩn đó , cần vội, từ từ lau, cẩn thận đừng để xước tay nhé."

Tống Tử Dịch gật đầu lia lịa, đôi mắt sáng rực. Được cùng chị chia sẻ việc nhà khiến vui lắm, cảm thấy là gánh nặng.

Vân Vũ

Tống Vân vội vã đến nhà thợ mộc Lưu, hỏi thăm đường đường. Vừa bước cổng, cô thấy khuôn mặt đen sạm của ông , ánh mắt mấy thiện cảm. Không hiểu chuyện gì, cô chỉ mỉm hỏi: "Đội trưởng Lưu bảo chỗ bác sẵn thùng gỗ, bảo cháu đến xem. Bác tiện ạ?"

Thợ mộc Lưu nhận ngay cô gái là tri thức thanh niên, vốn định đuổi , nhưng là đội trưởng bảo đến, thấy cô tươi , đành nuốt lời. Tuy nhiên, ông vẫn thèm tiếp đón, lưng hút t.h.u.ố.c lào.

Vợ thợ mộc Lưu từ trong nhà bước , liếc chồng một cái với Tống Vân: "Con gái đừng để ý đến ông , tính ông lắm. Con mua thùng gỗ ? Dì dẫn con xem." Nói nắm lấy cổ tay Tống Vân, kéo cô đến gian lều phía trái sân, nơi đặt những món đồ gỗ thành.

"Dì họ Tiền, con cứ gọi dì là dì Tiền."

Tống Vân đáp: "Cháu tên Tống Vân."

"Vậy dì gọi cháu là Tống tri thức thanh niên nhé. Cháu mua loại thùng nào? Thùng rửa chân ?"

Hai đến cửa gian lều, bên trong bày nhiều đồ gỗ: thùng, chậu, rương, tủ... đủ cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-25-ganh-nuoc.html.]

Tống Vân chỉ đôi thùng nước ở góc: "Cháu mua thùng gỗ để gánh nước, còn cần cả đòn gánh nữa."

Dì Tiền ngạc nhiên: "Điểm tri thức thanh niên thùng ? Sao cháu còn mua?"

Tống Vân giải thích một hồi, dì Tiền hiểu : "Thì cháu là Tống tri thức thanh niên thuê nhà hoang sửa đó hả?"

Dì Tiền vốn tinh, lập tức nghĩ ngay đến việc trong nhà đó chẳng gì, đồ đạc nội thất đều mua sắm, đây chính là một mối ăn lớn. Khuôn mặt dì lập tức nở nụ tươi như hoa, báo giá cũng thật, sợ khách hàng lớn sợ mà chạy mất.

Tống Vân mặc cả, cô đây là xã hội tình cảm, sống cùng làng, thể đưa giá cắt cổ, chắc chắn trong mức hợp lý, cần khó nhọc mặc cả.

Ngoài đôi thùng nước, cô còn mua hai cái chậu rửa chân, một cái thùng nhỏ để múc nước giếng, thớt thái rau, một cái bàn gỗ nhỏ tạm dùng để ăn cơm, thể cho Tử Dịch bàn học. Tổng cộng ít đồ, dọn sạch một nửa đồ gỗ trong gian lều, dì Tiền vui mừng khôn xiết, ngay cả thợ mộc Lưu cũng nở nụ , cơn giận từ Triệu Tiểu Mai đó tan biến hết.

Tống Vân gánh thùng lấy nước ở đầu làng, đồ gỗ còn nhờ thợ mộc Lưu mang đến nhà hoang. Ông vui vẻ nhận lời, vốn dĩ mua nhiều thì ông sẽ giao tận nhà.

Kiếp kiếp , đây là đầu tiên Tống Vân gánh nước. Sau những ngày rèn luyện, giờ cô sức, nhưng gánh nước chỉ cần sức, mà còn chút kỹ thuật.

Tuy nhiên, cô vốn giỏi học hỏi, dù ai dạy, cô cũng nhanh chóng nắm bắt mẹo. Chỉ là đầu gánh, khi về đến nhà chỉ còn hai nửa thùng nước. Đổ nước vại xong, cô tiếp tục đầu làng, mang về hai thùng nước gần đầy.

Những thanh niên đang việc ở nhà hoang thấy cô gái mảnh mai yếu ớt gánh nước, lòng nỡ, mấy đề nghị giúp nhưng Tống Vân đều từ chối.

Đi về hơn chục chuyến, đến khi trời chạng vạng, Tống Vân mới đổ đầy hai vại nước.

"Ngày mai chúng rừng chặt ít tre về, đan hai cái nắp đậy vại nước, thì bụi bẩn rơi vệ sinh." Tống Vân .

Tống Tử Dịch chị với ánh mắt đầy ngưỡng mộ: "Chị còn đan tre nữa ?"

Tống Vân véo má bé: "Chỉ đan mấy thứ đơn giản thôi, ngày đan chơi, cái khó thì ."

Thực kiếp khi học đại học, cô tham gia câu lạc bộ đan tre, học ít kỹ thuật. Tiếc là khi nghiệp cơ hội đụng đến, giờ quên gần hết, chỉ còn nhớ một kỹ thuật đơn giản.

Những việc ở phía về hết, Tống Vân bắt đầu nấu cơm.

Cô rửa sạch cái nồi đất mới mua, đổ nước nấu một nồi cháo trắng lớn. Trong lúc đợi cháo chín, cô dẫn Tử Dịch tìm đá xếp một cái bếp nhỏ, giảng giải tỉ mỉ phương pháp, mẹo và nguyên lý xếp bếp cho . Đây là một kỹ năng sinh tồn, Tử Dịch học thêm chút nào chút đó.

Lấy một cái ấm đất nhỏ rửa sạch, đổ nước một phần ba, lấy mấy loại t.h.u.ố.c phơi cả chiều, rửa sạch cho ấm sắc thuốc.

 

Loading...