Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 255: Hợp tác
Cập nhật lúc: 2025-11-11 05:48:31
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Thiết Sinh ngạc nhiên khi nhận , dáng cao lớn của dù đặt ở cũng cực kỳ nổi bật, khó mà khiến khác nhận .
"Chúng , chúng đến để gây rắc rối cho các bạn ." Chu Thiết Sinh chút ngượng ngùng.
Tống Vân khẽ , " ."
Chu Thiết Sinh chậm hiểu , cũng bật , "Chúng tư cách gì để gây rắc rối với các bạn, chẳng khác nào tự tìm đường c.h.ế.t."
Tống Vân gì, coi như mặc nhận .
Chu Thiết Sinh lấy từ phía hai bao tải, bên trong chứa đầy đồ đạc.
"Đây là và lão nhị Kim Căn cùng hái trong núi, thấy mấy loại thảo d.ư.ợ.c trong gùi của các bạn, hái về hỏi thầy lang trong làng chúng , học cách bào chế thảo dược, đều bào chế xong cả, cô xem thử."
Tống Vân nhận lấy bao tải, mở miệng bao xem, ồ hô, bên trong đầy ắp một bao thảo dược, là mấy loại phổ biến nhất, cũng là mấy loại dùng nhiều nhất, vẻ ngoài bào chế cũng khá , cô cân nhắc trọng lượng, một bao ít nhất cũng ba bốn mươi cân.
"Anh định bán mấy thứ thảo d.ư.ợ.c cho chúng ?" Tống Vân hỏi.
Vân Vũ
Chu Thiết Sinh vội vàng khoát tay, "Không , định bán cho các bạn, đây là chúng tặng cho các bạn, một là để bày tỏ sự hối vì chuyện sai đây, hai là cảm ơn các bạn tặng cho chúng mấy thứ thịt lợn, giúp chúng vượt qua khó khăn lớn, mấy thứ chỉ là hái trong núi, cũng tốn công sức gì, đúng lúc các bạn dùng , là chút tấm lòng nhỏ của chúng ."
Tống Vân về phía lão Cổ.
Lão Cổ nhận lấy bao tải còn , mở xem xét, đó gật đầu, "Bào chế cũng , dùng ."
Tống Vân đương nhiên sẽ nhận đồ của khác , cô tính nhẩm trong lòng, mở miệng : "Mấy loại d.ư.ợ.c liệu trạm thu mua bên thu, loại qua bào chế như của các , ít nhất cũng hai hào một cân, chỗ của bảy mươi cân, tính theo giá trạm thu mua, trả các mười bốn tệ, chứ?"
Chu Thiết Sinh thấy Tống Vân trả tiền, chút động lòng nào, lập tức khoát tay, "Không , đây là ba em chúng bàn bạc kỹ , chuyên hái để tặng cho các bạn, lấy tiền, thật cần tiền ."
Chu lão nhị và Chu Kim Căn cũng theo đó khoát tay điên cuồng, " đúng , chúng thật cần tiền, chính là cố ý núi hái để tặng cho các bạn, các bạn trách tội chúng là ."
Tống Vân và lão Cổ , lão Cổ , "Vậy , hai bao thảo d.ư.ợ.c , chúng trả tiền một bao, bao còn coi như tấm lòng của các , thì , thì mang về, một cọng cỏ cũng lấy."
Chu Thiết Sinh sợ lão Cổ, sợ ông lão thật sự nổi giận bỏ , chỉ thể gật đầu.
Tống Vân đưa tiền, với Chu Thiết Sinh, "Mấy thứ thảo d.ư.ợ.c các rảnh thể hái thêm, bào chế , bán cho trạm thu mua, hoặc bán cho chúng , đều , tính theo giá thị trường."
Chu Thiết Sinh vội , " bán cho các bạn." Người ở trạm thu mua thường mặt mà giá. Đáng lẽ một món đáng giá một tệ, nhưng nếu là họ mang bán thì cuối cùng chỉ trả năm hào, thậm chí còn ít hơn.
Tống Vân gật đầu, "Được, chúng cũng coi như đ.á.n.h quen." Cô từ trong gùi lấy mấy loại thảo d.ư.ợ.c đưa cho Chu Thiết Sinh, "Mấy loại chúng cũng cần, bao nhiêu lấy bấy nhiêu, các cứ theo đó mà hái, đừng nhầm lẫn, nhất là bào chế xong mang đến, giá cả đều tính theo giá thị trường, sẽ bạc đãi các ."
Tống Vân báo địa chỉ và tên ở khu tập thể quân khu, bảo trực tiếp giao hàng đến khu tập thể, để chiến sĩ trực gác thông báo cho cô là .
Hóa là quân nhân trong quân khu, trách thủ pháp như , lòng kính trọng trong lòng Chu Thiết Sinh càng thêm dày đặc, nhấc lấy hai bao tải, " đưa giúp các bạn qua đó , đồ đạc của các bạn nhiều quá, khó mang lắm."
Tống Vân định cần, Chu Kim Căn vội , "Hôm nay chúng thuê xe lừa, xe lừa , tiện lợi."
Được thôi, một lòng .
Thế là ba lên xe lừa, từ bắc nam, hơn ba mươi dặm đường, chậm hơn xe khách một chút, nhưng thoải mái, chen chúc với xe, cũng sợ mấy xe thò tay gùi giỏ của họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-255-hop-tac.html.]
Xe lừa đến ngoài khu gia đình tập thể, Tống Vân từ đáy gùi lôi một con thỏ béo, đưa cho Chu Thiết Sinh, "Cái cho các , về thêm bữa ăn."
Chu Thiết Sinh từ chối , chỉ thể nhận lấy, trong lòng cảm khái đồng chí Tống quả nhiên vẫn hào phóng như xưa.
Lão Cổ xuống xe với chiến sĩ trực gác, hai chiến sĩ đến kiểm tra đồ đạc xe, xác định là thảo d.ư.ợ.c rau dại loại đó, liền cho qua.
Xe lừa thẳng đến cửa nhà Tống Vân, Chu Thiết Sinh giúp dỡ hết đồ đạc xuống, giúp mang sân, thấy sân nhỏ của Tống Vân trống trải vật gì, chỉ một cái bàn cũ hai cái ghế dài, âm thầm dùng mắt ước lượng kích thước, ghi nhớ trong lòng, định , mang cho cô mấy món đồ do chính .
Xe lừa chở đồ tận cửa, trận thế nhỏ, hàng xóm xung quanh ai mà tò mò, đương nhiên đều vây xem náo nhiệt.
Tống Vân cũng giấu giếm, cho xem, là thảo dược, rau dại và thỏ rừng gà rừng những thứ đó, cô bảo Tử Dịch mang phía , đặt ở sân chỉ là thảo dược.
Mọi xem một lúc cũng .
Tôn Trà Hoa nhà bên bám lên tường, hét về phía Tống Vân, "Bác sĩ Tống, hôm nay một bác sĩ họ Thiệu đến tìm cô, chờ cô về thì gọi điện qua bên đội vệ sinh."
Lão Cổ lẩm bẩm, "Thiệu Tuyền thằng nhóc đó? Nó tìm cô việc gì ?"
Tống Vân cũng , cảm ơn Tôn Trà Hoa, sân dùng giỏ tre đựng hơn nửa giỏ rau dại, rau tề và rau xuân, còn một ít ngọn câu kỷ, thích hợp cho thể chất của Tôn Trà Hoa ăn.
Tôn Trà Hoa vui mừng khôn xiết, " thích ăn bánh chẻo rau tề, đợi Hồng Quân về sẽ bảo mua bột mì, gói bánh chẻo mang cho các bạn ít miếng nếm thử."
Tống Vân , "Được thôi, hôm nay phúc ăn ."
Đồ đạc tạm để cho lão Cổ và Tử Dịch dọn dẹp, Tống Vân chạy đến phòng truyền đạt gọi điện.
Người điện chính là Thiệu Tuyền, hôm nay trực ban ngày, bây giờ vẫn tan .
"Tống Vân, cô cả ngày bận gì thế, chờ cô cả ngày."
Tống Vân, " và lão Cổ núi hái thuốc, mới về, tìm việc gì?"
Thiệu Tuyền , "Cô còn nhớ đề xuất cô với các chiến sĩ ?"
Tống Vân choáng, "Đề xuất gì? đề xuất khi nào?"
Thiệu Tuyền liền cô quên , : "Lần mấy chiến sĩ hỏi cô thể đưa nhà ở quê đến tìm cô khám bệnh , cô đề xuất bảo họ báo cáo với đoàn, quy định một thời gian, tổ chức một buổi khám chữa bệnh tình nguyện tập trung, để họ đón nhu cầu từ quê lên đó ."
Tống Vân nhớ , quả chuyện , cô chỉ tùy miệng thôi, lẽ nào thật báo cáo ?
"Là chuyện như , thật báo cáo ?" Tống Vân hỏi.
Thiệu Tuyền : "Đương nhiên , danh hiệu của cô bây giờ trong đoàn ai mà , nhà ai mà chẳng bệnh? Có cơ hội như , đương nhiên tranh thủ cho gia đình."
Tống Vân hỏi: "Vậy bây giờ tiến độ thế nào ? Đoàn phê duyệt ?"