Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 272: Tình tiết trước

Cập nhật lúc: 2025-11-11 09:07:03
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vốn dĩ định , ông lão Cổ bạn già thốt chữ "cầu", liền cũng nữa, phịch xuống, cũng xem vì chuyện gì mà bạn già cầu đến Tống Vân.

"Cụ , chỉ cần cháu , tuyệt đối từ chối." Tống Vân lên tiếng.

Hứa Sư trưởng kỳ thực ngại ngùng, chuyện thật sự quá riêng tư.

"Là thế , chuyện của Thục Hoa cháu cũng , nó ly hôn với tên khốn đó, nó đều ủng hộ, định để Tiểu Lưu cùng nó về Đông Thị xử lý chuyện . Tiểu Lưu rốt cuộc là đàn ông, nhiều việc bất tiện. Nhà thông gia đó của việc tại ủy ban huyện một huyện thuộc Đông Thị, con trai cũng ở ủy ban huyện, tại địa phương thế lực, sợ khi Thục Hoa giằng xé với bọn họ, nó sẽ thiệt thòi."

Tống Vân hiểu , "Ý cụ là cháu cùng chị Thục Hoa về Đông Thị, bảo vệ sát bên cô ?"

Hứa Sư trưởng gật đầu, "Không chỉ bảo vệ nó, mà còn hộ tống nó về Nam Thị bên , yên tâm để bọn họ Đông Thị nữa. Sau khi tất thủ tục ly hôn, cháu cứ trực tiếp đưa bọn họ về quân khu . Việc điều động công tác của Thục Hoa để nghĩ cách, tất thủ tục ly hôn là lập tức về."

Hứa Sư trưởng tuy tận mắt thấy trình độ võ thuật của Tống Vân, nhưng từ hai nhiệm vụ lập chiến công của cô mà xem, thủ bất phàm. Thục Hoa cũng quý cô, cô ở bên cạnh Thục Hoa, ông thể yên tâm hơn nhiều.

Ít nhất lo lắng cho sự an nguy của con gái.

Tống Vân luôn ơn Hứa Sư trưởng, nếu Hứa Sư trưởng, bố cô và hai cụ Tề, Mạc giờ vẫn còn đang ngủ trong chuồng bò, Tử Dịch cũng thể học tiểu học quân khu. Những chuyện cô đều khắc ghi trong lòng.

Bây giờ cơ hội báo đáp Hứa Sư trưởng, cô đương nhiên từ chối, lập tức đáp ứng ngay, "Được ạ, ngày mai cháu sẽ báo cáo xin nghỉ phép."

Hứa Sư trưởng khoát tay, "Không cần xin phép, cháu vốn dĩ kỳ nghỉ bảy ngày. Bảy ngày hẳn là đủ , nếu đủ, lúc đó sẽ giúp cháu xin phép bên đội vệ sinh."

"Vâng." Tống Vân vui vẻ đáp ứng.

Hứa Sư trưởng vui, vội vàng lấy từ trong n.g.ự.c một phong bì đưa cho Tống Vân, "Đây là tiền sinh hoạt và tiền đường của cháu, nhiều, nếu đủ nhất định với ."

Tống Vân từ chối, thản nhiên nhận lấy, "Vâng, cháu chắc chắn sẽ khách sáo với cụ."

Hứa Thục Hoa là vui nhất, Tống Vân cùng về Đông Thị, cô cảm thấy thêm mấy phần tự tin.

Sáng hôm , Tề Mặc Nam hớn hở chạy đến khu gia thuộc ăn sáng thì phát hiện Tống Vân ở nhà, hỏi mới Tống Vân Hứa Sư trưởng phái việc riêng, lập tức cơm cũng ăn nữa, hấp tấp chạy tìm Hứa Sư trưởng.

Hứa Sư trưởng cúi đầu báo cáo, ngẩng cũng ngẩng, "Anh nhiệm vụ khác, chuyện cần nhúng tay ."

" bảy ngày nghỉ phép." Tề Mặc Nam tranh cãi.

Hứa Sư trưởng, "Anh dùng kỳ hạn dịp về Hắc tỉnh ăn Tết năm ngoái ."

Tề Mặc Nam: "..."

Tống Vân và Hứa Thục Hoa rời Nam Thị chuyến tàu lúc bảy giờ sáng, một ngày một đêm thì đến Đông Thị.

Đến Đông Thị đổi tàu đến huyện Liên Hoa.

Nhà cũ của họ Hứa ở trong làng thuộc Đội Tam Giang, Công xã Thất Hồ, huyện Liên Hoa, cách huyện thành hơn hai mươi dặm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-272-tinh-tiet-truoc.html.]

Hứa Thục Hoa việc tại công xã Thất Hồ, chủ yếu phụ trách công tác tuyên truyền, khá nhàn hạ.

Vân Vũ

Tiểu Lưu là cảnh vệ của Hứa Sư trưởng, Tống Vân lưu tại huyện thành, bảo tạm trú ở nhà khách, nhân tiện thăm dò chuyện của tên đàn ông tồi và gia đình , cố gắng thu thập thêm một bằng chứng lợi, tìm hiểu thủ tục ly hôn theo kiện tụng. Đương nhiên, nếu thể hòa bình giải quyết là nhất, kiện tụng ly hôn là bước cuối cùng.

Tống Vân thì cùng Hứa Thục Hoa trở về thôn Tiểu Mao, Đội Tam Giang.

Hai mang theo hành lý, xe lừa trở về thôn Tiểu Mao.

Suốt chặng đường, Tống Vân Hứa Thục Hoa kể ít chuyện giữa cô và chồng Lưu Minh.

Quan hệ của cô và nhà họ Lưu trở nên căng thẳng là nguyên do.

Ban đầu Lưu Minh theo đuổi cô, miệng đầy đường mật, đủ loại đạn bọc đường, cô nhanh chìm đắm biển tình. Vì Lưu Minh, cô từ bỏ cơ hội điều động công tác mà Hứa Sư trưởng vạch sẵn cho cô, từ bỏ cơ hội đến Nam Thị đoàn tụ với bố , chọn ở Đông Thị, kết hôn với Lưu Minh.

Hai , một việc tại huyện, một ở công xã, cách hai mươi dặm, thể ngày nào cũng gặp mặt, chỉ cuối tuần mới đoàn tụ, cũng qua hai năm sống khá ngọt ngào.

Đến năm thứ ba, cô mang thai, Lưu Minh bắt đầu xúi giục cô nghỉ việc, gì hy vọng cô thể sống nhàn hạ một chút, lương của đủ nuôi cô và con cái... Ban đầu cô cũng động lòng, phản ứng thai nghén khiến cô kiệt sức, cô cũng an dưỡng thai. khi điện thoại chuyện với bố , cô lập tức dẹp bỏ ý nghĩ đó. Mẹ bảo cô, đàn ông dù bản lĩnh đến , kiếm tiền giỏi đến mấy, thì đó cũng là của đàn ông, cho cô thì cho, cho thì thôi, lúc đó cô tìm ai mà ? Hơn nữà, dù cho, cũng chia cho khi vui, cho một cách sẵn lòng, và cho khi vui sẵn lòng, mắng c.h.ử.i om sòm.

Phụ nữ cuộc sống nhân phẩm trong một gia đình, thì nguồn thu nhập riêng của , dù kiếm ít đến , cũng là sự tự tin của bản .

Một khi đ.á.n.h mất sự tự tin đó, dù chịu oan ức lớn đến trời, cô thậm chí sẽ mất cả dũng khí để với hai chữ ly hôn, cuộc đời như , thật đáng buồn bao.

Hứa Thục Hoa bố điểm hóa, đầu tiên từ chối yêu cầu của Lưu Minh. Lưu Minh vui, mấy ngày liền thèm để ý đến Hứa Thục Hoa, đó thế nào hòa.

Thực sự đổ vỡ với Lưu Minh, là tháng mà Hứa Thục Hoa mới sinh con xong. Đứa bé đầy tháng, đang giữa mùa đông, Lưu Minh bắt cô ngoài gọi điện cho cha ở Nam Thị trong cơn gió lạnh, rằng một bạn của ở Nam Thị phạm chút chuyện, bảo cô cầu Hứa Sư trưởng mặt giúp dàn xếp chuyện .

Hứa Thục Hoa thấy Lưu Minh sốt ruột, liền gọi điện. Kết quả là cái tên đó, cha cô mắng cho cô một trận, rằng chuyện đó phạm là chuyện nhỏ thông thường, đừng ông quản việc đó, dù quản , cũng thể chuyện phạm pháp kỷ cương như .

Bốn chữ "phạm pháp kỷ cương" như một nhát búa nặng nề đ.á.n.h thức Hứa Thục Hoa. Cô nhận Lưu Minh lừa dối. Cô lập tức xin cha.

Lưu Minh chuyện xong, tức giận đến mức đập phá tung nhà, bất chấp Hứa Thục Hoa đang trong tháng và Tinh Bảo đang oà oà, đạp cửa bỏ , chạy về nhà bố , thèm quản cô nữa.

Bố chồng ba ngày đến một chuyến, một câu trách móc con trai cũng , cũng hỏi một câu xem cô và đứa bé , ý trong lời đều là châm chọc cô chỉ cái danh con gái sư trưởng hão, thực lực của con gái sư trưởng, lỡ con trai nhà họ...

Đến lúc đó, Hứa Thục Hoa mới tỉnh ngộ, Lưu Minh, nhà họ Lưu, xem tròng bao giờ là con cô, mà là phận con gái Hứa Sư trưởng của cô. Họ tưởng rằng cưới cô về, khi cần dùng đến cha cô, cha cô sẽ sức giúp nhà họ Lưu.

Thật đáng buồn !

Nghĩ thấu những điều , cô một trận, cũng để tình cảm dành cho Lưu Minh trôi theo dòng nước mắt. Sau đó, cô bế con trở về quê nhà ở nông thôn. Ở quê chỉ bà nội, mà còn gia đình của nhị bá. Người nhà đều , cũng chính nhờ sự giúp đỡ của những nhà , cô mới thể nuôi Tinh Bảo đến lớn khôn, nuôi dạy như .

Xe lừa làng, dừng bên ngoài sân của ngôi nhà ngói lớn duy nhất trong làng xây bằng gạch xanh.

Hứa Thục Hoa và Tống Vân từ xe lừa bước xuống, lập tức dân làng chào hỏi, "Thục Hoa về ? Tinh Bảo ?"

 

Loading...