Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 331: Chẳng lẽ lại có vấn đề về đầu óc?

Cập nhật lúc: 2025-11-12 02:26:15
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba bận rộn cả buổi sáng, bận đến mức thời gian uống một ngụm nước. Ban đầu chỉ làng Thanh Hà đến khám bệnh, bất kể bệnh , đều xếp hàng để bắt mạch, bác sĩ xem .

Tuyệt đại đa đều bệnh, nhưng điều tăng thêm nhiều khối lượng công việc cần thiết cho các bác sĩ, nếu đội trưởng Lưu đến trấn áp, đuổi những thanh niên tráng kiện bệnh , thì ba ước tính bận cả ngày cũng xong.

Về , các thôn khác cũng lượt kéo đến, Kỷ Nguyên Huy cuối cùng cũng đợi ca bệnh khó mà hằng mong đợi, cũng là ca bệnh khó đầu tiên tiếp nhận tại Hoa Quốc.

Đó là một đàn ông ngoài ba mươi tuổi, vốn danh Tống Vân tìm đến, nhưng thấy bác sĩ nam ở đó, lập tức chọn bác sĩ nam.

Hai bác sĩ nam, đương nhiên chọn Kỷ Nguyên Huy lớn tuổi hơn.

“Tên gì? Bao nhiêu tuổi?” Kỷ Nguyên Huy theo thường lệ cầm bút ghi chép bệnh án sổ.

đến từ thôn Quế Tử, tên là Hứa Đại Cương, năm nay ba mươi mốt tuổi.”

Kỷ Nguyên Huy tốc ký, đó hỏi: “Triệu chứng bệnh gì?”

Hứa Đại Cương dường như khó , trái , thấy xếp hàng phía cách một , mới hạ giọng : “Bác sĩ, cảm thấy bệnh, chắc chắn bệnh nặng.”

Kỷ Nguyên Huy Hứa Đại Cương, hỏi: “Ồ? Anh cảm thấy bệnh ở ?” Anh thầm nghĩ, chẳng lẽ vấn đề về đầu óc?

Hứa Đại Cương hạ giọng, giọng nhỏ đến mức Kỷ Nguyên Huy suýt thấy, “ hơn một năm mật với vợ .”

Kỷ Nguyên Huy, “Là ? Hay là—” Anh liếc háng quần của Hứa Đại Cương, “ là nó ?”

Hứa Đại Cương mặt đỏ bừng, giọng như muỗi vo ve, " đương nhiên . cũng chuyện gì xảy , đây rõ ràng bình thường, ngày nào cũng chuyện , nhưng từ lúc nào bắt đầu, thứ đột nhiên gì, thế nào cũng cứng lên ."

Kỷ Nguyên Huy tiếp tục tiếp tục hỏi: “Đã chữa trị ?”

Hứa Đại Cương gật đầu, “Đã uống t.h.u.ố.c gia truyền, tác dụng. Cũng đến bệnh viện huyện khám, cũng cho thuốc, vẫn tác dụng, một chút tác dụng cũng .”

Hậu quả sốc của việc trì hoãn sự gần gũi

Herbeauty

Vân Vũ

Ads by Pubfuture

Kỷ Nguyên Huy hỏi uống t.h.u.ố.c gì, điều trị gì, đều ghi chép cẩn thận, mới đưa tay với Hứa Đại Cương, “Trước tiên cho bắt mạch.”

Hứa Đại Cương đưa tay .

Kỷ Nguyên Huy chẩn mạch cẩn thận, vốn đang nhíu chặt lông mày chợt nhíu , nghi hoặc Hứa Đại Cương một cái, đó rút tay về, hỏi: “Vợ ?”

Hứa Đại Cương , “Vợ gì nhiều.”

Kỷ Nguyên Huy : “Ý là, vợ đối với bệnh của ý kiến gì, là hy vọng chữa hy vọng chữa.”

Hứa Đại Cương , “Vợ tính cách e thẹn, cô thích với những chuyện , việc nhà đều do quyết định, cô quản mấy.”

Kỷ Nguyên Huy nhướng mày, “Vậy hơn một năm mật với cô , cô ý kiến? Không ?”

Hứa Đại Cương gãi đầu, “ cũng , cũng dám hỏi.” Hỏi thì ?

Thế thì thú vị .

Kỷ Nguyên Huy bệnh án hai chữ “trúng độc”, đó gọi Tống Vân và Tư Phong Niên , bảo Tống Vân và Tư Phong Niên đều bắt mạch cho Hứa Đại Cương.

Tống Vân khi bắt mạch Hứa Đại Cương với ánh mắt kỳ lạ, dường như là thông cảm.

Tư Phong Niên khi bắt mạch cũng ánh mắt tương tự.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-331-chang-le-lai-co-van-de-ve-dau-oc.html.]

“Sao ? Mọi với ánh mắt như ? thật mắc bệnh nanh yếu?” Hứa Đại Cương mặt tái mét, giọng cũng bắt đầu run rẩy.

Kỷ Nguyên Huy , “Cũng bệnh nan y, chỉ là bệnh của cũng đơn giản, giống bệnh, mà giống như do ăn nhầm thứ gì đó.”

Hứa Đại Cương sững sờ, “Ăn nhầm thứ gì? Ăn nhầm thứ gì?”

Kỷ Nguyên Huy, “Vậy thì hỏi chính , ăn gì, tự nghĩ xem.” Thực loại t.h.u.ố.c khiến Hứa Đại Cương trở thành như hiện tại, rốt cuộc là t.h.u.ố.c gì, hiệu quả kỳ lạ như , chỉ khiến một đàn ông mất khả năng đó, những thứ khác suy suyển.

Hứa Đại Cương cố gắng nhớ cách đây một năm đột nhiên dương lên , đó, hình như uống canh bổ liên tục mấy ngày, vợ đêm nào cũng chuyện , khi mấy , cơ thể dễ suy, nên nấu canh bổ cho , để bồi bổ cơ thể, kẻo thận hư.

Hứa Đại Cương, “ nhớ , uống canh bổ mấy ngày, vợ nấu, hình như là canh gà và mấy vị t.h.u.ố.c bổ, gì khác.”

Kỷ Nguyên Huy hỏi: “Vợ đến đây ?”

Hứa Đại Cương lắc đầu, “Không, cô .”

Kỷ Nguyên Huy, “Anh gọi cô đến đây, hỏi xem trong canh cô cho t.h.u.ố.c bổ gì, chừng vị t.h.u.ố.c đó tương khắc với , thích hợp cho uống. Tóm nguyên nhân bệnh , mới thể quyết định phương án điều trị.”

Hứa Đại Cương thấy lý, vội vàng dậy chạy lấy xe đạp.

Thôn Quế Tử cách thôn Thanh Hà gần, nếu xe đạp, bây giờ ước tính vẫn đang giữa đường.

Một giờ , là mười hai giờ trưa, bàn khám chữa bệnh tình nguyện còn ai, Tống Vân bọn họ cũng đang thu dọn đồ đạc chuẩn rời , Hứa Đại Cương lúc đạp xe đạp tới, mồ hôi nhễ nhại, áo ngắn ướt đẫm mồ hôi.

Phía xe đạp một nữ đồng chí, ăn mặc giản dị, dung mạo thanh tú, khí chất khác với phụ nữ nông thôn bình thường, thậm chí thể khác với phụ nữ nông thôn thông thường, càng giống tri thức thanh niên từ thành phố đến.

“Bác sĩ, bác sĩ đợi một chút.” Hứa Đại Cương gắng sức đạp xe phóng tới.

Kỷ Nguyên Huy Tư Phong Niên một cái, Tư Phong Niên hiểu ý, khẽ gật đầu.

Hứa Đại Cương dựng xe xong, nhanh chóng kéo nữ đồng chí áo xanh đến mặt Kỷ Nguyên Huy, với Kỷ Nguyên Huy, “Đây là vợ , canh bổ uống là do cô nấu.”

Nhắc đến canh bổ, sắc mặt nữ đồng chí áo xanh rõ ràng đổi, nhưng cô nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng, vẫn là vẻ lạnh lùng như lúc đầu.

Kỷ Nguyên Huy lấy cuốn sổ cất .

Tư Phong Niên với Hứa Đại Cương, “Anh theo bên trong một chút, kiểm tra cho .”

Tư Phong Niên dẫn Hứa Đại Cương , Kỷ Nguyên Huy với nữ đồng chí áo xanh: “Ngồi .”

Nữ đồng chí áo xanh , thẳng Kỷ Nguyên Huy “Anh hỏi gì?”

Kỷ Nguyên Huy, “ cô cho t.h.u.ố.c gì canh bổ chồng cô uống.”

Nữ đồng chí áo xanh , “Không gì đặc biệt, chỉ là t.h.u.ố.c bổ thông thường.”

“Ví dụ?” Kỷ Nguyên Huy hỏi.

Nữ đồng chí áo xanh , “Chỉ là một ít đương quy và một ít kỷ tử, gì khác, cũng mua nổi.”

Kỷ Nguyên Huy lắc đầu, “ thấy chỉ , chắc còn thứ khác.”

Nữ đồng chí áo xanh khăng khăng gì khác.

Tống Vân bước tới, “ đoán còn diệm căn chứ? thứ nơi chúng , cô lấy ?” Cô đột nhiên nhớ đến một ghi chép nhỏ trong một cuốn cổ thư, đó ghi chép một loại thảo d.ư.ợ.c quý hiếm sản xuất từ vùng Lĩnh Nam, ‘diệm căn’, rễ của loại t.h.u.ố.c đặc biệt, hình dáng giống đương quy, bất kể là gia súc, khi uống sẽ mất khả năng sinh sản, từ đó bất lực, nhưng tổn hại đến chỗ khác cơ thể, thần kỳ.

 

Loading...