Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 349: Sinh con khi lớn tuổi thì đứa trẻ sẽ không thông minh

Cập nhật lúc: 2025-11-12 02:27:37
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Vân thấy tiếng Hà Hồng Quân, liền qua gọi dẫn theo vợ sang ăn cơm, thêm đôi đũa cũng chẳng .

Hà Hồng Quân đương nhiên sẽ khách khí với Tống Vân, lập tức về bảo vợ đừng nấu cơm nữa, sang nhà bên ăn luôn.

Tôn Trà Hoa vẫn còn ngại ngùng, "Anh , em tiện ?" Cô ngửi thấy mùi thơm của thịt nhà bên từ lâu, thèm thì cũng thèm, nhưng cô loại điều. Thịt là thứ quý giá, thêm một cái miệng ăn sẽ ăn mất của bao nhiêu.

"Không , bác sĩ Tống sẽ để ý những chuyện . Cô hào phóng rộng rãi, chỉ cần chúng chân thành đối đãi với cô ." Những ngày ở Hương Cảng theo bên Tống Vân, Hà Hồng Quân cũng hiểu phần nào tính tình của Tống Vân: dễ gần, nhưng với điều kiện là đừng giở trò tiểu tâm tiểu kế, chân thành đổi lấy chân thành.

Tôn Trà Hoa trong lòng vô cùng ngưỡng mộ Tống Vân, đương nhiên thiết với cô hơn. Hà Hồng Quân khuyên vài câu, cô cũng vui vẻ đồng ý, một bộ quần áo chỉnh tề hơn, cùng Hà Hồng Quân sang nhà bên.

Vừa đến nhà bên, Tôn Trà Hoa liền bếp giúp đỡ, đúng lúc thịt kho tàu lò, màu sắc hấp dẫn, hương thơm khiến nuốt nước miếng ập mũi, thế nhưng Tôn Trà Hoa đột nhiên bịt miệng chạy ngoài, khô nôn một hồi chân tường.

Tống Vân ở cửa bếp liếc , gọi Hà Hồng Quân tới, "Dẫn vợ trong phòng khách một chút, rót cho cô chút nước nóng, cho , chỉ nước trắng thôi."

Hà Hồng Quân hiểu, "Có chuyện gì ? Sao nôn thế?"

Tống Vân , "Anh dẫn cô , lát nữa em qua."

Nồi vẫn đang đun, cô nốt chút việc trong tay .

Tôn Trà Hoa trong lòng nghi ngờ, gò má đỏ ửng, theo Hà Hồng Quân trong phòng khách.

"Vợ, em khó chịu chỗ nào? Cổ đại phu cũng ở đây, là để Cổ đại phu khám cho em ?" Hà Hồng Quân trong lòng sốt ruột.

Tôn Trà Hoa vội vã khoát tay, "Không , em giờ , đợi bác sĩ Tống tới khám ."

Hà Hồng Quân thấy sắc mặt cô cũng khá, trông vẻ bình thường, cũng thêm gì, rót nước nóng cho cô, từ chỗ ông lão Cổ lấy một miếng bánh ga tô, "Ăn tạm chút lót ."

Gò má Tôn Trà Hoa càng đỏ hơn, trong lòng ngọt ngào.

Tống Vân hấp xương sườn xong liền qua phòng khách, tiên bắt mạch cho Tôn Trà Hoa, hỏi về vấn đề kinh nguyệt của cô, lập tức đáp án, "Có thai , hai tháng."

Tôn Trà Hoa về phía Hà Hồng Quân.

Hà Hồng Quân sững , chằm chằm Tống Vân, về bụng phẳng lì của Tôn Trà Hoa, một lúc lâu mới lên tiếng, "Anh sắp bố ?"

Ông lão Cổ trợn mắt, "Đồ ngốc, tai điếc ? Đã bảo là thai , còn hỏi cái gì nữa."

Hà Hồng Quân vui mừng khôn xiết, từ sân vòng sân , từ sân sân , trong miệng lẩm bẩm đang gì.

Lúc Tề Mặc Nam từ nhà bên giúp ông lão Cổ mang một chai rượu sang, thấy Hà Hồng Quân trông điên điên khùng khùng, nhịn hỏi: "Sao thế? Ăn nhầm t.h.u.ố.c điên ?"

Nếu là ngày thường, Hà Hồng Quân nhất định sẽ tán gẫu với một lúc, nhưng hôm nay, vui, vui lắm, một tay nắm lấy tay Tề Mặc Nam, hào hứng hét lên, "Anh sắp bố , vợ thai , ha ha ha ha, sắp bố , con trai ."

Tề Mặc Nam vốn cũng mừng cho Hà Hồng Quân, đây đúng là một chuyện vui, nhưng Hà Hồng Quân , "Lão Tề, cũng nhanh lên , lớn tuổi sinh con lắm, đứa trẻ sinh thông minh."

Mặt Tề Mặc Nam lập tức đen , "Đi lấy hộp cơm của đây." Tề Mặc Nam .

Hà Hồng Quân vẫn ý thức lời chạm lòng Tề Mặc Nam, hỏi: "Hộp cơm của ?"

"Ở ký túc xá, lấy ngay bây giờ ." Tề Mặc Nam xong liền về phía sân .

Hà Hồng Quân hiểu, "Lấy hộp cơm bây giờ gì? Ở đây bát."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-349-sinh-con-khi-lon-tuoi-thi-dua-tre-se-khong-thong-minh.html.]

Ông lão Cổ trợn mắt Hà Hồng Quân, "Đồ thiếu gân, còn lấy nhanh, cái miệng của mày ít chút ."

Tôn Trà Hoa bịt miệng khẽ, nhẹ nhàng đá Hà Hồng Quân một cái, "Đừng đấy nữa, lấy nhanh , chạy ."

Hà Hồng Quân đành ngơ ngác chạy đến ký túc xá khu doanh trại giúp Tề Mặc Nam lấy hộp cơm, chạy đến đó mới phát hiện, hộp cơm của Tề Mặc Nam căn bản trong ký túc xá, đành chạy về.

Về đến khu gia thuộc, Tôn Trà Hoa ở cổng viện đợi , thấy chạy mồ hôi nhễ nhại, vội lấy khăn tay lau mồ hôi cho , "Mệt chứ?"

Hà Hồng Quân bất mãn lẩm bẩm, "Hộp cơm của lão Tề căn bản trong ký túc xá, khiến chạy mất công một chuyến."

Tôn Trà Hoa trừng mắt giận dỗi Hà Hồng Quân, nhỏ vài câu, Hà Hồng Quân lúc mới vỡ lẽ, vỗ trán, "Nhất thời nhanh mồm, nghĩ nhiều như , nhưng mà tuổi lão Tề thật sự nhỏ , cũng sai."

Tôn Trà Hoa trợn mắt , "Dù thì loại lời đừng , ngốc lắm."

Tôn Trà Hoa trong mắt Hà Hồng Quân giờ là một bảo bối lớn, Tôn Trà Hoa cho , , "Không , đều nữa, chúng trong , lát nữa ăn nhiều , em gầy quá, bồi bổ, con cũng bổ sung dinh dưỡng."

Tôn Trà Hoa nhíu mày, ăn, thật ngửi thấy mùi thịt là buồn nôn, trong bụng cồn cào khó chịu, nhưng cô thêm gì, đây là nhà , nhà , thể tùy tiện kén chọn.

Khi Kỷ Nguyên Huy và Tư Phong Niên tới, Tống Vân đúng lúc đang xào món rau cuối cùng, bảo họ xuống ăn .

Mọi lên bàn xuống, nhưng một ai động đũa, chuyện đợi Tống Vân xong việc ngoài.

Lúc Tống Vân bước , chỉ mang theo rau xanh, còn đặc biệt cho Tôn Trà Hoa một bát mì chua chua ngọt ngọt kích thích vị giác.

Tôn Trà Hoa cảm động đến mức nước mắt suýt trào , chỉ cảm thấy bát mì chua là món ăn ngon nhất đời, cô ắt sẽ nhớ mãi hương vị suốt đời.

"Bác sĩ Tống, vợ thai, chúng đều kinh nghiệm gì, cô cho , bình thường cần chú ý những gì."

Vân Vũ

Tống Vân về phía Tôn Trà Hoa, rõ ràng so với lúc mới đến, sắc mặt cô hơn nhiều, gò má cũng chút thịt, nhưng vẫn gầy.

"Ăn uống đầy đủ, nuôi dưỡng cơ thể cho béo hơn chút, mấy tháng đầu thai định, quan hệ, quan hệ cũng chú ý mức độ, các vận động mạnh như chạy nhảy—"

Tống Vân đang những điều cần chú ý, thế nhưng cả Hà Hồng Quân và Tôn Trà Hoa đều đỏ mặt, ngay cả Tề Mặc Nam cũng tỏ tự nhiên, ho khan một tiếng, giả vờ uống nước che giấu sự bối rối.

Kỷ Nguyên Huy bọn họ sắc mặt vẫn như thường, đều là bác sĩ cả, những lời dặn dò như đối với họ là chuyện hết sức bình thường, cảm thấy gì.

"Anh ho cái gì? Bị sặc ?" Ông lão Cổ Tề Mặc Nam với vẻ mặt nửa nửa .

Tề Mặc Nam giả vờ thấy, mắt dám Tống Vân, trong đầu là cảnh tượng lúc ở Hương Cảng, Tống Vân ghế sofa, mắt say mơ màng .

Không nghĩ, nghĩ nữa.

Tề Mặc Nam uống ực nước, gượng ép chuyển chủ đề, "Nghe đoàn trưởng Nghiêm sắp điều nơi khác."

Tống Vân hỏi: "Sắp thăng lữ trưởng ?"

Tề Mặc Nam gật đầu, "Ừ, hình như là điều đến Bắc Kinh."

Ông lão Cổ tiếp, "Không lữ trưởng Khương điều đến Bắc Kinh ? Sao thành Nghiêm Phong điều đến Bắc Kinh ?"

 

Loading...