Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 354: Có Tống Vân ở đây, gia tộc họ Bạch có thể giữ được
Cập nhật lúc: 2025-11-12 02:27:42
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đi đến phòng giam cuối cùng, cô mở cửa phòng giam, đàn ông đôi phần giống và giống , mỉm : "Cậu, ."
Lúc Bạch Thanh Phong mới rõ khuôn mặt cô gái, trong khoảnh khắc, như thấy em gái của hai mươi năm .
Cô gọi là .
Lúc Bạch Nhuynh Nhuynh cuối cùng cũng xác nhận tới là Tống Vân, đó thấy giọng cô nghĩ là Tống Vân, nhưng cảm thấy thể nào, lẽ chỉ là giọng giống .
"Tiểu Vân." Bạch Nhuynh Nhuynh lao tới, ùa lòng Tống Vân, nức nở, " là thật, đúng là tới cứu chúng ."
Tống Vân nhẹ nhàng vỗ lưng Bạch Nhuynh Nhuynh, "Không , em ở đây, sẽ chuyện gì ."
Bạch Nhuynh Nhuynh cũng bây giờ lúc để , vội lau nước mắt, buông Tống Vân .
Tống Vân đảo mắt cô từ đầu đến chân, "Có thương ?"
Bạch Nhuynh Nhuynh lắc đầu, "Không, bọn chúng lấy một tiền lớn từ tay chúng , chỉ cần chúng ngoan ngoãn lời, bọn chúng tạm thời sẽ hại chúng ."
Trái tim treo lơ lửng nửa chừng của Tống Vân cuối cùng cũng yên tâm, "Tốt, thương là ." Cô về phía Cát Mỹ Lâm đỏ mắt bên cạnh Bạch Thanh Phong, "Thím, thím khổ sở ."
Cát Mỹ Lâm vội lắc đầu, "Không , cảm ơn cháu tới cứu chúng ."
Tống Vân , "Đây là nhiệm vụ do nhà nước phái, lúc xuất phát cháu mới mục tiêu nhiệm vụ, đoán lẽ các thím ở đây, ngờ thực sự ở đây."
Lúc Bạch Thanh Phong mới hồn, Tống Vân hỏi, "Cháu là Tiểu Vân? Con gái của Thanh Hà?"
Tống Vân gật đầu, "Là cháu, , bây giờ lúc để hàn huyên, hãy theo cháu ."
Vừa dứt lời, phía Hà Hồng Quân vang lên tiếng súng, Tống Vân lập tức rút s.ú.n.g ngắn ở thắt lưng, nhanh chóng lao tới.
Bạch Nhuynh Nhuynh theo bản năng theo Tống Vân, Cát Mỹ Lâm túm chặt , "Cháu chạy theo loạn gì thế?"
Bạch Thanh Phong ngoài phòng giam, cô gái mới còn nở nụ dịu dàng đột nhiên trở nên sắc bén như một thanh kiếm tuốt trần, lo lắng, cảm thấy an ủi.
Kể từ khi chẩn đoán mắc ung thư phổi, điều sợ nhất là sinh mệnh còn nhiều của bản , cũng sợ gia nghiệp lớn lao của gia tộc họ Bạch giữ , sợ vì còn nữa, gia tộc họ Bạch mất chủ tâm, con trai trưởng thành, vợ con yếu đuối, sự che chở của , già vợ con sẽ vì những gia nghiệp mà bức hại.
Tiền còn quan trọng, chỉ hy vọng già vợ con thể sống .
Bây giờ thấy hy vọng.
Có Tống Vân ở đây, gia tộc họ Bạch nhất định thể giữ .
Tiếng s.ú.n.g ngừng , những ở lầu xuống nữa, bọn họ xuống , Tống Vân và Hà Hồng Quân trấn giữ, bọn họ căn bản thể xuống, ngay cả khi hết đạn, Tống Vân vẫn còn vô đá cuội để sử dụng.
Mấy phút ngắn ngủi trôi qua dài như cả thế kỷ.
Khi tiếng s.ú.n.g vang lên ở chỗ cầu thang, Tống Vân thấy giọng của Tề Mặc Nam.
"Tống Vân, Hà Hồng Quân, các ở đó ?"
Tống Vân và Hà Hồng Quân liếc , dậy thu súng.
Hà Hồng Quân hét lớn, "Đội trưởng, chúng ở ."
Tề Mặc Nam nhanh chóng dẫn xuống, thấy tất cả trong tầng hầm đều bình an vô sự, đều thở phào nhẹ nhõm.
Ở g.i.ế.c bao nhiêu cũng , quan trọng nhất là những mắt , sự an nguy của những mới là mục đích của nhiệm vụ .
"Trên dọn dẹp sạch sẽ, hãy theo chúng ." Tề Mặc Nam hô.
Tất cả đều mừng rỡ đến phát , ngừng cảm ơn, cảm ơn những lính đồng chí sợ hi sinh tính mạng tới giải cứu họ, cảm ơn đất nước bỏ rơi họ.
Vân Vũ
Đưa tất cả lên an trí , các bác sĩ quân y trong đội vệ sinh cũng đang băng bó cho những thương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-354-co-tong-van-o-day-gia-toc-ho-bach-co-the-giu-duoc.html.]
Tống Vân sắp xếp một chỗ cho thím họ nghỉ ngơi , khi rời quét dọn chiến trường, nơi đây là sào huyệt của tên trùm ma túy, chiến lợi phẩm chắc chắn ít, dọn dẹp sạch sẽ những thứ cần dọn, mang những thứ cần mang, hơn nữa tốc độ nhanh, phía quân đội Miến Điện ước chừng nhanh sẽ phái tới chia phần.
Phải tranh thủ khi những đó tới, nhanh chóng quét dọn một .
Tống Vân hứng thú với những thứ trong ổ ma túy , cô thấy tiếng vang từ chiếc lều y tế tạm thời do đội vệ sinh dựng lên, vội vàng chạy tới.
"Đội trưởng, đội trưởng tỉnh , chị dâu vẫn còn ở nhà chờ đội trưởng, đội trưởng thể c.h.ế.t, đội trưởng thể c.h.ế.t !"
Một lính quỳ bên cạnh đàn ông trúng đạn bụng, đến nỗi nước mắt giàn giụa.
Hạ Lập dùng băng gạc ép lên vết thương ở bụng đàn ông, ánh mắt đau buồn.
Hắn rõ ràng, vết thương như thế của đội trưởng, nếu bây giờ ở trong bệnh viện, lập tức phẫu thuật, lẽ còn cơ hội cứu chữa, nhưng bây giờ họ đang ở trong rừng Miến Điện, theo tình hình hiện tại, đội trưởng thể chống đỡ quá một giờ.
Đối mặt với vết thương mức độ , ngay cả cầm m.á.u cũng , thể gì cả.
Lúc một giọng vang lên, "Tránh ."
Hạ Lập ngẩng đầu lên với đôi mắt đỏ ngầu, thấy đó là nữ đồng chí của quân khu Xuyên Thành, "Làm gì ?" Hạ Lập ngơ ngác hỏi.
Tống Vân lấy túi kim từ túi quần, " sẽ cầm m.á.u cho ."
Người tuy thương nặng, nhưng hậu quả chí mạng nhất với lúc là m.á.u chảy ngừng.
Chỉ cần cầm máu, dùng xe trong trang viên chở đến bệnh viện ngay trong đêm, lẽ còn cơ hội cứu .
Hạ Lập Tống Vân đẩy , cô thèm để ý đến bất kỳ ai, lệnh cho Hà Hồng Quân giúp cô giữ đèn, đó chuyên tâm châm kim.
Gần như thể thấy bằng mắt thường, m.á.u tươi đang ngừng trào nhanh chóng cầm .
Tống Vân nhét một viên t.h.u.ố.c miệng đàn ông.
"Cô cho ăn cái gì ?" Hạ Lập hỏi.
Tống Vân , "Bảo nguyên , dùng để bảo mệnh." Vừa liếc Hạ Lập, "Yên tâm, cũng xuất từ quân y, sẽ hại đội trưởng của các ."
Hạ Lập kinh ngạc, "Cô cũng là quân y?"
Tống Vân dậy, "Máu cầm , nhanh chóng tìm xe trong trang viên, đưa đến bệnh viện phẫu thuật càng sớm càng , nhất nên cùng, nhớ kỹ khi kết thúc phẫu thuật rút kim ."
Hạ Lập tận mắt thấy tình trạng của Phó đội trưởng chuyển biến , đương nhiên tin phục Tống Vân, thêm gì nữa, lập tức tìm .
Trong trang viên chỉ một chiếc xe, nhanh một chiếc xe tải chở hàng chạy ngoài, chở theo mấy thương cần phẫu thuật gấp rời .
Quân đội Miến Điện kiểm tra chiếc xe tải tại trạm kiểm soát biên giới, thấy chỉ chở thương , đương nhiên ngăn cản, lập tức cho phép qua.
Đồng thời, phía quân đội Miến Điện cũng nhận tin tức ổ ma túy quét sạch, lập tức bắt đầu tổ chức tiếp quản ổ ma túy, mục đích đương nhiên là để chia phần.
họ tới muộn một bước, Tề Mặc Nam và những khác mang theo chiến lợi phẩm rời khỏi ổ ma túy, lúc họ tới nơi, chỉ thấy trang viên ngọn lửa cao ngút trời thiêu rụi.
Phía quân đội Miến Điện vui, nhưng cũng đành bất lực.
Lúc trời hừng sáng, những chiếc xe tải chở theo kiều bào và các chiến sĩ tiến địa giới Hoa Quốc.
Những kiều bào , phần lớn đều rời khỏi Hoa Quốc khi trưởng thành, trở quê hương nuôi dưỡng lớn lên, tất cả đều cảm khái.
Quê hương lẽ trong phát triển sánh bằng phương Tây, nhưng trong tình , trong đạo nghĩa, mạnh hơn Nước Y bao nhiêu .
Họ đều hiểu rõ, nếu họ bắt giữ ở Nước Y, quân đội Nước Y thể nào sức giải cứu họ như .
Sau khi thấy diện mạo quen thuộc của mảnh đất, tâm trạng căng thẳng của Bạch Thanh Phong cuối cùng cũng thả lỏng, sờ lồng n.g.ự.c đau đớn khó chịu, cố gắng giả vờ vẫn , để gia nhân lo lắng cho , nhưng cơn đau ngày càng dữ dội, mở miệng bảo vợ lấy nước cho uống, kết quả miệng mở lời nào, trực tiếp ngất .