Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 359: Đi mua nước tương
Cập nhật lúc: 2025-11-12 02:27:47
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Vân mỗi ngày đều bận rộn, doanh khu huấn luyện, thì là hái t.h.u.ố.c chế thuốc, công việc nhiều. Tử Dịch học, lão Cổ đầu chân thương vẫn khỏi hẳn, đồ ăn trong nhà ăn cô ăn hai bữa thấy ngán, cải thiện bữa ăn chỉ thể dựa chính .
May mắn là, cô cũng chút thiên phú nấu nướng, theo Tống Vân và Tống Tử Dịch học một thời gian , cũng thể nấu những món ăn hồn vẻ, ít nhất là bản cô ăn thấy hài lòng.
Bạch Nhuynh Nhuynh ở trong khu gia thuộc hơn một tháng, những thím thím dì dì trong khu gia thuộc chỉ thiếu chút nữa là sập cái sân nhỏ nhà Tống Vân, hầu như ngày nào cũng đến mai.
Bạch Nhuynh Nhuynh xinh , khí chất cách năng đều , một cái là ngay là cô gái giáo d.ụ.c trong gia đình điều kiện đặc biệt , hơn nữa em họ thiết như Tống Vân tương lai vô lượng, ai mà chẳng vin mối .
Tiếc là, Tống Vân đối với những đầu não đến một luật trực tiếp từ chối, một chút gian mơ mộng cũng để .
Như mà vẫn chịu từ bỏ.
Chiều hôm đó, Tống Vân doanh khu huấn luyện vẫn về, Tử Dịch cũng tan học, lão Cổ đầu chân khỏi, đến đội vệ sinh việc , hôm nay chỉ cô ở nhà, vẽ xong một bức tranh , nghĩ đến nước tương trong nhà dùng hết, liền thu giá vẽ, cầm lọ nước tương hợp tác xã mua nước tương.
Phong cách ăn mặc hiện tại của cô là áo sơ mi trắng quần đen, tóc tết hai bím, trang phục gì đặc biệt, nhưng cô xinh , bất kể đến , cũng đều là một đạo phong cảnh, luôn thể thu nhiều ánh , cô cũng quen , luôn mỉm đáp , nhiệt tình, lạnh nhạt.
Vừa mua xong nước tương bước khỏi hợp tác xã, một thím chặn đường cô , “Đồng chí Bạch, mua nước tương ?”
Bạch Nhuynh Nhuynh nhận thím , từng đến tìm Tiểu Vân mai, là để mắt đến cô, giới thiệu cô cho con trai út của bà , Tiểu Vân lập tức từ chối, lúc đó thím còn chút vui, bây giờ chặn cô gì?
“Thím việc gì ?” Bạch Nhuynh Nhuynh mỉm hỏi.
Kiều Thúy Anh vẫy tay, “Không việc gì việc gì, thím chỉ là thấy cháu, chào cháu một tiếng, cháu việc của cháu .” Vừa di chuyển bước chân để Bạch Nhuynh Nhuynh rời , “Thím hợp tác xã mua chút muối,” lời còn hết, vai bà cọ Bạch Nhuynh Nhuynh tiến về phía , đột nhiên chân vấp một cái ngã xuống.
Vân Vũ
“Ái da ái da — xong xong , va đầu gối trẹo mắt cá chân , đau c.h.ế.t , ái da ái da —”
Bạch Nhuynh Nhuynh đó một mực nhúc nhích, Kiều Thúy Anh biểu diễn, đầy mắt hiếu kỳ, trong lòng nghĩ bà thím diễn xuất của vụng về ?
Ở nước Y, cô cũng từng thấy ít kẻ giả vờ ngã để ăn vạ, nhưng đa phần đều là ăn vạ ô tô của cô, ít nhiều cũng sẽ chút vết thương chảy máu, như mới chân thực hơn, mới thể hơn dẫn đến sự đồng cảm của qua đường, cũng thể khi cảnh sát giao thông đến lấy đó bằng chứng trình bày, để nhận nhiều bồi thường hơn.
phụ nữ mắt, vết thương gì cũng , mở miệng là chỗ đau chỗ đau, sợ khác vạch trần lời dối của khiến xuống đài ?
Kiều Thúy Anh thấy Bạch Nhuynh Nhuynh bất động dung đó nhúc nhích, đến một câu quan tâm cũng , trong lòng nảy sinh thích, gỗ đá như , mắt, trống rỗng chỉ khuôn mặt xinh , nếu phận là chị họ của Tống Vân, bà còn thèm , một chút nhãn lực cũng .
“Đồng chí Bạch, chân thím thương , cháu đỡ thím một chút ?” Kiều Thúy Anh hỏi.
Bạch Nhuynh Nhuynh nghĩ đến những lời Tống Vân với cô , lập tức lắc đầu, “Cháu thể đỡ thím , thím thương ở chân, nhất nên cử động bừa bãi, cháu gọi bác sĩ ở phòng y tế đến đây.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-359-di-mua-nuoc-tuong.html.]
Kiều Thúy Anh thấy Bạch Nhuynh Nhuynh bỏ , sợ con cừu béo sắp miệng chạy mất, vội vàng tự bò dậy, chạy đến kéo Bạch Nhuynh Nhuynh , “Không cần cần, thím chỉ là trẹo chân thôi, cháu đưa thím về xoa chút rượu t.h.u.ố.c là .”
Bạch Nhuynh Nhuynh rút tay , “Vẫn là đến phòng y tế xem một chút , trẹo chân cũng chuyện nhỏ, chữa trị mới mau khỏi.” Vừa liếc chân Kiều Thúy Anh, “Cháu thấy thím thể tự , là thím tự đến phòng y tế , nhà cháu còn đợi nước tương nấu cơm, cháu đây.”
Kiều Thúy Anh nào chịu để cô như , bà mai phục nhiều ngày như , rốt cuộc mới mai phục Bạch Nhuynh Nhuynh ngoài một , mà hôm nay Tống Vân và đứa Tống Tử Dịch phiền phức đều ở nhà, ngay cả lão Cổ đầu thích quản chuyện bao đồng cũng ở, chỉ cô , cơ hội khó gặp, tuyệt đối thể bỏ lỡ.
Bà nhất định nắm lấy cánh tay Bạch Nhuynh Nhuynh, vẻ đau đớn khó chịu, “Ái da, cháu cứ đỡ thím về xoa chút rượu t.h.u.ố.c là , thật sự cần đến phòng y tế phiền bác sĩ , nhà thím ở đằng , xa .”
Hướng Kiều Thúy Anh chỉ là hướng khu nhà nhỏ ba phòng dành cho sĩ quan cấp đoàn, nếu đổi thành khác, sợ rằng đều hai lời, chắc chắn sẽ thỏa hiệp, đỡ Kiều Thúy Anh về xoa rượu thuốc, cũng việc to tát gì, xa.
Bạch Nhuynh Nhuynh luôn nhớ lời căn dặn của Tống Vân, bảo cô một đến nhà khác, bất kể gặp nào, với lý do gì mời cô , đều thể .
Càng thể ăn uống đồ ăn thức uống quen đưa.
“Thím, thím tìm khác đưa thím về , cháu còn việc, thể giúp thím .” Bạch Nhuynh Nhuynh .
Kiều Thúy Anh nắm lấy cánh tay Bạch Nhuynh Nhuynh buông, “Vậy , bây giờ thím tìm ai? Hơn nữa, là cháu đ.â.m thím, thím bắt cháu chịu trách nhiệm là sai , bảo cháu đưa thím về xoa chút rượu t.h.u.ố.c quá đáng ?”
Bạch Nhuynh Nhuynh nhíu mày, “Thím sai , cháu khi nào đ.â.m thím? Rõ ràng là thím tự ngã xuống đất.”
Kiều Thúy Anh lúc cũng duy trì sắc mặt hòa nhã nữa, trừng mắt Bạch Nhuynh Nhuynh : “Còn cháu, ở đây khác, cháu thì còn là ai? Tuổi trẻ non nớt, học dối ? Đâm còn thừa nhận, sợ thím ăn vạ tiền viện phí của cháu ? Thím thím phòng y tế, chỉ cần về nhà xoa chút rượu t.h.u.ố.c là , cần cháu chịu trách nhiệm, cháu đỡ thím về là , ngay cả chuyện nhỏ nhặt cũng ?”
Bạch Nhuynh Nhuynh cũng kẻ ngốc, đối phương một mực cô đến nhà, rõ ràng là ý đồ gì đó, ai mà trong nhà thứ gì bẩn thỉu đang đợi cô.
“Vị thím , mặc dù thím đang đ.á.n.h trống gì, cháu khuyên thím nhân lúc chuyện ầm ĩ, dừng ngay , đừng để một lúc nữa thu xếp .”
Nếu Kiều Thúy Anh là lời khuyên, thì nảy sinh ý nghĩ vọng tưởng , càng thể mai phục nhiều ngày như .
Bà nắm chặt lấy cánh tay Bạch Nhuynh Nhuynh, lôi mạnh Bạch Nhuynh Nhuynh về phía khu nhà nhỏ ba phòng, “Hôm nay cháu đưa thím về, bằng chuyện xong.”
Đây là cơ hội cuối cùng của bà , chỉ cần con trai thể thành sự với Bạch Nhuynh Nhuynh , bà và con trai sẽ rời khỏi khu gia thuộc về quê, cũng sống nhờ nương sắc mặt khác, lúc đó hai con bà trực tiếp dọn đến sân nhỏ Tống Vân đang ở, trong sân đó cũng trưởng bối, bà đến khéo thể chủ.
Một tiểu thư khuê các như Bạch Nhuynh Nhuynh, nào là đối thủ của như Kiều Thúy Anh cả năm lao động chân tay, kéo cô như kéo gà con , đúng thời điểm , trong khu gia thuộc thì ở nhà ngủ trưa dậy, bên ngoài nắng gắt, căn bản ai ngoài, thêm đó là hai phụ nữ giằng co, cho dù trong sân thấy tiếng động, cũng lười xem náo nhiệt.
Bạch Nhuynh Nhuynh đang sốt ruột chuẩn lấy lọ nước tương trong tay đập thì Tư Phong Niên xách một túi lưới dưa ngọt bảo bước khu gia thuộc, từ xa thấy Bạch Nhuynh Nhuynh một thím lớn kéo mạnh đó, Bạch Nhuynh Nhuynh rõ ràng , đang dùng sức giãy giụa, nhưng giãy thoát.