Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 389: Rốt Cuộc Là Ai Ích Kỷ
Cập nhật lúc: 2025-11-12 07:25:10
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm nay, phụ trách nấu bữa sáng là Lương Ngọc Hàng. Cô dậy đúng giờ, tiên nấu cháo bằng nồi treo, đó hấp khoai lang theo . Đây chính là bữa sáng của họ.
Bên phía nam tri thức thanh niên phụ trách nấu bữa sáng cũng dậy. Họ dùng một bếp lò khác, cũng là cháo loãng và khoai lang, chỉ là phần nhiều hơn so với bên nữ đồng chí một chút.
Tống Vân tính toán thời gian bước từ phòng chứa đồ, vệ sinh cá nhân xong thì cầm hộp cơm lấy đồ ăn. Vừa bước nhà bếp, cô thấy Từ Phụng Anh đang lựa chọn những củ khoai lang hấp chín trong chậu, dường như chọn một củ to nhất. Đáng tiếc là kích cỡ đều tương đương , cuối cùng cô chọn một củ trông vẻ to hơn một chút, miệng lẩm bẩm phàn nàn chế độ ăn uống quá kém cỏi...
Thấy Tống Vân bước , Từ Phụng Anh đảo mắt, tay bưng hộp cơm bên cạnh bếp lò, liếc Tống Vân. Đợi khi Tống Vân múc cháo xong, cô liền tặc lưỡi ngừng, lớn tiếng oang oang: " Tống tri thức, một cô ăn nhiều như , những còn thì ? Làm thể quá ích kỷ như thế."
Vừa đúng lúc hai nữ tri thức thanh niên khác cầm hộp cơm bước , thấy lời , sắc mặt biến đổi, nhanh chóng bước tới. Hai hộp cơm của Tống Vân - hơn nửa hộp cháo, khoai lang thì lấy, sang hộp cơm của Từ Phụng Anh, chỉ thấy Từ Phụng Anh lập tức đậy nắp hộp .
Tống Vân gây chuyện, chỉ giữ im lặng, nhưng ngờ cứ cố tình khiêu khích cô. Cô loại thể chịu đựng khí uất ức.
Tay đưa , bàn tay của Từ Phụng Anh đang đè nắp hộp cơm Tống Vân lật mở, lộ phần cháo trong hộp cô đầy đặc, khoai lang cũng là củ to nhất. So với hơn nửa hộp cháo trong bát của Tống Vân múc một cách đại khái, toan tính của Từ Phụng Anh thật là nhiều và nặng nề.
Tống Vân lạnh lùng chế nhạo: "Từ tri thức, cô mà thể ích kỷ ? Rốt cuộc là ai ích kỷ đây?"
Từ Phụng Anh hoảng hốt, cô cũng chế nhạo lạnh lùng: " mà so với cô chứ. Vừa cô ăn một hộp, bây giờ đến múc hộp thứ hai. Nếu ở đây trông thấy cô, cô chừng còn múc hết cháo trong nồi bát của nữa chứ."
Cái bản lĩnh dối trắng trợn thật là lợi hại.
Nghe lời của Từ Phụng Anh, sắc mặt của hai nữ tri thức thanh niên rõ ràng đổi. Ánh mắt của họ thiện ý chằm chằm Tống Vân: "Sao cô vô liêm sỉ đến thế? Mọi đều đóng khẩu phần lương thực như , cô lén ăn hai phần, xem chúng là bọn ngốc lừa ?"
Tống Vân nhịn ý đảo mắt, kiên nhẫn : " mới ở ngoài vệ sinh cá nhân xong bước , chỉ vài phút, gì thời gian để ăn thêm một bát? Từ tri thức chuyển hướng mâu thuẫn một cách rõ ràng như , các bạn ?"
Từ Phụng Anh thét lên the thé: "Ý cô là gì? Nói Lý tri thức và Cung tri thức não ?"
là não, nhưng lời cô cũng ý đó. Tuy nhiên, Lý tri thức và Cung tri thức rõ ràng Từ Phụng Anh chia rẽ thành công. Ánh mắt của hai Tống Vân càng thêm phẫn nộ.
Quả nhiên ngu ngốc và não.
Lúc hai nữ tri thức thanh niên bước . Họ là những cùng phòng với Từ Phụng Anh, đương nhiên về phía Từ Phụng Anh, hỏi đúng sai bắt đầu nhắm Tống Vân.
Tống Vân lười lãng phí thời gian để giải thích và cãi vã với những . Cô cầm lấy một củ khoai lang, nhẹ nhàng: "Vì các bạn đều tin , đều cho rằng là nhân phẩm thấp kém như , để tránh xảy chuyện như thế, từ trưa hôm nay trở , sẽ ăn riêng với các bạn. Chờ một chút, sẽ cân và lấy phần khẩu phần của . Các bạn ý kiến gì chứ?"
Từ Phụng Anh đương nhiên là ý kiến, cô còn đang mong điều đó, lập tức đồng ý.
Những nữ tri thức thanh niên còn thì chút do dự, như trông vẻ như họ đang bài xích và bắt nạt khác. Tống Vân đợi họ biểu thị thái độ, trực tiếp bỏ . Vốn dĩ chỉ là thông báo với họ một tiếng, chứ xin ý kiến của họ.
Một ăn, ăn gì thì ăn, là sẽ sướng đến thế nào.
Mỗi sáng cháo loãng với khoai lang, cô chán ngấy từ lâu, một chút cũng chống đói .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-389-rot-cuoc-la-ai-ich-ky.html.]
Lượng ăn của cô vốn nhiều hơn các nữ đồng chí bình thường, mỗi ngày đến mười giờ là đói đến mức n.g.ự.c dính lưng, chỉ thể lén bỏ sô-cô-la và bánh quy miệng. Số sô-cô-la và bánh quy tích trữ ở Hương Cảng đây, chỉ mấy ngày nay tiêu hao ít.
Tống Vân trở về phòng để ăn sáng. Lương Ngọc Hàng là cuối cùng lấy cơm. Phần cơm múc trong bát so với bình thường khác biệt mấy. Cô cầm khoai lang ngoài ăn, bạn cùng phòng là Cung tri thức kể chuyện xảy .
Sắc mặt Lương Ngọc Hàng lập tức trầm xuống. Cô đẩy hộp cơm của giữa bàn: "Các bạn tự , là cuối cùng lấy cơm, so với bình thường cũng khác là mấy. Nếu Tống tri thức thật sự ăn thêm một bát, còn để ăn nữa ? Các bạn năng hành động chịu suy nghĩ một chút ?"
Cung tri thức và Lý tri thức lập tức về phía Từ Phụng Anh.
Từ Phụng Anh bộ vô tội: " thấy cô ở trong nhà bếp lén lút, tưởng cô ăn vụng thôi. Bản cô cũng chịu giải thích, thể trách ."
Vân Vũ
Lương Ngọc Hàng chỉ cảm thấy mệt mỏi. Ở cùng với một tám trăm mưu mẹo như Từ Phụng Anh, thật ngày nào cũng sẽ cô hãm hại.
Là tiểu đội trưởng, cô cảm thấy khi ăn cơm nên công tác tư tưởng cho Tống Vân.
Kết quả là khi cô ăn xong, Tống Vân cân phần khẩu phần thuộc về và mang , tỏ dính dáng đến họ một chút nào.
Nghĩ đến Từ Phụng Anh, những lời khuyên nhủ của Lương Ngọc Hàng đến miệng nuốt trở . Nếu là cô, cô cũng dính dáng đến những như .
Thế là Lương Ngọc Hàng : "Tống tri thức, chuyện sáng nay chúng đều rõ , là chúng oan cho bạn, xin bạn."
Ấn tượng của Tống Vân về Lương Ngọc Hàng vẫn là khá , ít nhất với tư cách là tiểu đội trưởng phía nữ tri thức thanh niên, cô còn xem là trách nhiệm.
"Làm rõ là , cần xin . tự ăn một cũng ." Tống Vân .
Lương Ngọc Hàng đương nhiên ăn một thì . Nếu cô đảm nhiệm chức trách tiểu đội trưởng, cô cũng ăn một .
Thời gian buổi sáng dư dả, vài câu xong, cùng .
Tống Vân hôm nay thành công việc sớm, đó giúp Lưu thím - trong làng thích quản chuyện bao đồng nhất và miệng lắm lời nhất - việc. Cô cũng lý do: Hôm Lưu thím cho cô một quả dưa chuột nhà trồng, cô gì cho thím ăn, nên giúp thím một chút việc trong khả năng.
Lưu thím cho Tống Vân dưa chuột ăn, đương nhiên cho . Bà thấy Tống tri thức hiền lành chất phác chăm chỉ, rước về nhà con dâu. Đứa con trai cứng nhắc của bà hai mươi lăm tuổi vẫn lấy vợ, trong lòng bà thể sốt ruột? Con gái trong làng cưới , tri thức thanh niên từ thành phố đến thèm đáp lời bà. Tống tri thức trông vẻ giống những tri thức thanh niên khác, hiền lành chất phác, việc cũng nhanh nhẹn, là thể chịu khổ, dáng cũng , dung mạo cũng tệ, chỉ là đen một chút, nhưng , tắt đèn thì cũng đều như cả thôi.
Thế là Lưu thím nhiệt tình kéo Tống Vân chuyện. Tống Vân ít, chủ yếu là Lưu thím . cô giỏi dẫn dắt chủ đề, mở đầu một câu, Lưu thím thể ba la ba la ngừng, tự hết những điều cô , .
Bà nhà Trần Bình Tam là một lũ lười biếng, ba ngày hai hôm kêu bệnh , một tháng lên huyện chữa bệnh bảy tám .
Bà già của Trần Đại Đông là một phế vật, cũng một tháng lên huyện chữa bệnh bảy tám , cũng tiền chữa bệnh lấy , thật là phá gia chi tử.