Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 63: Nữ bác sĩ
Cập nhật lúc: 2025-11-10 04:20:17
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Vân đưa mắt về phía chiếc giường bệnh duy nhất trong căn nhà nhỏ. Bà Tiền, hôm qua còn nhanh nhẹn hoạt bát, giờ đây bất động giường, đầu và mặt đầy máu. Vết thương trán đè bằng miếng gạc cầm máu, nhưng chẳng tác dụng gì, m.á.u vẫn tiếp tục chảy . Cứ đà , nếu cầm m.á.u kịp thời, bà sẽ trong tích tắc.
"Giúp em che chắn một chút, đừng để ai gián đoạn lúc em châm cứu." Tống Vân bước đến bên giường bệnh, tay lấy từ trong túi một bộ kim châm.
Tề Mặc Nam hình cao lớn, lưng Tống Vân như một cây cổ thụ, cố ý che chắn, khiến từ góc của nữ bác sĩ, thoạt đầu thấy Tống Vân, chỉ thấy Tề Mặc Nam cạnh giường bệnh.
"Đồng chí tìm ai ?" Nữ bác sĩ thấy đến mặc quân phục chỉnh tề, là kiểu quân phục sĩ quan, giọng khỏi trở nên lịch sự, khác hẳn thái độ bất cần lúc nãy với lão Lưu thợ mộc.
Tề Mặc Nam gật đầu với nữ bác sĩ, đó sang lão Lưu thợ mộc: "Bác Lưu, bác dậy . Đội trưởng mượn xe ngựa của ông Trương , chắc chắn sẽ đến ngay."
Lão Lưu thợ mộc gục ngã , khuôn mặt nhễ nhại nước mắt, nghẹn ngào : " bác sĩ bảo... bảo kịp nữa !"
Lời dứt, Tống Vân thành xong việc châm kim. Mấy huyệt vị quan trọng xung quanh vết thương đều châm một cây kim bạc, m.á.u ngừng chảy.
"Xong ." Giọng Tống Vân vang lên, nữ bác sĩ và lão Lưu thợ mộc trong phòng mới giật phát hiện đang bên giường bệnh.
Nữ bác sĩ lập tức chạy đến, thấy những cây kim đầu bệnh nhân, sắc mặt biến đổi: "Cô đang gì ? Ai cho cô tự ý hành động như thế? Nếu xảy chuyện, cô đảm đương trách nhiệm ?"
Vân Vũ
Tống Vân thẳng , thu dọn bộ kim châm một cách gọn gàng, liếc nữ bác sĩ đang giận dữ, hỏi: "Chị 'xảy chuyện' là chuyện gì? Và em đảm đương trách nhiệm gì?"
Nữ bác sĩ dường như quen với những lời , mở miệng là ngay: "Đương nhiên là do cô dùng mấy trò phong kiến Đông y lừa đảo, khiến bệnh nhân c.h.ế.t, cô chịu trách nhiệm , việc liên quan gì đến ."
Tống Vân mặt lạnh : "Vậy nếu em đến, bệnh nhân vì chị bất tài, mà c.h.ế.t do mất máu, chị chịu trách nhiệm ?"
Nữ bác sĩ biến sắc, quát lớn: "Cô bậy gì thế? Bà mất m.á.u là do vết thương quá nặng, liên quan gì đến ? cần gì chịu trách nhiệm?"
"Bệnh nhân c.h.ế.t vì chị vô năng, chị là bác sĩ liên quan. Em vội vàng đến đây, cố gắng cứu chữa, chị thèm , rõ tình hình bắt em chịu trách nhiệm, trách nhiệm gì? Trách nhiệm gánh tội cho những kẻ vô năng vô đức như chị ? Là một bác sĩ, chị cách cầm m.á.u cơ bản ? Chỉ lấy miếng gạc đè lên là xong? Chị , ? Mạng trong mắt chị rốt cuộc là gì?"
Một tràng lời của Tống Vân khiến nữ bác sĩ biến sắc, giận đến mức ngón tay chỉ thẳng run rẩy.
Tống Vân thèm để ý, sang với lão Lưu thợ mộc vẫn đang ngơ ngác: "Bác, m.á.u từ vết thương của bác gái cầm , tạm thời nguy hiểm đến tính mạng. Một lát nữa đội trưởng đến, cháu sẽ cùng bác đưa bác gái đến bệnh viện, sẽ thôi."
Lão Lưu thợ mộc xong, cơ thể suy sụp bỗng rung lên, lập tức dậy chạy đến giường bệnh. Thấy vết thương của vợ thật sự chảy m.á.u nữa, ông vui mừng đến mức nước mắt nước mũi giàn giụa.
Nữ bác sĩ lúc cũng phát hiện vết thương của bệnh nhân thật sự ngừng chảy máu. Ánh mắt cô dán mấy cây kim bạc xung quanh vết thương, trong lòng kinh ngạc: Không châm cứu Đông y là lừa đảo ? Sao thể cầm m.á.u ? Không thể nào, nhất định là do miếng gạc cầm m.á.u lúc nãy tác dụng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-63-nu-bac-si.html.]
" điều trị suốt, vất vả lắm mới cầm máu, cô ở đây phá rối cái gì? Mau rút kim !" Nữ bác sĩ lệnh.
Tống Vân mặt lộ vẻ khinh bỉ. Loại như thế cô gặp nhiều . Hồi còn theo sư phụ học ở học viện, chỉ trong lớp những đứa bạn bất tài kiêu ngạo thích cướp công, mà ngay cả một giảng viên cũng như .
Lúc đó, cô đột nhiên mất , trở thành đứa trẻ mồ côi nơi nương tựa. Không chỉ những đứa bạn nịnh bợ trong lớp bắt nạt cô, mà cả những giảng viên vốn thèm khát khả năng phối chế phương t.h.u.ố.c cổ của cô cũng lộ rõ bộ mặt xảo quyệt tham lam, chiếm đoạt mấy phương t.h.u.ố.c cổ của cô. Nếu sư phụ đột nhiên công khai mối quan hệ thầy trò, bắt đầu dẫn cô tham gia một hoạt động nghiên cứu y d.ư.ợ.c cổ, thì những phương t.h.u.ố.c cổ đó của cô lẽ những kẻ tiểu nhân chiếm đoạt mất. Bởi lúc đó cô còn quá nhỏ, còn những kẻ chút danh tiếng trong giới y d.ư.ợ.c cổ.
Như bây giờ, cô chỉ là một thanh niên trí thức mới đến thôn Thanh Hà, còn đối phương dựa phận bác sĩ trạm y tế, thể ngang nhiên láo, chiếm hết công lao cứu chữa bệnh nhân.
"Máu do chị cầm , chị tự . Em lãng phí thời gian ở đây, chỉ khuyên chị một câu: Đã bác sĩ, hãy tròn trách nhiệm. Dù y thuật cao siêu, ít nhất cũng tròn bổn phận của một bác sĩ, chứ ngửa mũi lên trời, , dễ dàng tuyên bố tử hình cho bệnh nhân."
Lúc nãy cô xem qua vết thương. Vết thương trán bà Tiền to nhưng đến mức thể cầm máu. Nếu nữ bác sĩ dùng kiến thức y học cơ bản học để ấn cầm máu, lẽ m.á.u cầm từ lâu, đến nỗi kéo dài đến mức .
Nữ bác sĩ mặt mày tái mét, chỉ thẳng Tống Vân mắng: "Cô tưởng cô là ai? Dám ở đây dạy đời ? hỏi cô, cô chứng chỉ hành nghề y ? Nếu , cô sẽ ăn cơm tù đấy."
"Ai em hành nghề y?" Tống Vân lạnh, "Đây là bác gái của em, bác gái thương ở đầu, là cháu gái, em chút cách cầm máu, giúp bác gái ? Luật nào quy định chỉ bác sĩ mới giúp thương cầm máu?"
Thật sự luật nào như .
Nữ bác sĩ dồn đến mức mặt đỏ như gấc, cả đời từng ai nhục như thế, nhất là từ khi nhận công việc bác sĩ trạm y tế, ngày nào cũng nịnh nọt.
Lão Lưu thợ mộc lúc cũng tỉnh táo , vội gật đầu: " đúng, đây là cháu gái , nó đến giúp bác gái nó. Bác sĩ Trần đừng bậy."
Lúc , đội trưởng Lưu và ông Trương đưa xe ngựa đến.
Tề Mặc Nam bế bà Tiền lên xe ngựa, dùng chăn mượn từ ông Trương đắp cho bà, đoàn vội vã hướng về trạm y tế huyện.
Giờ cầm máu, họ định đưa đến trạm y tế huyện kiểm tra . Nếu trạm y tế chữa , họ sẽ tìm cách đưa lên huyện.
Trên đường , Tống Vân hỏi thăm đội trưởng Lưu về tình hình trạm y tế xã.
Đội trưởng Lưu lúc nãy cũng nhận sắc mặt của bác sĩ Trần: "Cháu hỏi về bác sĩ Trần ? Cô là con gái của phó bí thư xã Trần Hữu Vi, học hai năm trường y, khi nghiệp vốn ở bệnh viện huyện, hiểu điều về trạm y tế khu ."