Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 66: Xe Của Tôi

Cập nhật lúc: 2025-11-10 04:20:20
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Vân ngơ ngác cảnh tượng mắt.

Tề Mặc Nam nhíu mày, dù phụ nữ hai tay bám chặt tay lái, sát , nhưng vẫn buông tay khỏi xe, chỉ lạnh lùng quát: "Buông ."

Người phụ nữ ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy cứng đầu: "Không buông! Đây là xe của !"

Tống Vân sang nhân viên nam đang tiến gần: "Chuyện gì đang xảy ? Cửa hàng cung cấp của các bán một chiếc xe cho hai ? Sao thành xe của cô ?"

Nhân viên nam mặt đầy khó xử, trả lời ngay câu hỏi của Tống Vân, mà sang đồng nghiệp nữ cùng: "Sao cô dẫn cô đây?"

Người nhân viên nữ gượng gạo, vội vàng giải thích: "Không liên quan gì đến cả. Cô mua xe đạp, thấy ở quầy nên bảo cô đang ở đây. Cô tự ý chạy , rủ cô ."

Dù trong lòng bực bội, nhân viên nam cũng thể trách móc gì, chỉ sang phụ nữ vẫn bám chặt xe, mặt lạnh như băng: "Xe bán cho hai đồng chí , cô mau buông rời !"

Người phụ nữ mắt đỏ hoe, gào lên: "Anh quyền gì bán xe của ? Đây là xe của !"

Nhân viên nam tức giận: "Cô ? giữ chiếc xe cho cô cả tháng trời, cô tiền cũng phiếu, lẽ bán cho khác? Còn là xe của cô, cô trả tiền ?"

Người phụ nữ tỏ chịu , liên tục lắc đầu: " quan tâm! Anh hứa bán xe cho , nó là của , của !"

Tống Vân hiểu , đây đúng là "gặp kẻ vô , lý cũng ".

hỏi nhân viên nam: "Anh xác định là bán một xe hai ? Xe thực sự liên quan gì đến cô ?"

Nhân viên nam vội vàng thề thốt: "Tuyệt đối ! thể chuyện đó? Đó là vi phạm pháp luật! Mọi trong cửa hàng cung cấp đều chuyện ."

Tống Vân sang nhân viên nữ đang xem.

Người vội vàng gật đầu, xác nhận lời của đồng nghiệp nam là sự thật.

Tống Vân yên tâm, bước tới mặt phụ nữ vô lý, định dùng lời lẽ khi hành động: "Đồng chí , ơn nhường đường, chúng còn về nhà."

Người phụ nữ hai tay siết c.h.ặ.t t.a.y lái, ánh mắt đầy quyết tâm: "Muốn lấy xe, hãy bước qua xác !"

"Nếu cô chịu nhường, sẽ tay. Lúc đó lóc cũng vô ích, nhân chứng, là cô ngăn cướp tài sản của , chỉ đang bảo vệ tài sản của , tự vệ chính đáng. Dù cô đau thương tật, cũng vi phạm pháp luật. Đây là cảnh cáo thứ hai, thứ ba."

Người phụ nữ rõ ràng tin Tống Vân dám động thủ, mặt vẫn tỏ bất cần, trả lời cũng buông tay.

Tống Vân thêm, đưa tay nắm lấy cổ tay phụ nữ, kéo ấn hai huyệt đạo. Ngay lập tức, tiếng kêu t.h.ả.m thiết như heo g.i.ế.c vang lên, tay cô mất lực, buông tay lái, cả Tống Vân hất xa mấy mét, ngã phịch xuống đất.

Vân Vũ

"Tay ! Tay gãy ! Đau quá!"

Tống Vân thậm chí thèm , sang Tề Mặc Nam: "Đi thôi."

Hai nhân viên cửa hàng tròn mắt: "Phụ nữ bây giờ đều hung dữ như ?"

"Đồng chí , cô thực sự gãy tay cô ?" Nhân viên nam lo lắng hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-66-xe-cua-toi.html.]

Tống Vân lắc đầu: "Không, đủ sức ? Cô giả vờ đấy, lừa . Các chứng cho , chỉ kéo nhẹ tay cô , hề đánh."

Nghe tin phụ nữ điên chỉ giả vờ, nhân viên nam thở phào nhẹ nhõm, gật đầu lia lịa: "Yên tâm, nhất định sẽ chứng cho cô."

Tống Vân cảm ơn, cùng Tề Mặc Nam mang đồ rời khỏi cửa hàng cung cấp.

Khi phụ nữ phát hiện cơn đau cổ tay giảm dần và vội chạy , hai biến mất từ lâu.

giận dữ dậm chân mấy chục cái cửa cửa hàng: "Chuyện kết thúc !" Rồi cửa hàng, bên trong một phen hỗn loạn.

Tống Vân quan tâm cửa hàng giờ , cô và Tề Mặc Nam đường về làng ghé qua xưởng bông của công xã, mua hai mươi cân bông. Không mua thêm, nhưng họ chỉ bán cho cô hai mươi cân một , mua nữa giấy giới thiệu của làng.

Quy định mới đặt , vì một thanh niên tri thức điều kiện phát hiện bông ở đây rẻ cần phiếu, mua lượng lớn gửi về nhà, khiến kho hàng cạn kiệt, suýt gây chuyện.

Tống Vân tính nhẩm, trong kho vẫn còn vài chiếc chăn bông, cộng với hai mươi cân bông , lẽ đủ. Nếu thiếu, cô thể xin giấy giới thiệu của bác Lưu .

Hai về đến làng buổi trưa, chiếc xe đạp mới tinh, tay xách nách mang, cộng với bộ quân phục của Tề Mặc Nam, thu hút sự chú ý cũng khó.

May quen với phong cách hào phóng của Tống Vân, còn yêu là sĩ quan quân đội, cuộc sống là chuyện bình thường.

Hơn nữa, sáng nay đội trưởng Lưu thông báo với ở sân phơi, Tống tri thức hôm nay thi chứng chỉ y tá chân đất ở bệnh viện huyện. Chỉ cần chứng chỉ, cô sẽ trở thành y tá chân đất của làng Thanh Hà, từ đó dân làng khám bệnh sẽ thuận tiện hơn, bộ hai mươi dặm đến huyện, cũng mặt bác sĩ Trần ở trạm y tế công xã.

, khi Tống Vân xuất hiện trong làng, lập tức hỏi: "Tống tri thức, cô thực sự thi chứng chỉ y tá chân đất ?"

Tống Vân vẫy tay với dân làng, to: "Thi , ngày mai bắt đầu khám cho nhé!"

Một cô với ánh mắt nghi ngờ, tin cô khả năng chữa bệnh.

cũng nghĩ Tống Vân là tri thức thành phố, là học, học qua y khoa. Nghe cô xác nhận, họ vui mừng khôn xiết, lập tức truyền tai .

Đội trưởng Lưu đang sửa kế hoạch sản xuất ở trụ sở đội cũng nhận tin, lập tức khóa kế hoạch ngăn kéo, thẳng đến ngôi nhà hoang nơi Tống Vân ở.

Đã chứng chỉ hành nghề, việc triển khai ngay. Cụ thể thế nào, ông cần hỏi ý kiến Tống Vân, ví dụ như cô dành một phòng ở trụ sở đội phòng khám, sửa sang , ông cần xác nhận với cô.

Ở phía khác, Tống Vân và Tề Mặc Nam một đám trẻ đuổi theo về đến sân nhà họ Tống — cái tên Tống Vân tự đặt cho ngôi nhà.

Làng Thanh Hà vốn chỉ một chiếc xe đạp, giờ thêm chiếc thứ hai, lũ trẻ ghen tị phấn khích, chạy theo hò hét.

Về đến sân nhà, Tống Vân gọi Tử Dịch , bảo mang ít kẹo trái cây chia cho lũ trẻ.

So với những đứa trẻ trong làng, Tử Dịch tỏ bình tĩnh khi thấy chiếc xe đạp mới. Trước đây sống ở ký túc xá đại học Bắc Kinh với bố , nhà hai chiếc xe đạp, còn học lái, coi như . Chỉ là lúc đó còn quá nhỏ, chỉ thể đạp bằng mũi chân hoặc rúc xuống gầm xe, vài ngày cũng chán. Giờ chiếc xe mới cũng chẳng thấy gì đặc biệt.

Sau khi đuổi lũ trẻ , Tống Tử Dịch sân, thấy chị sắp xếp xong đồ đạc định bếp, vội gọi: "Chị ơi, em nấu cơm !"

 

Loading...