Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 91: Bản Lĩnh

Cập nhật lúc: 2025-11-10 04:21:07
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

thấy xe bò về phía sân nhà họ Tống, liền hỏi Trương Hồng Mai: "Tri thức thanh niên Dương ở nhà tri thức thanh niên ?"

Trương Hồng Mai vội giải thích: "Con bé Lệ Phần nhà sức khỏe , sợ ở nhà tri thức thanh niên sẽ phiền khác. May mà Tiểu Vân bên còn phòng trống, nên cho Lệ Phần qua đó ở."

Người : "Tri thức thanh niên Tống giỏi y thuật lắm, dù Tri thức thanh niên Dương ốm yếu đến cũng sẽ điều trị khỏi. Chị cứ yên tâm ."

Thấy Trương Hồng Mai vẻ mặt nghi hoặc, đó : "Chị ? Tri thức thanh niên Tống thi đậu chứng chỉ y tá chân đất, giờ là y tá chân đất của thôn Thanh Hà chúng đấy. Không chỉ thôn Thanh Hà, từ các thôn lân cận cũng tìm đến đây để khám bệnh. Hiện giờ, Tri thức thanh niên Tống nổi tiếng khắp vùng ."

Trương Hồng Mai thầm kinh ngạc, mới chỉ một tháng mà thôi, Tiểu Vân những nhà riêng ở vùng núi , mà còn trở thành y tá chân đất nổi tiếng khắp vùng. Nhìn thái độ của dân làng, thể thấy cô bé chỗ nhất định trong thôn.

Nhớ lời con gái từng , Tống Vân học giỏi, thi cử bao giờ khỏi top ba của khối, phần lớn thời gian đều đầu. Nếu thời thế biến động, với năng lực của Tiểu Vân, việc thi đậu Đại học Bắc Kinh chắc như đinh đóng cột. Thật đáng tiếc!

giờ cũng tệ, xa rời những thị phi của thành phố lớn, sống cuộc đời bình yên nơi thôn dã cũng .

Xe bò dừng cổng sân nhà họ Tống. Tống Tử Dịch tiếng động chạy , thấy nhà họ Dương liền ngoan ngoãn chào hỏi.

Trương Hồng Mai thấy Tống Tử Dịch thấy vô cùng quý mến, đem hết đồ ngon từ Bắc Kinh mang tới cho bé. Vừa khôi ngô tuấn tú, ngoan ngoãn lanh lợi, miệng ngọt ngào, nhỏ tuổi giúp việc nhà, ai mà chẳng yêu.

Vân Vũ

Trước khi sân nhà họ Tống, Trương Hồng Mai nghĩ rằng " nhà" của Tống Vân chắc chỉ là thuê một phòng của dân làng, vì nhà ở nông thôn thuộc sở hữu tập thể, mỗi hộ chỉ một nền nhà. Dù chật chội như thành phố, nhưng cũng nhà trống cho thuê. Tri thức thanh niên thuê nhà chỉ thể thuê phòng trống do dân làng nhường .

Muốn xây nhà mới cũng gần như thể, trừ khi kết hôn với trong thôn, tách hộ khẩu, mới thể cấp đất.

nhà của Tống Vân là một sân lớn, lớn. Ngoài phòng khách, nhà bếp và lều chứa đồ, tới bốn phòng sàng. Vốn lo lắng rằng khi cùng Văn Binh về thôn sẽ chỗ ở, giờ yên tâm.

"Tiểu Vân, ngôi nhà là của riêng cháu?" Trương Hồng Mai dám tin.

Tống Vân : "Ngôi nhà đây là một sân hoang, cháu bỏ tiền nhờ dân làng sửa . Nói là sửa, nhưng gần như xây mới . Cháu ký hợp đồng với thôn, giờ nhà coi như là của cháu, trừ khi cháu rời khỏi thôn, thôn mới thu hồi."

Trương Hồng Mai xem nhà gật đầu: " là nên ký hợp đồng, để bảo vệ quyền lợi cho cháu. Mái nhà, cửa cửa sổ đều mới tinh, tốn ít tiền ."

Tống Vân dẫn họ phòng tây để cất hành lý. Dương Lệ Phần ở cùng phòng với Tống Vân, nên Tống Vân giúp cô chuyển đồ phòng .

Trương Hồng Mai và Dương Văn Binh khi cất đồ liền tham quan sân . Khi thấy nửa sân phơi đầy d.ư.ợ.c liệu và hành lang treo đầy gà rừng thỏ rừng, họ kinh ngạc đến mức há hốc mồm.

Dù là cán bộ, mỗi tháng đều phiếu thịt, điều kiện sống ở Bắc Kinh khá , nhưng cảnh tượng , họ vẫn khỏi sửng sốt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-91-ban-linh.html.]

lúc Tống Tử Dịch qua, Trương Hồng Mai liền kéo bé hỏi: "Sao nhiều gà rừng thỏ rừng thế ? Ở đây thể mua ?" Nếu mua , bà nhất định sẽ mua nhiều mang về.

Tống Tử Dịch lắc đầu: "Đây là cháu và chị săn núi. Chị cháu , khi bác về Bắc Kinh sẽ mang theo nhiều ạ."

Trương Hồng Mai tròn mắt, dám tin: "Hai chị em các cháu săn ? Tất cả đều là?"

Không trách bà tin, ngay cả Dương Văn Binh cũng thấy khó tin. Đếm sơ qua, ít nhất ba mươi con gà rừng thỏ rừng, lượng nhỏ. Ngay cả thợ săn kinh nghiệm cũng chắc thành tích như .

Tống Tử Dịch quan tâm họ nghĩ gì, lấy một con thỏ và một con gà, mang bếp chặt thành miếng, động tác nhanh nhẹn, rõ ràng quen việc.

Trương Hồng Mai một nữa kinh ngạc. So với con cái nhà , đứa nào việc thành thạo như Tử Dịch. Càng càng thấy quý, hai chị em con nhỉ?

Ở Bắc Kinh, Trương Hồng Mai cũng thường nấu ăn, nên bếp giúp Tử Dịch chuẩn nguyên liệu cho bữa tối. Bánh bao sẵn, chỉ cần hấp . Vừa chuẩn xong, Tống Vân tiếp quản việc nấu nướng, Dương Lệ Phần đốt lửa, hai chị em trò chuyện.

Từ khi sân nhà , nụ mặt Dương Lệ Phần từng tắt, đôi mắt sáng rực, gì cũng tràn đầy năng lượng.

Đến bữa tối, Dương Lệ Phần vốn chỉ ăn một cái bánh bao, hôm nay phá lệ ăn tới hai cái cùng nhiều thịt.

Trương Hồng Mai và Dương Văn Binh ăn mà gì, vị quá ngon, còn hơn cả đầu bếp khách sạn quốc doanh ở Bắc Kinh.

Sau bữa ăn, trò chuyện. Tống Vân kể về cuộc sống ở thôn Thanh Hà, nhắc đến ngày mai là lúc đội núi hái rau thu. Tháng chín trong núi nhiều thứ ngon chín rộ, hạt dẻ, hạt óc ch.ó nhiều vô kể. Nghe Phương Phương trong núi còn rừng táo gai, hàng năm dân làng đều rủ hái. Táo gai chín vị chua ngọt, khá ngon, nhiều còn phơi khô để dành ăn trong mùa đông, ăn trực tiếp pha đều .

Cả nhà Trương Hồng Mai đều là dân thành phố chính hiệu, ngay cả Dương Văn Binh từng lính cũng ít cơ hội núi. Quân khu của ở biển, từng thấy hạt dẻ, hạt óc chó. Cả ba những hoạt động dã ngoại đều tỏ hứng thú, đặc biệt là Dương Lệ Phần, Tống Vân ngày mai lên núi, liền đòi cùng.

Tống Vân thuận lời mời Trương Hồng Mai: "Dì Trương, ngày mai dì cùng nhé, coi như du lịch thu, hiểu thêm phong tục thôn Thanh Hà, còn thể mang ít sản vật núi rừng về Bắc Kinh cho chú Dương nếm thử."

Vốn hứng thú, Trương Hồng Mai lập tức đồng ý. Dương Văn Binh đương nhiên cũng , cũng xem trong núi gà rừng thỏ rừng nhiều , hai chị em Tống Vân săn nhiều thế.

Trò chuyện xong, vệ sinh cá nhân nghỉ ngơi. Tống Vân dẫn Dương Lệ Phần chuẩn giường. Hai tuy ngủ cùng sàng nhưng khác chăn. May mà Dương Lệ Phần mang theo chăn đệm, nếu tối nay sẽ thiếu.

Trước khi ngủ, Trương Hồng Mai lén phòng con trai Dương Văn Binh, hỏi: "Con thật , để ý Tiểu Vân từ lâu ?"

 

Loading...