Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 98: Không Yêu Ai Hết

Cập nhật lúc: 2025-11-10 04:23:34
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cụ Tề Tề Mặc Nam nhiệm vụ, vẻ thất vọng mặt chuyển thành lo lắng.

Đó là một cảm xúc phức tạp, mong Mặc Nam thể phát huy hết khả năng, bảo vệ đất nước, lập công danh sự nghiệp, hy vọng đứa cháu trai mà cụ yêu quý nhất bình an, sống hạnh phúc.

Tống Hạo : "Mặc Nam là đứa trẻ tính tình định, việc đầu đuôi, dù là nhiệm vụ gì, với nó cũng đều thể thành dễ dàng. Cụ đừng lo lắng vô ích nữa, cứ yên tâm ."

Tống Vân gật đầu, gì, nhưng cũng đồng tình với lời của Tống Hạo.

Tề Mặc Nam quả thực là tâm tính trầm , mưu lược, võ công cũng tệ, nghiệp từ trường quân sự. Trong những sĩ quan trẻ của đơn vị, chắc chắn thuộc nhóm xuất sắc nhất, nếu thì thể trở thành tiểu đoàn trưởng khi còn trẻ như .

Không lời của Tống Hạo an ủi cụ Tề , cụ thêm gì, về phòng nghỉ ngơi. Tống Vân cũng dẫn em trai về nhà.

Bước tháng Chín, nhiệt độ ở Hắc Long Giảng giảm mạnh, đặc biệt là khu vực núi Hắc Mã nơi họ ở, sáng sớm và tối muộn chỉ còn bảy độ. Hai chị em khi ngoài buổi tối mặc áo bông.

May mắn là đó cô chuẩn sẵn chăn bông và áo ấm gửi đến, nếu với thời tiết , những trong chuồng bò chắc chẳng đợi đến ngày tuyết rơi tèo hết .

Hai chị em về đến sân nhỏ, vệ sinh qua loa mỗi về phòng nghỉ ngơi.

Dương Lệ Phần vẫn ngủ, thấy tiếng động Tống Vân về, vội khoác áo xuống giường, rót nước nóng cho cô. Thấy sắc mặt Tống Vân bình thường, cô liền hỏi: "Bố em thế nào ?"

Tống Vân uống một ngụm nước nóng, trả lời: "Ổn cả, ăn ngủ , sức khỏe vấn đề gì. Chỉ là việc bẩn và mệt, thỉnh thoảng giáo d.ụ.c một chút, ngoài gì đáng lo. Chỉ cần vượt qua giai đoạn ."

Còn ba năm nữa, nhiều nhất là ba năm, chỉ cần kiên trì, gia đình cô sẽ một cuộc sống mới.

Dĩ nhiên, những lời thể .

Dương Lệ Phần trong lòng tò mò về bố ruột của Tống Vân. Có thể sinh một cô con gái xinh , tài giỏi, tính cách như , chắc hẳn họ cũng là những xuất sắc.

"Muộn , ngủ thôi, ngày mai chúng lên núi hái táo chua." Tống Vân .

Hai chị em lên giường, Tống Vân vẫn kiên trì luyện công. Dương Lệ Phần thấy lạ nhưng hỏi nhiều, tự ngủ .

Sáng hôm , Trương Hồng Mai dậy sớm, tất bật trong bếp chuẩn một bữa sáng thịnh soạn.

Ngày mai bà , nấu ăn cho con gái cũng cơ hội, nên chỉ thể tranh thủ lúc còn ở bên con, nấu thêm vài bữa.

Trương Hồng Mai món bánh hành dầu mà con gái thích, thơm phức, chỉ là tốn dầu kinh khủng. Bà định chiều nay cùng con trai lên huyện, mua thêm đồ ăn thức uống cho con gái, thể mãi chiếm tiện nghi của Tống Vân .

Ăn sáng xong, Tống Tử Dịch học, Tống Vân dẫn Dương Lệ Phần và lên núi hái táo chua. Hôm nay họ sớm, kịp theo đoàn đông đúc. Trên đường, Trương Hồng Mai trò chuyện với các bà các cô trong làng, thu thập ít thông tin về Tống Vân.

Ví dụ, khi Tiểu đoàn trưởng Tề đến thôn Thanh Hà, bao nhiêu nữ tri thức thanh niên và cô gái trong làng đều xôn xao, thậm chí một nữ tri thức hổ còn cố tình dính Tiểu đoàn trưởng Tề, cuối cùng đày nông trường.

Ví dụ, ngày đầu tiên Tiểu đoàn trưởng Tề đến làng, b.ắ.n hạ hai con lợn rừng, cần ai giúp, tự mang hai con lợn xuống núi, sức mạnh như trâu.

Lại ví dụ, khi đến làng, Tiểu đoàn trưởng Tề cùng Tống Vân, cùng cô núi hái thuốc, còn mua cho cô một chiếc xe đạp.

Thậm chí, khi rời làng, vẫn từ huyện lên thôn Thanh Hà mang thịt bò cho Tống Vân, là Tiểu đoàn trưởng Tề đặt .

Người yêu như , ai mà ghen tị?

Người yêu?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-98-khong-yeu-ai-het.html.]

Trương Hồng Mai hỏi bà cạnh bên: "Tiểu đoàn trưởng Tề là yêu của Tống Vân ?"

Người bà đó tỏ vẻ tò mò: "Chị ? Các chị từ Bắc Kinh đến ? Tiểu đoàn trưởng Tề là hàng xóm của Tống Vân ở Bắc Kinh ?"

Trương Hồng Mai trong lòng kinh ngạc nhưng lộ mặt: "À đúng , là Tề đó , lúc nãy nghĩ ."

Người bà đó nghi ngờ gì, tiếp tục cảm thán: "Người trong làng chúng ai cũng họ là trai tài gái sắc, trời sinh một cặp. Mấy nữ tri thức thanh niên ai sánh bằng Tống Vân, còn dính , Tiểu đoàn trưởng Tề ."

Nghe đến đây, Trương Hồng Mai liếc con trai đang theo sát Tống Vân như cái đuôi, cảm giác như đang ám chỉ con trai bà, nhưng bà bằng chứng.

Hái táo chua nhàn hơn nhiều so với hái hạt dẻ. Trương Hồng Mai suốt buổi ở cùng các bà các cô, thông qua những cuộc trò chuyện tùy hứng và chủ đích, nắm tình hình chung của thôn Thanh Hà. Nhìn chung bà khá hài lòng, trong làng một kẻ nhưng ai quá tàn ác, đa đều quan điểm đúng đắn, đặc biệt là đội trưởng thôn, là ngay thẳng nguyên tắc. Như là đủ.

Bà tin rằng với sự giúp đỡ của Tống Vân, Dương Lệ Phần chắc chắn sẽ cuộc sống .

Vân Vũ

Tống Vân và Dương Lệ Phần đến sớm, chiếm một cây táo chua. Hai phối hợp ăn ý, chẳng mấy chốc đầy giỏ.

Tuy nhiên, rừng táo chua thực chỉ hơn chục cây, trong làng đến ngày càng đông, đến mức mấy nhà cùng tranh một cây, nhặt vội, ai nhặt thì đó hưởng, thỉnh thoảng xảy cãi vã.

Tống Vân tham lam, đầy giỏ là dừng, gọi Dương Văn Binh và Trương Hồng Mai rời khỏi rừng táo.

"Sao ? thấy cây còn nhiều mà." Trương Hồng Mai tiếc nuối, giỏ của bà đầy, chỉ mải "trò chuyện", tập trung nhặt táo.

Tống Vân : "Người ngày càng đông, ở sẽ tranh giành. Chúng nhặt khá nhiều , cần thiết."

Dương Lệ Phần đoàn vẫn đang đổ về rừng táo, hỏi: "Giờ về luôn ?"

Tống Vân lắc đầu: "Không, dẫn các bạn đến nơi khác kiếm thứ hơn."

Nói , cô dẫn hướng về phía dốc lê hoang.

Đến nơi, Tống Vân chỉ những dây leo lá hình tam giác, : "Đây là dây khoai mỡ hoang, còn gọi là hoài sơn, các bạn ăn bao giờ ?"

Dương Lệ Phần và Dương Văn Binh đều lắc đầu, bảo ăn bao giờ.

Trương Hồng Mai thì ăn , từng thưởng thức món canh gà hoài sơn ở nhà hàng quốc doanh Bắc Kinh. Lúc Tống Vân "khoai mỡ" bà là gì, giờ "hoài sơn" mới nhớ .

Trương Hồng Mai : " ăn một ở nhà hàng quốc doanh, đầu bếp đây là một vị t.h.u.ố.c Đông y, thường dùng trong món ăn t.h.u.ố.c và canh bổ."

Tống Vân gật đầu: "Nếu cách dùng, khoai mỡ nhiều lợi ích. Chúng đào nhiều một chút mang về, ngày mai bà về Bắc Kinh cũng mang theo một ít. sẽ cho bà một đơn thuốc, lợi cho bệnh của bà."

Nghe thế, Trương Hồng Mai vui mừng khôn xiết, đào khoai mỡ hăng say đến mức chất đầy ba bao tải mới chịu xuống núi.

Tống Vân định để một phần khoai mỡ chế biến thành thuốc, còn ngoài phần cho Trương Hồng Mai mang về, sẽ thành bột khoai mỡ, khi trời lạnh pha nước sôi uống cũng .

Chiều hôm đó, Trương Hồng Mai và Dương Văn Binh mượn xe đạp của Tống Vân lên huyện. Trên đường, khi ai, bà kể những chuyện về Tề Mặc Nam mà bà từ các bà trong làng cho con trai .

Dương Văn Binh xong lòng bồn chồn, nhưng nghĩ đến việc Tống Vân phủ nhận chuyện cô và Tiểu đoàn trưởng Tề là yêu, còn hiện tại tính đến chuyện yêu đương, nỗi buồn trong lòng mới giảm bớt.

"Mẹ, con nên gì bây giờ?"

 

Loading...