Một nhà sáu  mua đồ xong về đến nhà thì trời cũng tối, buổi tối họ đến căn tin bộ đội ăn cơm. Nhà họ vẫn là tiêu điểm trong đám  như cũ.
Thính lực của Tô Anh nhạy bén hơn  ở đây một chút, lúc ở cửa sổ mua cơm, cô   mấy  nhà đại thẩm bên cạnh đang thì thì thầm bàn luận.
"Thấy , chính là tiểu yêu tinh , cướp cháu rể mà chủ nhiệm Kiều coi trọng."
"Kiều Lan Lan thật đáng thương, vốn  gả cho doanh trưởng Hản, kết quả chỉ  thể ủy khuất gả cho lão Đinh."
"Hai  đừng  lung tung,  thấy hôm nay trong hôn lễ tập thể, Lan Lan  hài lòng với lão Đinh."
"Cái gì chứ, chính miệng chủ nhiệm Kiều  với , Lan Lan uất ức như thế nào, còn  Tô Anh cướp đối tượng xem mắt của con bé."
"Thật  giả ?"
"Dù  chủ nhiệm Kiều cũng  như ."
"Bà xem, tính tình Lan Lan nóng nảy, nhất định sẽ nhằm  tiểu yêu tinh Tô Anh,     ở đây sẽ  nhiều chuyện để xem."
Buổi tối về đến nhà, Hàn Cảnh Viễn  với Tô Anh: "Khu đông  mấy thím nhiều chuyện, các thím  quan hệ  với Kiều Cửu Hương, họ đều  tin đồn mới  như , em đừng để ở trong lòng."
Tô Anh : "Anh cũng  thấy ?"
Hàn Cảnh Viễn gật đầu: "Lát nữa  sẽ  với lão Quý, bảo    với chủ nhiệm Kiều đừng bịa đặt lung tung."
Tô Anh nghĩ đến vết xước  cổ chính ủy Quý, lắc đầu : "Quên ,  xong thì chính ủy Quý về nhà  giáo huấn ngay, đừng  khó  , tự em  thể xử lý ."
Đang  chuyện, trong phòng chợt tối đen, Hàn Cảnh Viễn   cửa   ngoài, bên phía đông vẫn sáng đèn mà bên phía tây  mất điện.
Anh về phòng tìm nến và đèn pin  , : "Máy biến áp của khu tây bên  máy   định."
Ở dị thế, chỉ  căn cứ mới  cung cấp điện. Mỗi  bọn họ  ngoài săn b.ắ.n đều  mất mười ngày đến nửa tháng nên họ  thể   chuyện ở trong bóng tối. Tô Anh  tập thành thói quen.
 mấy đứa nhỏ  như , Hàn Hâm Tinh hét lớn: "Mẹ, con sợ lắm,  mau ôm con."
Sau đó cô bé chạy đến bên cạnh Tô Anh. Tô Anh bế cô bé lên  vạch trần: "Thực  con   ôm  ?"
Hàn Hâm Tinh  ha ha, cọ cọ  cổ Tô Anh: "Mẹ thơm quá, do  thơm quá."
Hàn Kinh Thần  thở dài,  nhỏ: "Con nhóc   lương tâm, chúng   ."
Hàn Hâm Tinh giả vở   thấy  trai oán giận.
Tô Anh  từng gặp , nhưng cô ở dị thế  một  cha nuôi và  nuôi. Có thể lớn lên cùng cha  nuôi, đối với cô và Tinh Tinh đều là chuyện xa xỉ.
Vì  cô cũng  ngại chuyện Tinh Tinh gọi cô là ,  khi đứa nhỏ lớn lên  lẽ sẽ đổi xưng hô, gọi cô là thím Hai.
Cô đặt Tinh Tinh xuống,   bếp đun nước nóng: "Cho mấy đứa mỗi  mười phút đánh răng, rửa mặt, chải đầu  lên giường ngủ,  thành vấn đề chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-ta-dan-theo-con-ky-hop-dong-hon-nhan/chuong-17.html.]
Cố Tri Nam, Tinh Tinh và Xán Xán nhanh chóng  tìm bàn chải đánh răng và khăn mặt của .
Lúc mua, cô cố ý mua cho  lớn, trẻ nhỏ mỗi  một bộ, thành  sáu bộ gồm chậu lớn, chậu nhỏ. Nhân viên bán hàng của siêu thị đều ngạc nhiên,  lưng thì trào phúng Tô Anh tiêu tiền lung tung.
 chúng    chị em ruột, cô  nam và nữ dùng đồ riêng biệt nên dứt khoát mỗi  một bộ, tránh việc  tắm  đánh   tắm .
Chỉ  Hàn Kinh Thần nhất định  ngược : "Vậy nếu con  quá mười phút thì ?"
Tô Anh : "Vậy ngày mai con   ăn cơm dì nấu, dì  thể cho con tiền, con tự  ngoài mua đồ ăn."
Cố Tri Nam  bụng nhắc nhở Hàn Kinh Thần: "Chị  nấu cơm  ngon,  mau tắm ."
Hàn Kinh Thần nổi loạn,  đối nghịch: "Hai   cục cưng ngoan , mặc kệ ."
Hàn Hâm Tinh thấy  trai  giận dỗi thì : "Anh trai,    lời thì  chịu thiệt, ông nội , trẻ con   lời  lớn mới là đứa trẻ ngoan."
Hàn Kinh Thần  xù lông: "Không , ngày mai con tự  ăn, chú Hai cho con phiếu lương thực và tiền."
Hàn Cảnh Viễn nhíu mày, tính cách  của Kinh Thần, nếu là  và  trai khi còn bé chắc chắn sẽ  bố đánh  rời khỏi giường.  bây giờ  nên đánh trẻ nhỏ, hơn nữa đây còn là đứa nhỏ mồ côi,   ba ,  ở nhà chú hai nên trong lòng vốn mẫn cảm.
Anh vẫn nên vui vẻ giảng đạo lý cho  bé thì hơn.
Hàn Cảnh Viễn : "Hàn Kinh Thần, con  lễ phép , lễ phép của con  , cãi lời thím hai   ,  ?"
Tô Anh cũng  tức giận, trong mắt cô, Hàn Kinh Thần  khó quản, cô cho thằng bé phiếu lương thực và tiền ăn một ngày.
"Được,  con  nhà ăn , ngày mai như nào đều là do lựa chọn hôm nay của con,   hối hận."
"Con sẽ  hối hận."
Hàn Kinh Thần nghĩ, như   thể ăn ngon bao nhiêu. Cậu  từng thử nhà hàng khách sạn Hữu Nghị, nhưng đồ ăn ở Phúc Thụy Lâu  còn ngon hơn…
Buổi tối   điện nên trời tối om,   chỉ  thể  ngủ sớm. Tô Anh nhớ tới một chuyện, cô  với Hàn Cảnh Viễn: "Hôm qua Cố Thành Phong gọi điện thoại đến phòng trọ,  cuối tuần  đón Tri Nam và Xán Xán đến chỗ   ở một ngày, bảo em hỏi ý kiến của ,  đồng ý thì   mới tới đón."
Lúc  Tô Anh và Cố Thành Phong   chuyện, mỗi tuần    thể gặp mấy đứa nhỏ một . 
Cố Thành Phong ,  nhất nên hỏi ý kiến Hàn Cảnh Viễn,      ảnh hưởng đến tình cảm vợ chồng bọn họ.
Tô Anh cảm thấy Cố Thành Phong suy nghĩ  chu đáo,  trưng cầu ý kiến của Hàn Cảnh Viễn.
Thỏa thuận hôn nhân nuôi con,  tôn trọng  mới  thể lâu dài.
Hàn Cảnh Viễn đang rót nước tắm cho hai cô bé, bàn tay bưng chậu tắm run lên, nước b.ắ.n  một chút.
Tô Anh nhận  cảm xúc của  đang d.a.o động, hỏi: "Anh  đồng ý ? Vây em sẽ  với Cố Thành Phong."
Cố Xán Xán cẩn thận  sắc mặt Hàn Cảnh Viễn, cô bé    gặp bố Cố mà cô bé mới chỉ  thấy trong ảnh, nhưng  sợ ba mới mất hứng.