Thập Niên 70: Thiên Kim Giả Xuống Nông Thôn - Chương 168

Cập nhật lúc: 2025-04-27 13:35:00
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm qua, sau khi mẹ Lý tỉnh lại, Chu Bình đã lén lút giới thiệu cho mẹ Lý một mối hôn nhân.

Đối phương năm nay bốn mươi tuổi, là người độc thân ở thôn Bạch Vân, điều kiện gia đình khá tốt, nhưng ông ta bị lé, nói chuyện còn hơi ngọng.

Vì những khiếm khuyết này, nên bao năm qua ông ta không tìm được người phù hợp.

Nếu mẹ Lý lấy ông ta, không chỉ được nhận năm mươi tệ tiền cưới, đối phương còn hứa sẽ nuôi con trai giúp bà ấy.

"Vậy còn em gái của em? Phải làm sao?"

Tô Diên cảm thấy có một dự cảm không lành.

Quả nhiên, Lý Thụ rầu rĩ nói: "Bà ngoại nói muốn đưa em gái em cho người ta, không thể để em ấy cản trở hạnh phúc của mẹ. Thực ra em biết những lời này đều là lừa gạt, nếu mẹ em thật sự lấy ông ta, chắc chắn người đàn ông đó sẽ không nuôi không em, thậm chí còn bắt em nghỉ học."

Ngay cả đứa bé mới sinh cũng không muốn nuôi, sao có thể sẵn lòng nuôi một thằng nhóc như cậu chứ?

Tô Diên ngạc nhiên trước suy nghĩ của cậu, hỏi: "Mẹ em nói sao?"

"Lúc đó bà rất tức giận, nói sẽ không rời bỏ chúng em, còn cãi nhau với bà ngoại. Nhưng... em thật sự muốn mẹ sống hạnh phúc hơn, sau này tìm được người tốt xây dựng gia đình mới. Em có thể nuôi em gái lớn lên, nhưng tuyệt đối không thể để em ấy bị đưa đi."

Đối diện với ánh mắt kiên định của cậu nhóc, Tô Diên mỉm cười vui mừng, nhẹ nhàng vỗ vai cậu nhóc, nói: "Em là một đứa trẻ tốt, hiểu cho mẹ là đúng, nhưng em vẫn còn là học sinh, việc nuôi em gái một mình là không thể."

Lý Thụ gãi đầu, lòng ngổn ngang rối bời...

Mấy ngày sau, mỗi ngày Tô Diên đều mang đồ ăn đến bệnh viện, tiện thể xem đứa bé lớn lên như thế nào.

Làn da vốn đen đỏ của đứa bé đã trở nên trắng nõn hơn, bụ bẫm, vô cùng đáng yêu! Tô Diên rất thích cô bé mũm mĩm này.

Để cảm ơn sự giúp đỡ của cô, mẹ Lý đã nhờ cô đặt tên cho bé gái.

Tô Diên suy nghĩ rất lâu, cảm thấy cái tên "Lý Mãn" khá hay, cô mong đứa trẻ này có thể lớn lên hạnh phúc, mọi việc đều mỹ mãn.

Mẹ Lý rất hài lòng với cái tên này, mời cô tham dự tiệc đầy tháng của bé.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thien-kim-gia-xuong-nong-thon/chuong-168.html.]

Trong thời đại này, mọi thứ đều không được phép tổ chức lớn.

Với điều kiện kinh tế của nhà họ Lý, chỉ đủ mời một bàn khách, coi như là làm lấy lệ.

Mặc dù vậy, Tô Diên vẫn rất coi trọng, ngày đầy tháng, cô kéo Phó Mặc Bạch dậy sớm xuất phát.

Để cảm ơn sự giúp đỡ của mọi người vào ngày mình sinh, mẹ Lý còn phát kẹo cưới cho thôn dân.

Phiếu mua kẹo là do Chu Bình mượn cho bà ấy, điều này khiến mọi người vô cùng ngạc nhiên.

Khi Tô Diên đến cổng nhà họ Lý, trong sân vang lên tiếng nói chuyện, cô chỉ nghe được giọng của Chu Bình.

"Bảo Quyên, mày bị khùng đúng không? Có người trả tiền để mua đứa con gái trong tay mày, mày cứ bán nó đi là xong, chẳng lẽ mày thật sự muốn nuôi nó lớn lên à?"

"Mẹ, nó là m.á.u thịt của con, con sẽ không bán nó đâu, sau này mẹ đừng nhắc đến chuyện này nữa, cũng đừng can thiệp vào chuyện nhà con."

Thấy con gái rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, Chu Bình bất giác cất cao giọng: "Tao không quản mày thì ai quản mày?! Hôm nay tao quyết định, đứa trẻ này không thể ở lại!"

Đúng lúc này, Tô Diên đẩy cửa bước vào, trên mặt Chu Bình thoáng hiện vẻ không tự nhiên.

Dù nói rằng người nghèo cho con đi làm con nuôi là chuyện thường, nhưng bị người ngoài bắt gặp đột ngột vẫn khiến người ta cảm thấy chột dạ.

Mẹ Lý cũng cảm thấy rất xấu hổ, bà ấy gật đầu mỉm cười với Tô Diên, không khỏi tự hỏi đối phương nghe được bao nhiêu rồi.

Truyện được đăng tại Lạc Nguyệt Monkeyd, biết là nếu có lòng muốn copy thì nói gì cũng thừa thãi, chúc người copy truyện này đi nơi khác suốt đời làm việc gì cũng không như ý, mọi mong muốn đều được người mình ghét thực hiện thành công ❤️❤️

Tô Diên giả vờ như không biết gì, cười hỏi: "Có gì cần em giúp không?"

Mẹ Lý tưởng cô không nghe thấy, thầm thở phào nhẹ nhõm: "Cô giáo là khách, chẳng cần làm gì cả, lát nữa nhớ ăn nhiều một chút là được."

"Được."

Tô Diên và Phó Mặc Bạch đi vào nhà chính, vừa hay thấy Lý Thụ đang dỗ em bé, tư thế bế rất chuẩn, rất thành thạo, nhìn là biết thường xuyên bế.

Nghĩ đến những lời vừa nghe được, lòng cô bỗng chua chát, không quá dễ chịu.

Loading...