Thập Niên 70: Thiên Kim Giả Xuống Nông Thôn - Chương 188

Cập nhật lúc: 2025-04-27 13:36:26
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Đông hơi nhướng mày, ánh mắt lộ ra chút suy tư: "Mấy năm nay nhà tôi thường trú ở tỉnh Quảng Đông, không rõ chuyện bên Bắc Kinh cho lắm, hay cậu kể qua cho chúng tôi nghe, chúng tôi cũng nên hiểu rõ một chút."

Anh ba Tô cho rằng anh ta muốn thăm dò nhà họ Tô, nên kể lại chuyện giữa Tô Diên và Tô Tiểu Tuyết.

Để tạo ấn tượng tốt với đối phương, trong quá trình kể, anh ấy còn cố gắng làm đẹp hình ảnh của Trương Lan Quyên và Tô Tiểu Tuyết.

Người không biết nội tình sẽ nghĩ đây là một gia đình vô cùng hòa thuận hạnh phúc.

Nhưng Giang Đông và Giang Nam đều là người tinh ranh, từ thái độ của Tô Diên đối với anh ba Tô có thể thấy câu chuyện này đã được thêm thắt không ít, chỉ có Giang Tây vẫn ngốc nghếch tin rằng chắc chắn nhà chồng tương lai đều là người tốt.

Giang Đông nghe xong, trầm ngâm một lúc rồi hỏi: "Cậu nói hai cô em gái này bị ôm nhầm ở Đông Bắc? Còn nhớ là thành phố nào không?"

Anh ba Tô mơ hồ cảm thấy kỳ lạ, nhưng vẫn trả lời: "Là thành phố Cáp Nhĩ Tân, cha tôi cũng muốn tìm lại cha mẹ ruột của Diên Diên, nhưng mãi vẫn không tìm được."

Nghe đến ba từ "Cáp Nhĩ Tân", Giang Đông vô thức siết chặt nắm tay, nhưng gương mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh.

"Chuyện này nghe thật ly kỳ, mong cô ấy sớm tìm lại được gia đình."

Bên kia.

Tô Diên và Phó Mặc Bạch dự tiệc cưới xong, đã mệt nhoài.

Về đến nhà, anh bưng một chậu nước rửa chân tới, ngồi xổm xuống rửa chân cho cô.

Tô Diên ngồi trên giường, hai tay chống mép giường, vẫn đang nhớ lại những cảnh tượng ban ngày: "Anh nói xem... sao nhà họ Giang lại đến đây? Cảm giác họ thần bí quá."

Phó Mặc Bạch không ngẩng đầu, trầm giọng nói: "Anh không biết, nếu em tò mò thì mai cứ hỏi thẳng xem sao."

Đối với người không quen, Tô Diên có chút sợ giao tiếp, cô vội từ chối: "Em không tò mò đến mức đó, không hỏi đâu."

Truyện được đăng tại Lạc Nguyệt Monkeyd, biết là nếu có lòng muốn copy thì nói gì cũng thừa thãi, chúc người copy truyện này đi nơi khác suốt đời làm việc gì cũng không như ý, mọi mong muốn đều được người mình ghét thực hiện thành công ❤️❤️

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thien-kim-gia-xuong-nong-thon/chuong-188.html.]

Người đàn ông dùng khăn từ từ lau khô những giọt nước trên chân cô, khẽ cười: "Thật ra là anh tò mò, mai anh hỏi, em cứ nghe là được."

Trưa hôm sau.

Hai bên hẹn gặp tại tiệm cơm quốc doanh bên ngoài quân khu.

Không ngờ rằng, anh ba Tô và Giang Tây không có mặt, mà thay vào đó là một nam một nữ khác.

Giang Nam giới thiệu: "Đây là anh hai tôi, Giang Bắc, còn đây là vợ anh ấy, Mạnh Sương."

Nhà họ Mạnh cũng không phải gia đình tầm thường, sự kết hợp của hai người họ thuộc về mạnh - mạnh hợp tác với nhau.

Mạnh Sương chủ động chào hỏi Tô Diên: "Em thật xinh đẹp, cả đại viện không có ai xinh đẹp hơn em đâu. Chắc chắn sau này con cái của em cũng đáng yêu và xinh đẹp như em vậy!"

Đối mặt với lời khen ngợi thiện ý này, Tô Diên cười ngượng ngùng. Sau khi ngồi xuống, cô hỏi đối phương: "Chị cũng sống ở tỉnh Quảng Đông sao?"

Mạnh Sương lắc đầu phủ nhận: "Chị sống ở Bắc Kinh, chỉ là không ở trong đại viện."

Thấy họ trò chuyện rôm rả, Giang Bắc rất cảm khái: "Xem ra vợ tôi gặp được tri kỷ rồi, tính cô ấy hay bắt bẻ lắm, bình thường không ưng ai."

Mạnh Sương trừng mắt nhìn anh ấy, ra lệnh anh ấy im miệng. Tô Diên ngồi bên cạnh nhìn, khóe miệng nở nụ cười.

Nụ cười của cô rất đẹp, cũng rất quen thuộc, Giang Đông không kìm được nhìn thêm vài lần, hỏi: "Tôi nghe nói em là con bị ôm nhầm của nhà họ Tô, xin hỏi năm nay em bao nhiêu tuổi? Sinh tháng mấy?"

"??" Tô Diên bị hỏi đến ngẩn người, bất giác dựa vào vai Phó Mặc Bạch, không trả lời ngay mà hỏi ngược lại: "Tại sao anh muốn biết điều này?"

Phó Mặc Bạch thấy cô có tính cảnh giác cao như vậy, cười vui mừng, đồng thời nhìn sang Giang Đông, cũng đang chờ câu trả lời của anh ta.

Giang Đông im lặng một lúc, ra hiệu cho Giang Nam đóng cửa phòng lại, sau đó mới giải thích: "Không giấu gì hai người, tôi từng bị mất một cô em gái, tìm kiếm nhiều năm vẫn chưa có kết quả. Hôm qua nhìn thấy Tô Diên, cảm thấy cô ấy cười rất giống mẹ tôi, lại nghe nói cô ấy sinh ở Cáp Nhĩ Tân, nên mới có câu hỏi vừa rồi."

Tô Diên nghe xong, chỉ cảm thấy đầu óc "ù ù", lòng cũng theo đó mà hồi hộp không yên.

Loading...