Thời này, lương thực quý giá vô cùng, các học sinh nghe xong đều hô vang, quyết tâm học tập càng cao.
Ngày trước kỳ thi tốt nghiệp trung học, Tô Diên tìm đến Lý Thụ, muốn tán gẫu với cậu nhóc một chút.
Lý Thụ giờ đã cao hơn trước nửa cái đầu, từ xa nhìn qua đã thấy ra dáng một chàng trai trẻ.
Cả hai ngồi trên băng ghế dưới cây liễu, cô hỏi về tình hình hiện tại và kế hoạch tương lai của cậu nhóc.
Với thành tích học tập của cậu, chắc chắn sẽ đỗ vào trường trung học phổ thông.
Lý Thụ trở nên chín chắn hơn rất nhiều, lời nói mang theo sự trầm tĩnh: "Cô giáo, em sẽ tiếp tục học. Dù sau này có vào được đại học hay không, em cũng phải học hết trung học phổ thông."
Thông qua việc tham gia các cuộc thi vẽ và "vừa học vừa làm", cậu nhóc nhận thức sâu sắc tầm quan trọng của tri thức. Chỉ có tri thức mới có thể thay đổi gia đình của cậu nhóc, mang đến một tương lai tươi sáng cho em gái của cậu.
Thấy cậu nhóc có ý thức như vậy, Tô Diên hoàn toàn yên tâm.
Ngày hôm sau, kỳ thi tốt nghiệp trung học diễn ra đúng như kế hoạch.
So với các học sinh, thậm chí Tô Diên còn có chút căng thẳng hơn. Cô sợ bị người khác nhận ra, cố gắng giả vờ bình tĩnh, lặp đi lặp lại những quy tắc thi cử, lo lắng rằng họ có thể mắc phải những sai sót nhỏ.
Kỳ thi kéo dài trong hai ngày, đến khi thi xong môn cuối cùng, cuối cùng Tô Diên cũng thở phào nhẹ nhõm, cảm giác như trút bỏ được một gánh nặng lớn.
Khương Nguyên cười tươi báo tin vui, cảm thấy mình đã làm bài thi khá tốt. Mà kết quả cũng như mong đợi, Khương Nguyên với thành tích xuất sắc đã đỗ vào trường trung học phổ thông, Lý Thụ cũng đã đạt được nguyện vọng của mình.
Ngoài hai người họ, còn có hai mươi học sinh khác trong lớp cũng đỗ vào trường trung học phổ thông, trở thành lớp dẫn đầu của khối.
Hiệu trưởng nghe tin, cười không khép được miệng, đặc biệt gọi Tô Diên vào văn phòng để khen ngợi những nỗ lực của cô trong những năm qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thien-kim-gia-xuong-nong-thon/chuong-228.html.]
Có được kết quả tốt như vậy, Tô Diên cũng rất vui mừng. Trước buổi liên hoan, cô chuẩn bị quà cho từng học sinh. Còn có những chiếc túi điều ước mà họ đã viết vào năm đó, những học sinh đã thực hiện được điều ước sẽ nhận thêm phần thưởng.
Địa điểm liên hoan là quán ăn mà Tiêu Chấn Sơn từng làm việc, một phòng đầy ắp người, tạo nên một không khí náo nhiệt.
Khương Nguyên làm đại diện, mang ra món quà của cả lớp dành cho Tô Diên - một quyển lưu bút dày cộp.
Trong đó có thông tin chi tiết của từng người và những lời nhắn gửi đến cô. Có những lời nhắn dài đến ba, bốn trang, từng lời từng chữ đều chứa đựng sự chân thành.
Tô Diên vui vẻ nhận lấy món quà, trong mắt ánh lên những giọt nước mắt: "Cảm ơn các em, cô thích món quà này lắm."
Tiêu Chấn Sơn còn mượn được một chiếc máy ảnh, chụp cho họ mấy tấm ảnh tập thể.
Lý Thụ tặng riêng cho Tô Diên một món quà, đó là một bức tranh chân dung do cậu vẽ, chân dung của chính Tô Diên.
Truyện được đăng tại Lạc Nguyệt Monkeyd, biết là nếu có lòng muốn copy thì nói gì cũng thừa thãi, chúc người copy truyện này đi nơi khác suốt đời làm việc gì cũng không như ý, mọi mong muốn đều được người mình ghét thực hiện thành công ❤️❤️
Cô đứng giữa một biển hoa, cười rạng rỡ, mỗi chi tiết đều được vẽ rất tinh xảo.
Tô Diên rất thích, cẩn thận cất đi, nói sẽ đóng khung treo ở nhà.
Lý Thụ ngại ngùng gãi đầu, quyết tâm sẽ nỗ lực hơn nữa, vẽ những tác phẩm tốt hơn để tặng cô!
Bữa ăn hôm đó, mọi người ăn mà vui vẻ lẫn buồn bã đan xen. Có mấy nữ sinh còn khóc, vô cùng hy vọng Tô Diên có thể mãi mãi là giáo viên của họ.
Ban đầu Khương Nguyên không định khóc, nhưng bị không khí này làm xúc động, cũng đỏ hoe đôi mắt, nói: "Cô Tô, sau này lớn lên, em nhất định sẽ đến Bắc Kinh thăm cô, thăm Tiêu Tiêu và Nguyên Nguyên! Cô ở Bắc Kinh phải chăm sóc tốt cho mình nhé!"
Tô Diên rưng rưng, gật đầu đáp: "Ừ, cô sẽ chờ các em ở Bắc Kinh!"
Sau buổi liên hoan, trong sự tiễn đưa của mọi người, Tô Diên bước ra khỏi quán ăn. Lúc này, một cơn gió nhẹ mơn man trên má cô, cô vô thức ngước mắt lên, vừa lúc chạm vào ánh mắt của Phó Mặc Bạch.
Ba tháng không gặp, dường như anh càng đẹp trai hơn rồi.