Trưa hôm đó, Phó Mặc Bạch bắt xe rời khỏi trấn nhỏ, Tô Diên với , tuy lòng hai nỡ nhưng tương lai còn dài.
Chạng vạng, cô trở trường học, định ngủ nhờ ở chỗ Khương Nguyên một đêm sáng mai bình thường.
Ký túc xá học sinh chỉ sáu gian phòng, chuyên môn chuẩn cho các học sinh vùng quê. Vì bỏ tiền mới ở nên thực tế đến đây ở nhiều cho lắm.
Để tị hiềm, ký túc xá giữa nam nữ sinh ở cùng một nơi, ngăn cách bởi bức tường cao chất đầy mảnh vỡ thủy tinh bên , quản lý cũng vô cùng nghiêm khắc.
Thấy cô đến, Khương Nguyên trợn to mắt hỏi: "Cô giáo, cô về thôn ạ?"
Tô Diên nhét túi khoai lang nướng tay cô bé, giải thích: "Người yêu cô bệnh, vì chăm nên cô về , định ở nhờ chỗ em một đêm nè."
Khương Nguyên tỏ vẻ hiểu rõ, đó đổ dồn sự chú ý túi khoai lang nướng: "Cái ở ạ? Thật là thơm quá ~"
Khoai lang vẫn còn nóng hổi, Tô Diên mở túi bảo cô bé ăn nhanh, trong ký túc xá còn hai nữ sinh khác, cô cũng chia cho mỗi nửa củ khoai.
"Anh nướng đó, thế nào? Nướng cũng đúng ?"
Mấy cô bé ăn khoai gật đầu, đều khen dứt miệng.
Nhất là Khương Nguyên, đó cô bé nhận ít chỗ từ Phó Mặc Bạch, thoáng chốc hóa thành vua nịnh nọt, lời nào bùi tai thì lời đó, khiến Tô Diên nỡ thẳng.
"Các em ăn , cô qua ký túc xá bên cạnh một cái."
Ngoại trừ Khương Nguyên còn vài học sinh của cô ở đây, Tô Diên cầm một túi khoai lang nướng khác qua phòng kế bên.
Cô vài bước thì thấy một phụ nữ từ cách đó xa bước tới, bao bọc kín mít , vội vàng.
Nếu kỹ chắc chắn sẽ nhận là ai.
bình thường Tô Diên chú ý đến Đàm Lệ, liếc mắt một nhận cô ngay.
Truyện được đăng tại Lạc Nguyệt Monkeyd, biết là nếu có lòng muốn copy thì nói gì cũng thừa thãi, chúc người copy truyện này đi nơi khác suốt đời làm việc gì cũng không như ý, mọi mong muốn đều được người mình ghét thực hiện thành công ❤️❤️
Cô do dự một thoáng, lựa chọn tiến lên chào hỏi: "Chào cô Đàm, cô cũng ở chỗ ạ?"
Đàm Lệ ngờ khác nhận , cô khựng bước, túm khăn lụa cổ đằng một chút.
"Cô Tô ? Cô định đấy?"
Thấy cô sang chuyện khác trả lời, Tô Diên tiếp tục gặng hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thien-kim-gia-xuong-nong-thon/chuong-70.html.]
" đưa khoai lang nướng cho học sinh, cô ăn ?"
Đàm Lệ lắc đầu, trong lúc lơ đãng khăn lụa sụp xuống, lộ vết bầm bên khóe miệng.
Làm để nơi đó thương, cần cũng .
Tô Diên nhíu mày, bộ thấy.
"Vậy cô cứ vội , nhé."
"Ừm, tạm biệt."
Đàm Lệ rõ ràng thở phào một , bước nhanh hơn một căn phòng ký túc xá nữ.
Đưa khoai xong, Tô Diên trở về chỗ của Khương Nguyên, nhỏ giọng hỏi cô bé: "Em trong các nữ sinh, ai quan hệ nhất với cô Đàm ?"
"Hình như là Chu Nguyệt, em bạn là bà con xa của cô Đàm."
Tô Diên xong, rơi trầm tư.
*
Bên , quân khu thành phố Thanh Sơn.
Khâu Dã bên cạnh Phó Mặc Bạch, vẻ mặt quan tâm: "Trán còn nóng lắm, thật sự thì đừng ."
"Không , chừng nào thấy gọi thì nhé."
Người đàn ông mặc một quân trang, dù đang sinh bệnh vẫn rắn rỏi như cũ, sắc mặt lạnh nhạt, khí thế mạnh mẽ, khác biệt khi ở mặt Tô Diên.
Khâu Dã thấy khuyên , chỉ đành từ bỏ.
Chẳng mấy chốc, bọn họ bước nhà ăn quân khu.
Bởi vì hôm nay lãnh đạo phía đến thị sát, họ cũng ăn cơm ở nhà ăn nên nhiều quan quân sẽ đến đây lộ mặt.
Thân là doanh trưởng, Phó Mặc Bạch thẳng đến bàn ăn của lãnh đạo, kính quân lễ với thủ trưởng tối cao.
Đối phương nhận , ha ha : "Ra là Mặc Bạch, mau , lúc cũng gặp ."
Có thức thời nhường chỗ , thuận thế xuống, sống lưng thẳng tắp.