“Đứng im! Ngươi b.ắ.n c.h.ế.t !”
“Đứng im! Tiểu đội trưởng, c.h.ế.t !”
…
Tôn Lan Cao nắm chặt khẩu súng, các đốt ngón tay đều trắng bệch.
Và họng s.ú.n.g đang chĩa thẳng mặt khiến buộc chấp nhận hiện thực.
“Trung đội trưởng, buông vũ khí .”
Ngô Mãnh khẽ nhếch một bên mép, xong liền tay đoạt lấy khẩu s.ú.n.g trong tay .
Vốn tưởng việc tước s.ú.n.g của Tôn Lan Cao là kết thúc, ngờ rút một con d.a.o găm, vạch một đường qua cổ Tôn Lan Cao.
“Trung đội trưởng, ông cũng c.h.ế.t .”
Vân Vũ
Tôn Lan Cao: “…”
Những khác: “…”
Ngô Mãnh thả lỏng, đó cố ý về phía Tô Cẩn.
Tô Cẩn gửi cho một ánh mắt tán thưởng.
Đương nhiên triệt để tiệt trừ hậu hoạn.
Lúc , cao địa, ngoài các giáo quan và thành viên đội hành động, tất cả đều “bắn c.h.ế.t”, một ai sống sót.
Không chỉ Tôn Lan Cao ngờ họ sẽ đ.á.n.h úp từ phía , ngay cả các giáo quan cũng đều như .
Lục Đông bây giờ mới hiểu tại một mực tin tức gì từ đội của bọn họ, hóa là bọn họ căn bản theo lộ trình dự định để lên.
phía cao địa là một con sông vô cùng rộng lớn, hiện tại đang là mùa giá rét, ai dám mạo hiểm tính mạng chọn con đường như chứ?
Cũng chính vì , Lục Đông mới phòng .
Nhìn thấy quần áo và tóc tai của sáu vẫn còn ướt sũng, lòng của Lục Đông, Từ Tiếu và Ngô Lỗi đều tràn ngập chấn kinh.
Còn phía Lý Khải thấy Tôn Lan Cao bắt, tất cả đều reo hò vui mừng.
Rõ ràng trong lòng cũng đều đang bức bối một nỗi.
Bây giờ chỉ cần đội hành động công lên , đều là thắng lợi của họ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-356-toi-khong-quen-thang-nay.html.]
“Đội trưởng Hàn, phía vẫn còn !”
Đinh Trụ nhanh chóng báo cáo với Hàn Sĩ Trung.
Chưa kịp Hàn Sĩ Trung lên tiếng, giọng của Hồ Lập vang lên ngay đó, “Người phía giải quyết !”
Giọng của dứt, tiếng hò hét của Tiền Vĩ truyền tai mỗi .
“Người phía đây, nộp s.ú.n.g g.i.ế.c, đừng đợi tiểu gia xông lên, g.i.ế.c các còn mảnh giáp!”
Hắn nhận những phục kích phía đều giải quyết, nên lúc càng thêm ngông cuồng đắc ý.
Tô Cẩn và Ngô Mãnh , cùng lúc lộ vẻ mặt kinh hỉ.
Bọn họ thực sự ngờ phối hợp phía là Tiền Vĩ!
Tiếng kêu la om sòm của Tiền Vĩ ngày càng gần, chẳng mấy chốc nhảy lên từ phía .
Ngoài , còn Quản An và Tôn Hằng ở phía một chút, tất cả đều hưng phấn thôi.
Tiền Vĩ leo lên xong, lập tức oai phong lẫm liệt quát lớn: “Tất cả im, nộp s.ú.n.g g.i.ế.c!”
Hắn tin cái hình tuấn vĩ đại thể mang đến cho một chút chấn động mạnh mẽ!
Bốn phía yên tĩnh đến mức một chút âm thanh.
Hắn vác súng, ánh mắt đảo qua cuối cùng cũng bắt đầu tình hình ở đây.
Khi thấy Tô Cẩn và Ngô Mãnh trong đám , lập tức thu khí thế vẻ đây, kích động lao tới.
May mà Tô Cẩn né nhanh, khiến đ.â.m sầm Ngô Mãnh.
“Cẩn tỷ, Mãnh thứ hai, các còn sống, thật quá! Lúc nãy em còn đang nghĩ sẽ bắt lũ tiểu nhân bất chấp võ đức chôn theo các đấy!”
Câu của thốt , cao địa càng chìm sự tĩnh lặng như c.h.ế.t.
Đối với thành viên đội hành động, c.h.ử.i tiếng lòng của tất cả , đồng thời nể là một “hảo hán”, nhưng ánh mắt đều như đang một thằng ngốc.
Tô Cẩn lặng lẽ lùi xa vài mét, đó trực tiếp bộ “ quen thằng ”.
Dám mặt cả một trung đội mà c.h.ử.i họ là tiểu nhân, đúng là sợ đ.á.n.h hội đồng!