Đêm khuya thanh vắng, Tô Cẩn đang ngủ say thì cửa phòng bệnh khẽ mở, Tiêu Vân Phong từ bên ngoài bước .
Bước chân nhẹ nhàng, nhẹ đến mức phát một chút tiếng động nào.
Anh đến giường bệnh, cúi mắt khuôn mặt đang say giấc của Tô Cẩn, im bất động lâu...
Sáng hôm , lúc bình minh.
Tô Cẩn tỉnh dậy thì mặt trời lên cao, ngay cả bác sĩ cũng đến thăm phòng.
Bên ngoài phòng bệnh vang lên những tiếng bước chân lộn xộn.
Việc đầu tiên cô khi thức dậy là tìm bác sĩ để hỏi về việc xuất viện.
"Thực tình trạng của cô cần viện, hôm qua thấy Lữ trưởng Tiêu đặc biệt lo lắng nên mới để cô ở bệnh viện. Mặc dù vết thương nghiêm trọng lắm, nhưng trong thời gian tới vẫn cần chú ý, tránh để vết thương nứt nữa."
Bác sĩ dặn dò đơn giản vài câu nhanh chóng cho cô xuất viện.
Vừa bước khỏi cổng bệnh viện, Tô Cẩn thấy Vương Lượng đang chiếc xe quân sự xa.
Nhìn thấy cô bước , Vương Lượng lập tức tới.
"Lữ trưởng bảo đến đón cô về nhà."
Tô Cẩn ngạc nhiên lắm, Tiêu Vân Phong luôn sắp xếp việc của cô một cách chu .
"Tiểu thúc ?"
Vương Lượng lắc đầu, tỏ cũng .
Vân Vũ
Tô Cẩn hỏi thêm nữa, trực tiếp bước lên xe.
Hai mươi phút .
"Tiểu Cẩn, cháu thương ở ?"
Vừa về đến nhà, Ngô ma lo lắng cô từ xuống , giọng mang theo sự lo sợ rõ rệt.
Tô Cẩn : "Chỉ là một chút thương tổn ngoài da thôi, chuyện gì lớn."
"Đều viện , là chuyện lớn? Tối qua Lữ trưởng Tiêu về , sợ suýt c.h.ế.t. định đến bệnh viện chăm sóc cháu, nhưng Lữ trưởng Tiêu ở bệnh viện , nên cho theo."
Mặt mũi Ngô ma tiều tụy, một cái là đêm qua bà thức trắng.
Tô Cẩn cũng kịp an ủi, ánh mắt đảo qua tìm kiếm bóng dáng Tiêu Vân Phong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-415-doi-phuong-rot-cuoc-la-ai.html.]
"Tiểu thúc ?"
"Hả?" Ngô ma cô đầy nghi hoặc, rõ ràng là hiểu ý cô.
Tô Cẩn đành tiếp tục hỏi: "Tiểu thúc sáng nay lúc nào? Có là đơn vị đến Công an cục ?"
"Lữ trưởng Tiêu căn bản về nhà, đang ở bệnh viện chăm sóc cháu ?"
Lời đáp của Ngô ma khiến Tô Cẩn sững sờ.
Vậy là cả đêm qua đều về?
Chẳng lẽ bên Công an cục xảy vấn đề gì, nên thẩm vấn suốt đêm ?
Nghĩ đến những điều , Tô Cẩn thực sự thể bình tĩnh nữa.
"Ngô ma, cháu ngoài một chút."
Khi cô đến ngoài cửa, phát hiện Vương Lượng vẫn rời .
"Lữ trưởng khi cô về nhà, chắc chắn sẽ còn ngoài, nên bảo ở đây theo sự phân công của cô."
Không đợi cô hỏi, Vương Lượng chủ động giải thích.
Tô Cẩn thực sự mà cũng , Tiêu Vân Phong cái gì cũng đoán , tại trực tiếp bảo Vương Lượng đưa cô đến Công an cục luôn ?
"Lên xe ."
Vương Lượng mở cửa xe cho cô.
"Anh Vương, tiểu thúc với chuyện xảy tối qua ?" Tô Cẩn rốt cuộc vẫn nhịn nữa.
"Có ." Vương Lượng xong đặc biệt bổ sung thêm, " cũng rõ tình hình cụ thể."
Tô Cẩn nhíu chặt mày, "Tối qua, và tiểu thúc hơn chục vây đánh, và một trong họ còn súng."
Cô Vương Lượng theo bên cạnh Tiêu Vân Phong nhiều năm, là đáng tin cậy.
"Lữ trưởng ." Giọng điệu của Vương Lượng bình tĩnh, vẫn chăm chú lái xe.
Tô Cẩn thăm dò hỏi: "Những đó rõ ràng đẩy tiểu thúc đến chỗ c.h.ế.t, chắc chắn là thù hận gì sâu nặng với tiểu thúc. Anh đối phương thể là ai ?"