Thập Niên 70: Thủ Trưởng Lạnh Lùng, Cưng Chiều Cô Vợ Tri Thức - Chương 452: Em đã làm gì chứ?!

Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:39:00
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm.

Tô Cẩn tỉnh dậy với cơn đau đầu.

Mở mắt , thứ quen thuộc trong phòng, nhận đang ở ký túc xá đội hành động, trong chốc lát chút mơ hồ.

, cô đang nghỉ phép, tìm Quản An, Tiền Vĩ bọn họ, cùng rời doanh trường.

Cốc cốc cốc.

"Tiểu Cẩn, cháu dậy ?"

Giọng hỏi han nhẹ nhàng của Ngô Ma vang lên từ ngoài cửa.

"Dạ, cháu dậy ạ."

Tô Cẩn đáp lời, cửa phòng mở .

Ngô Ma bưng bát canh bước .

"Tiểu Cẩn, đây là canh giải rượu bà nấu riêng cho cháu đấy, cháu uống nhanh ."

Tô Cẩn xoa xoa thái dương, nhận đêm qua thực sự uống nhiều.

"Cảm ơn Ngô Ma."

"Cháu , hiếm hoi nghỉ ngơi, cũng chẳng về nhà ." Giọng trách móc của Ngô Ma là sự xót thương.

Nhiệt độ của canh giải rượu , Tô Cẩn uống một hết hơn nửa bát.

"Cháu lâu lắm gặp Quản An bọn họ, nhất định sẽ về thăm Ngô Ma ."

Bụng ấm áp, cảm thấy cũng dễ chịu hơn nhiều.

Ngô Ma , mặt hiện nụ , "Bữa sáng vẫn còn hâm trong nồi, cháu xuống ăn để bà mang lên đây?"

Tô Cẩn liếc giờ, "Cháu xuống ăn."

Trưa nay cô trở về đội, bây giờ hơn 9 giờ , ăn sáng xong là về ngay.

"Ngô Ma, đêm qua cháu về bằng cách nào ?"

Vừa xuống giường, mặc quần áo, cô buông lời hỏi.

Ngô Ma trả lời thẳng, mà ngược hỏi: "Cháu nhớ gì nữa ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-452-em-da-lam-gi-chu.html.]

Tô Cẩn cố gắng nhớ , cô chỉ nhớ là với chủ quán ăn, gọi điện thoại về khu gia thuộc, đó thì nhớ rõ lắm.

chắc hẳn là khu gia thuộc cử qua đón họ về.

"Là Tiêu Lữ trưởng đưa cháu về đó."

Câu tiếp theo của Ngô Ma khiến động tác của Tô Cẩn đột nhiên dừng , ngạc nhiên hỏi: "Tiểu thúc đưa cháu về ạ?"

Sao họ đang ăn ở chỗ đó chứ?

Ngô Ma gật đầu, thôi.

Tô Cẩn nhíu chặt mày, cố gắng lục lọi trong ký ức đêm qua để tìm một vài hình ảnh.

Hình như, đúng là, cô thấy Tiêu Vân Phong thật ?

"Thế Quản An và Tiền Vĩ bọn họ ? Có về đến nhà an ạ?"

Ngô Ma thật: "Bà cũng rõ nữa. Tiêu Lữ trưởng chỉ đưa mỗi cháu về thôi, nhưng chắc bọn họ cũng về đến nhà ."

Tô Cẩn nhanh chóng gạt bỏ nỗi lo lắng cho Quản An bọn họ, vì Tiêu Vân Phong thấy họ cùng uống say, thể bỏ mặc họ .

Ngô Ma với vẻ mặt nghiêm túc và hết sức cẩn thận : "Tiểu Cẩn, uống nhiều như nữa, hại thể, cho cháu."

Tô Cẩn hiểu lắm ý cuối câu của bà, cuối cùng cũng chú ý đến biểu cảm kỳ lạ mặt bà.

"Ngô Ma, đêm qua khi say rượu, cháu thất thế ?"

Ngay giây tiếp theo, biểu cảm càng tự nhiên hơn của Ngô Ma cho cô câu trả lời khẳng định.

Tô Cẩn cả thấy .

Trước đây cô cũng từng say, nhưng đến nỗi thất thế khi uống rượu, lắm thì cũng chỉ ngủ .

Vân Vũ

"Em gì chứ?"

Đêm qua là Tiêu Vân Phong đưa cô về, khu gia thuộc, khi nhận điểm , cô càng khó giữ bình tĩnh.

Đáng là Ngô Ma vẫn tỏ ấp a ấp úng, "Cháu say , cái gì cũng , Tiêu Lữ trưởng cũng sẽ để bụng ."

Nghe bà , đầu Tô Cẩn càng đau dữ dội hơn.

"Ngô Ma, bà cháu sốt ruột c.h.ế.t mất thôi ạ? Rốt cuộc cháu gì chứ?"

 

Loading...