Thập Niên 70: Thủ Trưởng Lạnh Lùng, Cưng Chiều Cô Vợ Tri Thức - Chương 547: Tiểu Yêu Đầu Thích Nhìn Anh Ta Như Vậy

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:22:39
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lúc ngủ mơ màng, Tô Cẩn dường như thấy tiếng bước chân lên lầu, gần như lập tức tỉnh giấc.

"Tiểu thúc."

Tiêu Vân Phong bước lên tầng hai thấy cô cửa phòng, sự mệt mỏi mặt lập tức thế bằng một tâm tư khó hiểu.

"Về ."

Ba từ đơn giản đó hề tỏ ngạc nhiên việc cô trở về nhà.

Tô Cẩn "ừ" nhẹ một tiếng, "Tiểu thúc ăn tối ? Ngô Ma để phần cơm tối."

Bây giờ là hai giờ sáng, đồ ăn sớm nguội ngắt từ lâu.

Ánh mắt Tiêu Vân Phong cô càng thêm thâm thúy, "Anh ăn . Muộn thế em ngủ? Không lẽ là cố ý chờ ?"

"Có lẽ là đột nhiên thả lỏng, ngược khó ngủ."

Nghe lý do cô đưa , Tiêu Vân Phong tỏ ý gì.

"Giờ còn sớm nữa, em ngủ sớm ."

Nói xong, thẳng tiến về phòng .

Tô Cẩn nhíu mày, nguyên tại chỗ nhúc nhích.

Tay Tiêu Vân Phong nắm lấy tay nắm cửa, trầm xuống thở, đầu về phía cô.

"Còn chuyện gì nữa ?"

Tô Cẩn suy nghĩ một chút, "Dạ ."

Quả thực là muộn , trông cũng mệt mỏi, một chuyện vẫn nên đợi đến ngày mai hãy .

Tiêu Vân Phong chằm chằm cô hai giây, truy vấn thêm, mà đẩy cửa bước .

Hành lang trở nên yên tĩnh.

Tô Cẩn là ảo giác của , tại cảm thấy dường như tâm trạng ?

Nếu là đây, lâu ngày họ gặp, thái độ của sẽ lạnh nhạt như .

Sự vướng mắc chỉ kéo dài vài giây, cô vứt bỏ đầu. Cô mãi mãi cách nào suy đoán đàn ông , đương nhiên cũng sẽ khó bản .

Còn lúc , Tiêu Vân Phong, rõ ràng phòng, chỉ cánh cửa.

Mãi cho đến khi tiếng Tô Cẩn đóng cửa vang lên, trầm trọng thở dài một .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-547-tieu-yeu-dau-thich-nhin-anh-ta-nhu-vay.html.]

Tiểu yêu đầu rõ ràng là cố ý chờ về, còn vì chuyện gì, vẻ mặt thôi của cô, cho đáp án .

Tâm tình thật là bực bội!

Ngày hôm .

Để kịp lúc khi Tiêu Vân Phong đến đơn vị, Tô Cẩn dậy từ sớm.

Chỉnh tề trang phục xong, cô định xuống lầu giúp Ngô Ma bữa sáng, tìm cơ hội chuyện với Tiêu Vân Phong.

Khi cô ngang qua cửa phòng Tiêu Vân Phong, cánh cửa đang mở.

Bây giờ mới sáu giờ rưỡi sáng, hai giờ mới về, ngủ dậy sớm như ?

"Tiểu thúc, tiểu thúc dậy ạ?"

Đứng ở cửa, cô thử hướng trong gọi một tiếng.

Không nhận bất kỳ hồi âm nào.

Chẳng lẽ dậy?

cửa mở?

Tô Cẩn cảm thấy đúng lắm, do dự một chút, vẫn quyết định xem thử.

Khi cô bước phòng, lập tức hối hận.

Tiêu Vân Phong những dậy, mà còn mới thức dậy.

Chiếc quần dài lỏng lẻo đeo thắt lưng, lờ mờ lộ đường viền của quần trong. Đường cong vòng eo săn chắc thắt trong sự lỏng lẻo đó, tám múi cơ bụng hiện rõ mồn một. Lồng n.g.ự.c trong ánh sáng ban mai khẽ nhấp nhô, da còn lưu những vết hằn đỏ nhạt do chăn đệm in lên.

"Ực!"

Cảnh tượng lúc , thể dùng một từ "cám dỗ" để diễn tả cho hết.

Khuôn mặt xinh của Tô Cẩn lập tức đỏ ửng, chỉ cảm thấy khô cổ họng, ánh mắt dường như ghì chặt , cách nào rời nửa phần.

Chiếc áo sơ mi trắng Tiêu Vân Phong cầm tay, rõ ràng là do Tô Cẩn bước , gián đoạn nhịp độ mặc áo của .

Nhìn đôi má ửng hồng của cô gái, đàn ông chỉ mất một giây để nhận , đột nhiên vội vã mặc áo nữa.

Vân Vũ

Hóa tiểu yêu đầu thích như !

 

Loading...