Thập Niên 70: Thủ Trưởng Lạnh Lùng, Cưng Chiều Cô Vợ Tri Thức - Chương 747: Không Phải Không Nói, Mà Là Không Dám Nói

Cập nhật lúc: 2025-12-11 16:40:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Rất ." Câu trả lời của Tô Cẩn ngắn gọn súc tích.

"Thật cũng ngờ, cô thực sự thể thích ứng với nhịp độ của Đội Hành động."

Thạch Khang ý hạ thấp, mà là suy nghĩ xuất phát từ đáy lòng.

Mỗi huấn luyện, mỗi nhiệm vụ của Đội Hành động khó khăn, khắc nghiệt , hiểu rõ trong lòng.

Cho đến bây giờ cũng chỉ mỗi cô là nữ đội viên, điều đó đủ lên tất cả.

Tô Cẩn chọn cách im lặng.

Không nắm rõ mục đích của Thạch Khang, chừng sẽ thốt điều nên .

"Tất nhiên, đây xuất sắc, mà là cô quá xuất sắc."

Đối mặt với lời khen ngợi của Thạch Khang, Tô Cẩn khiêm tốn : "Em chỉ là cố gắng kiên trì thôi."

"Sự kiên trì của cô, chính là điều đáng quý nhất. Người như cô, bất kể ở vị trí nào nhất định cũng thể nhất."

Ngữ khí của Thạch Khang nhẹ nhàng, nhưng thực tế khi xong, để ý đến phản ứng của cô.

Ánh mắt Tô Cẩn dừng , lập tức ý ngoài lời của .

"Đoàn trưởng, ý của ?"

Thạch Khang ho khan hai tiếng, chậm tốc độ , dường như đang suy nghĩ xem tiếp theo nên mở lời thế nào.

"Hiện tại một vị trí thích hợp với cô hơn Đội Hành động, ý của cấp điều động cô sang đó."

Tô Cẩn đột nhiên nắm chặt hai tay, ngay cả ánh mắt đối diện với cũng trở nên nghiêm túc khác thường.

"Đoàn trưởng, em Đội Hành động!"

Thần sắc kiên định vô cùng.

Thạch Khang ngạc nhiên phản ứng của cô, rốt cuộc cô ở Đội Hành động hơn một năm, với nơi đó tình cảm.

"Cô hỏi đó là vị trí gì ?"

"Không cần! Em ở Đội Hành động , điều !" Tô Cẩn từ chối chút do dự.

Vân Vũ

Thạch Khang chút đau đầu.

Sự ngoan cố của Tô Cẩn, vẫn rõ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-747-khong-phai-khong-noi-ma-la-khong-dam-noi.html.]

"Nếu đây là thương lượng, mà là mệnh lệnh thì ?"

Mặc dù phía rõ, nhưng ý tứ rõ ràng.

điều động , đối với Tô Cẩn cũng là chuyện trời giáng, trực tiếp thăng liền hai cấp.

Tô Cẩn thẳng tiến dậy, đối diện với ánh mắt đầy áp lực của Thạch Khang.

"Mệnh lệnh của ai?"

Thực cần hỏi, cô cũng đoán , ngoài Tiêu Vân Phong thì còn thể là ai?

"Điều cần quản, cô chỉ cần mệnh lệnh là vì cho cô là đủ!"

Không Thạch Khang , mà là dám .

câu trả lời của , càng khiến Tô Cẩn khẳng định suy đoán trong lòng.

Thạch Khang buông lỏng ngữ khí, "Con bé, tính khí của cháu, nhưng cháu cùng vẫn là con gái, hơn nữa còn là đứa con duy nhất của nhà họ Tô, bất kể là xuất phát từ lý do gì, cháu cũng nên ở Đội Hành động."

"Bây giờ cháu đừng quá kích động, cho cháu thời gian suy nghĩ kỹ, đó trả lời ."

"Đoàn trưởng, em cần thời gian..."

"Được , lời, về ."

Thạch Khang cắt ngang lời từ chối phía của Tô Cẩn, ít nhất cũng để một đường lui.

Sắc mặt Tô Cẩn khó coi lắm, nhưng Thạch Khang quyết tâm, căn bản cho cô cơ hội tiếp tục mở lời.

Từ phòng việc , tâm tình của cô rối bời khác thường, thậm chí lập tức tìm Tiêu Vân Phong lý luận.

Hai họ cãi vã đến mức độ như ngày nay, cũng rõ cô sẽ rời khỏi Đội Hành động, mà vẫn lợi dụng Thạch Khang để gây áp lực cho cô ?

Cho dù xuất phát điểm của là vì an của cô, cô cũng thể chấp nhận!

"Tô Cẩn, chứ?"

Chu Chấn Hưng, đáng lẽ về từ lâu, vẫn ở bên ngoài tòa nhà văn phòng, và ngay lập tức nhận sự khác thường của cô.

"Không ."

Giọng của Tô Cẩn âm trầm, mặt càng treo một vẻ u ám thể che giấu.

 

Loading...