Thập Niên 70: Thủ Trưởng Lạnh Lùng, Cưng Chiều Cô Vợ Tri Thức - Chương 748: Trác Lam Vũ Trở Về

Cập nhật lúc: 2025-12-11 16:40:10
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Em thế giống là chuyện gì.”

Chu Chấn Hưng đầu tiên thấy cô vẻ nén lòng như , khỏi lo lắng.

Tô Cẩn bàn luận những điều với , mà một nữa về phía khuôn mặt .

“Em một loại t.h.u.ố.c mờ sẹo, lẽ sẽ ích cho vết thương của , em sẽ cố gắng tìm cho sớm.”

Chu Chấn Hưng ngờ cô trong tâm trạng như mà vẫn còn quan tâm đến vết thương của .

“Cũng ảnh hưởng gì cả, chữa quan trọng.”

Tô Cẩn nhíu chặt lông mày, đồng tình phản bác: “Sao ảnh hưởng chứ, cũng tìm vợ chứ.”

Cô gái nào để ý đến một khuôn mặt hủy hoại chứ?

“Không tìm thì thôi, với cũng ý định kết hôn.” Khi câu , ánh mắt Chu Chấn Hưng cô rõ ràng đang nén chứa một thứ tình cảm thể diễn tả thành lời.

điều Tô Cẩn nghĩ đơn giản, tìm vợ là việc của , nhưng là vì bảo vệ cô mới trở thành như , cô nợ ân tình .

Đã thể giúp đỡ, thì sẽ khoanh tay .

“Tô Cẩn, em và Lữ trưởng Tiêu... hai vẫn chứ?”

Chu Chấn Hưng nên hỏi, càng tư cách để hỏi, nhưng vẫn nhịn mà hỏi .

Anh cứ nghĩ khi cô và Tiêu Vân Phong ở bên , chắc chắn sẽ vui vẻ hạnh phúc, nhưng dường như sự thật như .

Sắc mặt Tô Cẩn càng trở nên tối sầm, chút biểu cảm : “Không liên quan gì đến .”

Chu Chấn Hưng rõ ràng khựng một chút, vì giọng điệu trả lời khó chịu của cô, mà là vì giữa cô và Tiêu Vân Phong dường như thực sự vấn đề.

Nóng lòng hỏi rõ tiếp, xa bỗng nhiên vang lên một giọng khiến vô cùng quen thuộc.

“Anh Chu.”

Chỉ hai chữ thôi, nhưng khiến nổi hết da gà lên.

Tô Cẩn cũng về phía đó.

Trác Lam Vũ, "biến mất" từ lâu, đang cách hai xa, bất động chằm chằm về phía họ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-748-trac-lam-vu-tro-ve.html.]

“Bạn đến , em đây.”

Vân Vũ

vướng bất kỳ rắc rối nào, nhanh chóng buông một câu, rời .

Chu Chấn Hưng chỉ cảm thấy hai chữ "bạn" đó đặc biệt chói tai, và Trác Lam Vũ sớm còn bất cứ quan hệ gì.

Trác Lam Vũ nhanh chóng bước vài bước đến mặt .

Trong khoảnh khắc thấy vết sẹo mặt , cô kinh ngạc sững tại chỗ.

“Anh, mặt của …”

Trong giọng nén chịu thêm nỗi sợ hãi thể chấp nhận .

Chu Chấn Hưng chỉ do dự một giây, đó thản nhiên đối diện với ánh mắt của cô.

Để cô rõ cũng , như cũng sẽ còn bất cứ ý nghĩ gì với nữa.

Tâm trạng Trác Lam Vũ bắt đầu kích động, lời chất vấn tức giận đến tận cổ họng, nhưng cô bỗng nhớ đến mục đích trở về của , dùng hết sức lực định thở.

Mà lúc Chu Chấn Hưng gặp cô, trong lòng sớm dấy lên nửa chút gợn sóng.

“Sao về?”

Câu hỏi thăm chút tình cảm tựa như một gáo nước lạnh dội thẳng từ đầu xuống, khiến Trác Lam Vũ lập tức tỉnh táo.

“Em thương, đặc biệt về thăm !”

Cô nghiến chặt răng, hạ thấp tư thế.

“Một chút vết thương nhỏ, đáng để bận tâm.” Giọng điệu lạnh lùng của Chu Chấn Hưng đều là sự xa cách phân rõ ranh giới với cô.

Trác Lam Vũ run giọng chất vấn: “Anh Chu, trôi qua lâu như , lẽ nào một chút cũng nghĩ đến em ?”

Chu Chấn Hưng nghĩ đến những việc của cô đây, lý trí nhận đây là nơi để chuyện.

“Chúng đổi chỗ khác chuyện .”

Trác Lam Vũ dù nhận câu trả lời mong , nhưng chuyện với cô, điều là một tín hiệu .

 

Loading...