"Tên Lôi Tiêu đó tuy cùng Lữ trưởng Tiêu là , nhưng từ khi còn trong tã, bọn họ ly tán . Lôi Tiêu là Lôi Tiêu, Lữ trưởng Tiêu là Lữ trưởng Tiêu."
Chu Chấn Hưng chậm rãi , sợ rằng Tô Cẩn hiểu.
Tô Cẩn thể hiểu, đang lo lắng cho cô, sợ rằng vì mối quan hệ với Lôi Tiêu mà cô sinh hiềm khích với Tiêu Vân Phong.
Chu Chấn Hưng dừng bước, ánh mắt rời khỏi cô, nghiêm túc : "Tô Cẩn, Lữ trưởng Tiêu là đàn ông đáng để gửi gắm cả đời, hy vọng em đừng bỏ lỡ hạnh phúc của ."
"Em ."
"Không, em ."
Chu Chấn Hưng ngắt lời Tô Cẩn.
"Duyên phận lúc nào cũng đợi chờ em , một khi bỏ lỡ thì chỉ còn hối hận, đừng để bản hối tiếc."
Hắn từng nếm trải nỗi đau , cô cũng trải qua.
Tiêu Vân Phong trở về một tháng , nhưng hai họ vẫn nối tình xưa, điều đó chứng tỏ trong lòng cô vẫn còn vướng bận.
Tô Cẩn hít một thật sâu, ánh mắt dồn dập của Chu Chấn Hưng, cô nở một nụ gượng gạo.
"Em thực sự hiểu mà. Em cái gì."
Vân Vũ
Chu Chấn Hưng thấy sự kiên định trong ánh mắt cô, trái tim treo ngược cuối cùng cũng an định trở .
"Ừ. Em là cô gái thông minh, luôn cái gì."
"Đây là lời khen đúng ?" Tô Cẩn cố tình trêu chọc.
Chu Chấn Hưng cũng thả lỏng gật đầu, "Đương nhiên ."
Tô Cẩn "haha" hai tiếng, "Thôi , em về đội hành động đây. Anh cứ dùng thử cao , đừng tâm lý gánh nặng, nếu mấy lọ cao thể giúp mặt hồi phục như xưa, em thể dùng nó để kiếm tiền đấy."
"Được. Anh sẽ cố gắng hết sức để em thể kiếm tiền ." Chu Chấn Hưng phối hợp.
Giữa hai giờ đây còn chút bóng ma nào của quá khứ.
Ân oán ngày xưa, cứ để gió cuốn ...
Khu gia đình, quân khu.
Lộp bộp! Lộp bộp!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-808-chi-cam-van-la-chi-cam-ngay-ay.html.]
Tiếng pháo nổ rộn ràng, hòa cùng một tiếng hô vang.
"Cô dâu tới !"
Lý Kim Đào trong bộ váy đỏ rực cùng Ngô Mãng trong bộ quân phục cạnh , tựa như một đôi kim đồng ngọc nữ.
Quản An và Tiền Vĩ trong đám đông vô cùng phấn khích, tiếng vui vẻ từ đầu đến cuối từng ngừng .
"Đần đần, xem tớ già ? Sao thấy Nhị Mãnh lấy vợ, tớ giống như một ông bố già , quá ?"
Tiền Vĩ to, đôi mắt đỏ hoe.
ngay giây , Quản An đ.á.n.h đầu một cái thật mạnh, "Tớ mà thấy gọi hai chữ đó nữa, trực tiếp xử t.ử tha! Hơn nữa hôm nay Nhị Mãnh kết hôn, ở đây ca nhảy còn ông bố già, chiếm tiện nghi gì hả!"
Tiền Vĩ đau kêu oai oái, chân tay múa máy cầu cứu Tô Cẩn bên cạnh.
"Chị Cẩm, chị quản lý Quản An hộ em , cứ bắt nạt em thôi!"
Tô Cẩn , bất lực thở dài.
Xem cả đời bọn họ cũng chỉ bản tính như thôi.
"Chị Cẩm, tên mập, lát nữa chúng hát phòng ?" Quản An bắt đầu nghĩ kế .
Tiền Vĩ càng thêm hưng phấn, gật đầu lia lịa.
"Các , thể nào yên tĩnh một chút ? Kết hôn là chuyện vui lớn nhất trong đời , các nghĩ để Nhị Mãnh vui vẻ động phòng, còn hát? Rốt cuộc các là của Nhị Mãnh ?"
Tô Cẩn nghiêm túc giáo d.ụ.c hai .
Tiền Vĩ và Quản An lập tức xịu xuống, cụp đầu.
Tô Cẩn thở dài một , chân tình tiếp tục : "Vẫn tìm cơ hội , nhất là trốn trong động phòng, như mới đạt hiệu quả!"
"Hả? Hahaha!"
Hai phản ứng , trong nháy mắt hồi sinh như hồi máu.
Quả nhiên chị Cẩm hổ là lão đại của bọn họ, năng thật, ngay cả việc hát phòng cũng kinh nghiệm như .