Thoạt đầu, Cố Tri Ý hiểu ý câu hỏi của Nhị Bảo.
Mãi đến khi thấy thằng bé sờ tay lên bụng , : “Nhị Bảo ăn thêm nhiều món ngon nữa, nhưng bụng bé quá, chứa nổi.”
Cố Tri Ý phì dáng vẻ ngô nghê, đáng yêu của thằng bé. Bên , Lâm Quân Trạch đang giặt quần áo cũng ngoái đầu con, cũng bật .
Sao thằng bé ngày nào cũng những suy nghĩ ngộ nghĩnh như nhỉ?
Cố Tri Ý luôn lo Nhị Bảo cẩn thận ăn quá no, nên cô thường dặn dò hai đứa, ăn gì cũng ăn quá no, nếu bụng sẽ khó chịu.
Hai đứa trẻ lời dặn mà vẻ hiểu mà hiểu, chẳng lọt tai mấy câu .
Bát cháo buổi sáng càn quét sạch sẽ, cuối cùng chỉ còn sót đáy nồi, và tất nhiên ông bố hờ “xử lý” gọn gàng.
Khi việc đấy thì trời cũng hơn bảy giờ sáng. Cố Tri Ý dắt hai đứa nhỏ vườn xem rau, nhân tiện tưới nước cho luống rau. Cô cũng quên sai hai đứa nhổ cỏ phụ giúp.
hai em còn là cỏ, là rau ăn , cứ thế mà nhổ lung tung cả lên. Cố Tri Ý đành chịu thua, chỉ thể đuổi hai em ngoài chơi.
Sau khi đưa hai đứa nhỏ ngoài chơi, Cố Tri Ý cầm bầu nước lên, tưới cho luống cải thìa xanh mướt.
Mèo Dịch Truyện
Mặt trời lên cao, cô cũng nán vườn rau thêm nữa.
Khi Cố Tri Ý đến cửa sân, cô vặn thấy Lâm Quân Trạch đang chống gậy, một chân phơi phóng quần áo. Cố Tri Ý bước đến, giành lấy quần áo từ tay .
“Anh nghỉ một lát , để em cho!”
Nói , cô cầm mớ quần áo trong tay giũ giũ mấy cái, vắt lên sào phơi.
Lâm Quân Trạch vẫn đó, cạnh chỗ phơi đồ, lặng lẽ ngắm cô, cô cẩn thận vắt từng chiếc áo lên sào.
Anh xuống, chìa tay đón lấy từng chiếc quần áo đưa lên cho cô, đỡ cho Cố Tri Ý khỏi vất vả khom lưng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-116.html.]
Đôi lứa đồng lòng, công việc chẳng mấy chốc mà trôi. Chẳng bao lâu, cả chậu quần áo phơi phóng thẳng thớm, tươm tất.
Cố Tri Ý nhớ mấy bộ quần áo còn may dở, cô phòng lấy cùng Lâm Quân Trạch ở bậc cửa.
Hai thủ thỉ vài ba câu chuyện đời thường, khí trong sân cũng trở nên ấm cúng, đầm ấm lạ thường.
Cố Tri Ý đang vắt óc suy nghĩ để trong hai năm tới thể tích cóp một khoản tiền vốn, cốt để khi thi đỗ đại học sẽ lập tức chuyển về thành phố sinh sống.
Thế nhưng, lúc cô thể dễ dàng chạy chợ ngược xuôi để buôn bán nữa, với cái bụng lớn thế , nếu cứ chạy chợ sẽ dễ dàng gây chú ý.
Mấy ngày , Cố Tri Ý mang tất cả vốn liếng trong nhà tính toán một , đại khái hai nghìn đồng.
Một mặt khác, một món đồ cổ mà cô kỳ công thu lượm chờ đến hai ba mươi năm mới thể thấy giá trị thực.
Lúc cũng chỉ thể cất giữ yên trong gian riêng.
Cô thể bán một ít mì sợi, còn thì để dùng dần.
Cố Tri Ý nhẩm tính, cho đến khi sinh nở, cô tranh thủ thêm vài chuyến nữa.
Vốn dĩ Cố Tri Ý cũng , khi sinh con, cô sẽ thể bỏ bê con nhỏ để lo chuyện khác, đến lúc đó, việc học hành sẽ trì hoãn. Mà sự chần chừ, chậm trễ bao giờ là phong cách của Cố Tri Ý, bởi cô liệu tính chuyện cho thật chu .
Giờ cô tạm gác chuyện ôn tập, chờ đến khi sinh đứa bé, trong thời gian ở cữ, cô sẽ tranh thủ ôn luyện kiến thức.
Nghe bởi vì là kỳ thi đại học đầu tiên khi khôi phục nên đề thi sẽ quá khó.
Hơn nữa, độ tuổi thể đăng ký dự thi cũng rộng, từ ba mươi lăm tuổi trở xuống đều cơ hội dự thi.
Trước khi Cố Tri Ý còn học, cô tò mò những bạn học ở các độ tuổi khác sẽ những trải nghiệm như thế nào.
ngờ bây giờ bản xuyên đến nơi , còn cơ hội trực tiếp chứng kiến một giai đoạn lịch sử như thế , quả thực là một trải nghiệm tồi.