Dường như còn cách nào khác ngoài việc đành để tên đàn em đó chạy thoát. Vài đồng chí một nữa lên xe, thẳng tiến đến trụ sở công an thành phố.
Sau khi tên cầm đầu xác nhận tên đàn em của chạy thoát, mới thở phào nhẹ nhõm, hy vọng rằng kẻ sẽ phụ sự kỳ vọng của .
hề , kẻ mà đặt trọn kỳ vọng lúc đang chễm chệ ở ngã ba đường, chờ cấp của đến đón.
Lâm Quân Trạch đưa bộ bắt về Bộ Công an thành phố Phú Châu. Vì đa đều là con gái, đành giao cho các nữ đồng chí trong Bộ Công an để thu xếp.
Lâm Quân Trạch cùng các đồng chí công an khác đưa bọn buôn phòng thẩm vấn. Chuẩn cho một cuộc đấu trí suốt đêm.
Vì lẽ đó, khi Cố Tri Ý và đang quây quần bên mâm cơm tất niên, Lâm Quân Trạch bên chỉ thể ăn vội bát mì đôn đáo nhiệm vụ.
Khi về cũng chỉ kịp uống vội chén nước, đó tiếp tục lao công việc thẩm vấn.
Bên , Tết nhất cũng đến lúc đón giao thừa. mười hai giờ đêm, những nhà nào điều kiện sẽ đốt một vài dây pháo bông.
Chẳng qua cũng chỉ mười mấy, hai mươi tiếng nổ lẹt đẹt là lớn lắm .
Phía nhà họ Lâm chuẩn từ Tết, nhưng cũng quá nhiều. Thế nên khi huyện lỵ, cô cũng mua thêm một dây pháo nữa.
Dù đàn ông trụ cột vắng nhà, nhưng một cô dẫn dắt đàn con thơ cũng cho cuộc sống thêm tươm tất, ấm cúng. 3ee834
Vào đêm ba mươi năm nay, lũ trẻ chơi đùa hào hứng khắp nhà. Hai đứa con trai của Lâm Xuân Lệ cũng sang chơi nhà Cố Tri Ý.
Mèo Dịch Truyện
Vì cha hai bên gia đình thiết, nên lũ trẻ chẳng việc gì cũng tụ tập chơi đùa với .
Chẳng qua hai cô con gái nhà Lâm Xuân Lệ vì lớn hơn, nên thể chơi chung với Đại Bảo, Nhị Bảo và những đứa trẻ nhỏ tuổi hơn.
Hai chị em cũng tự tìm những bạn đồng trang lứa khác.
Đêm giao thừa hiếm hoi, vài nhà khá giả trong thôn cũng thắp đèn dầu. Cả thôn vẫn chìm trong bóng tối mịt mờ, chỉ lác đác vài đốm sáng lập lòe, nhưng chính những ngọn đèn dầu mờ ảo mang đến một chút ấm cho vùng đất nghèo .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-265.html.]
Vì mấy đứa nhỏ hôm nay thức quá muộn, dù mí mắt díu , chúng vẫn chịu lên giường ngủ.
Bọn trẻ nhà Lâm Xuân Lệ Lâm Đương Dũng đón về nhà .
lúc chuông đồng hồ điểm mười hai giờ, tiếng pháo nổ lốp bốp bắt đầu vang lên râm ran khắp thôn. Cố Tri Ý, vì sợ Tam Bảo giật , vội đóng chặt cửa và ở trong phòng cùng các con.
Khi tiếng pháo bắt đầu nổ, Cố Tri Ý vội che tai cho Tam Bảo. Đại Bảo và Nhị Bảo cũng tự bịt tai, nhưng khi dần quen tiếng, hai em mới từ từ buông tay.
Cả hai đứa phấn khích reo hò ầm ĩ. May mắn là nhà cô vẫn còn cách xa trung tâm thôn một đoạn, nên tiếng ồn quá lớn. Tam Bảo chỉ khẽ cựa hai tiếng .
Một lát , tiếng pháo cũng dần lặng hẳn.
Tràng pháo hai mươi quả kết thúc nhanh chóng, dồn dập, kéo dài như những loại pháo khác.
Điều kiện gia đình còn eo hẹp, ngay cả ngày Tết, cũng ít dám mạnh tay chi tiền mua pháo.
Với tiền , cô tin rằng trong thôn thà dành để lo chuyện ăn uống còn hơn là đốt pháo cho vui.
Khi tiếng pháo trong thôn dứt, Cố Tri Ý còn đang băn khoăn nên đốt pháo nữa , thì hai em Lâm Quốc Đống, Lâm Quốc Bình đến cửa. Chẳng mấy chốc, Lâm Xuân Lệ cũng theo .
Họ nghĩ Cố Tri Ý một ở nhà, mấy đứa nhỏ, chắc giúp đốt pháo, nên mới ghé sang.
Đã lòng đến, tất nhiên là đốt pháo cho vui .
Mấy đứa nhỏ đều chạy ngoài xem náo nhiệt, chỉ còn Cố Tri Ý ở trong phòng.
Cô chỉ cần đưa Tam Bảo " gian" của , như thằng bé sẽ tiếng pháo dọa sợ.
Quả nhiên, tiếng pháo nổ giòn giã, đinh tai nhức óc trong chốc lát.
Lần pháo đốt ngay ngoài cửa nhà, nên tiếng nổ chói tai đến lạ. Đại Bảo và Nhị Bảo đều bịt chặt tai .
đôi mắt chúng vẫn rời khỏi cánh cửa, dõi theo. Khi làn khói pháo tan , sân nhà chỉ còn những xác pháo đỏ tươi rải đầy mặt đất.