Thập Niên 70: Trở Thành Nữ Xứng. Nuôi Con, Làm Giàu - Chương 372

Cập nhật lúc: 2025-09-05 07:13:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa Cố Xảo bước phòng, thấy phòng bệnh đông đúc , cô liền đòi hỏi một căn phòng chỉ hai giường.

Đáng tiếc Trần Tuấn Nhân chẳng , mà Trần cũng chẳng thèm để mắt đến cô .

Đến bệnh viện mà sinh là may mắn lắm , còn ở phòng loại hai giường ?

Còn đòi hỏi gì nữa chứ?

Có tiền cũng phô trương lố bịch như !

Cuối cùng, trong lúc Cố Xảo ngừng than oai oái suốt nửa buổi vì như ý, những sản phụ sinh hoặc sắp sinh cùng phòng đều tiếng rên rỉ than vãn cho đinh tai nhức óc.

Mèo Dịch Truyện

Còn mấy đến kỳ sinh nở thì tiếng la hét của Cố Xảo cho toát đầy mồ hôi trong lòng bàn tay.

Cuối cùng, một sản phụ nhịn nữa, gắt lên: “Cô thể im ? La hét chướng tai quá! Ai cũng sinh nở như thế, đến cô yếu ớt, kiêu kỳ đến chứ?”

Nói xong, chị liếc Cố Xảo với vẻ khinh thường, như thể đang : " là cái đồ tiểu thư kênh kiệu, hưởng đòi sang."

Cố Xảo ánh mắt miệt thị của đối phương khiêu khích, lập tức cảm thấy bụng đau nữa, đồng thời còn phắt dậy toan xông đánh .

Sau đó vẫn là Trần Tuấn Nhân và mấy vị bác sĩ mặt can ngăn.

“Còn loạn cái gì nữa? Mấy đến sinh con, sinh nữa thì về nhà mà sinh!”

Đương nhiên những lời cho Cố Xảo .

Cố Xảo thấy thế cũng dám mẩy nữa, dù vẫn sinh đứa bé về nhà tự đẻ.

chỉ đành tự lẩm bẩm lưng : "Ai thèm !"

Mấy cùng phòng quả thật là đen đủi.

Cũng may trận ồn ào , cổ tử cung của Cố Xảo mở gần như , thế là cô lập tức đưa phòng sinh.

Không bao lâu thì cô sinh.

Lúc cô y tá bế đứa bé , Trần Tuấn Nhân và đợi sẵn ngoài cửa. Lúc , con lập tức xúm , giữ c.h.ặ.t t.a.y cô y tá, vội vã hỏi: “Cô y tá ơi, đây chính là cháu trai nhà ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-372.html.]

Cô y tá Trần kéo một cái mà cả lảo đảo, dù khó chịu nhưng vẫn giữ tác phong chuyên nghiệp mà đáp lời: “Chúc mừng! Mẹ và con gái đều bình an!”

Mẹ Trần giơ tay chuẩn đón đứa cháu trai vẫn còn trong tã bọc, nhưng đột nhiên sững , cả mặt nghi ngờ cô y tá: “Cái gì? Cô cái gì? Mẹ và con gái? Cháu trai nhà ?”

“Bà , cháu trai , là cháu gái, cháu bé đây .”

Nói xong thì đẩy đứa bé đến mặt Trần. Gương mặt Trần tin, như thể đang : "Cô lừa ", nên quả thật bà chịu bế đứa bé.

Sau cùng cô y tá đành bất đắc dĩ sang Trần Tuấn Nhân, Trần Tuấn Nhân đành ngượng nghịu đón lấy con gái .

Mẹ Trần vẫn còn chìm trong cơn hụt hẫng vì mất đứa cháu trai tưởng chừng nắm chắc, hơn nửa ngày còn hồn.

Sau khi Cố Xảo sinh xong đó là con gái thì cô cũng ngẩn tò te.

Không rằng thai là con trai ?

Đến khi cô đưa trở về phòng bệnh thì Trần kịp phản ứng , bà la hét chịu yên nữa.

“Đẻ con gái mà còn mặt dày đòi ở bệnh viện ? nhổ ! Lúc đầu, cưới về loại phụ nữ , phúc sinh con trai. Con xem !”

Mẹ Trần giống như tìm chỗ trút giận, bà la ầm ĩ khắp phòng bệnh.

Một hồi thì mắng chửi bệnh viện đánh tráo cháu trai của bà , một hồi Cố Xảo phúc sinh con trai, lúc hối thúc Trần Tuấn Nhân ly hôn.

Các bác sĩ đến khuyên ngăn cũng đành chịu. Cuối cùng, giữa những tiếng gào thét, la ó của Trần, Cố Xảo cũng đưa về nhà.

Về đến nhà , Cố Xảo cũng hùng hổ mắng chửi ngớt. Cô chửi mấy vị bác sĩ là lang băm, mắng Trần Tuấn Nhân vô dụng.

Sau đó lên, cô cảm thấy phận mà hẩm hiu đến , dựa cái gì mà con tiện nhân Cố Tri Ý thể quân đội, thể phu nhân cán bộ chứ?

Dựa cái gì mà thể sinh những ba đứa con trai một lúc chứ?

Càng nghĩ, tâm can cô càng thêm vặn vẹo.

Khát khao một mụn con trai của cô càng cháy bỏng.

nghĩ đến Trần Tuấn Nhân thì chắc là hết hy vọng. Chỉ còn một khác...

Loading...