Thập Niên 70: Trở Thành Nữ Xứng. Nuôi Con, Làm Giàu - Chương 599

Cập nhật lúc: 2025-09-05 07:17:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trương Hiến Trung cái hiểu cái khẽ gật đầu. Ông thấy tâm trạng Phó bộ trưởng Viên đang nên nghiêng đầu đến gần, ghé mắt nội dung bên trong thư.

Chỉ trong chớp mắt, thể nhận thấy rõ sự biến chuyển sắc mặt của ông .

Sinh viên thật sự là sinh viên của Hoa Thanh ?

Nếu những đề xuất chuẩn chu đáo đến thế, thì đây quả là một thành tựu vô cùng đáng nể.

Giờ phút , Trương Hiến Trung quên mất ông thầm mắng chửi sinh viên vì gây thêm việc cho .

“Đồng chí Trương , mang phong thư nhé! và cấp sẽ tổ chức một cuộc họp nghiên cứu, thảo luận. Đồng chí tìm hiểu xem đưa phong thư là nhân tài nào, tài như mà đưa đề xuất quả là tính xây dựng cao. Khi cần thiết thì cũng nên để đó tham gia .”

Thoáng chốc, Trương Hiến Trung vốn còn đang phiền muộn, nay gương mặt bừng sáng hẳn lên.

“Được, ạ, nhất định , nhất định !”

Chờ phó bộ trưởng Viên và các đồng chí về, Trương Hiến Trung trở văn phòng, bật mấy tiếng sảng khoái.

Sau đó, ông dậy, chuẩn đến phòng phát thanh để tìm bạn học vô danh .

Chỉ là lúc Cố Tri Ý đang ở nhà với mấy đứa nhỏ.

Trương Hiến Trung đang lo lắng đến sốt ruột vì phát thanh tìm kiếm khắp trường mà thấy .

Ngày hôm , theo thường lệ, ông đến phòng phát thanh tiếp tục tìm .

Các sinh viên của phòng phát thanh cũng chẳng hiểu lắm, hai ngày nay hiệu trưởng Trương mà siêng năng lạ thường. Ông chẳng lẽ đánh mất món đồ quan trọng nào chăng?

Cũng chẳng Trương Hiến Trung suy nghĩ thế nào, ông phát thanh tìm trực tiếp mà thông báo hỏi ai đến văn phòng ông hôm qua, rằng trong phòng đánh mất một vật gì đó và gặp đó để hỏi thăm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-599.html.]

Cố Tri Ý thấy thông báo tìm thì ngớ . Chuyện liên quan đến việc mất đồ chứ?

Cố Tri Ý cũng sợ chuyện gì đó nên khi tan học, cô báo với Hồ Tư Tuệ một tiếng một chuyến đến phòng việc của hiệu trưởng.

Lúc , Trương Hiến Trung đang yên, trong văn phòng.

Ông sờ lên cái đầu còn mấy sợi của , gương mặt ủ rũ. Chẳng lẽ cách của ông sai ư?

Người gửi thư đến đây sợ ? Sợ rằng ông thật sự mất đồ nên mới tìm họ chăng?

nghĩ nghĩ , ông thấy thể đưa những đề xuất như chắc chắn là một nhút nhát.

Đang lúc ông định đổi sang một cách khác thì cửa phòng việc vang lên tiếng gõ.

Trong chốc lát, Trương Hiến Trung khôi phục dáng vẻ nghiêm túc của một lãnh đạo, : “Mời .”

Cố Tri Ý thấy thì đẩy cửa bước trong. Cô thấy bên trong chỉ một hiệu trưởng, cần đóng cửa mà thẳng vấn đề: “Thưa hiệu trưởng Trương, chiều hôm qua, đúng là em đến văn phòng của thầy một chuyến, thầy việc gì hỏi em ạ?”

Vốn dĩ Trương Hiến Trung còn đang nghiêm túc vì tưởng rằng sinh viên việc đến tìm .

đến khi thấy Cố Tri Ý hôm qua đến văn phòng tìm thì Trương Hiến Trung chẳng giữ bình tĩnh nữa. Ông lập tức bật dậy, đó kích động hỏi: “Em, em đến phòng việc của thầy gì?”

Khụ khụ, lẽ nhận thấy giọng điệu lúc của kích động, vẻ như đang tra hỏi, nên ông vội vàng đổi, xòa mà : “Này, bạn học, em em đến phòng việc của việc gì ? Em đến khi nào?”

Mèo Dịch Truyện

“Khoảng buổi chiều lúc tan học, em đặt một phong bì thư bàn thầy.”

Trương Hiến Trung xong lập tức hỏi : “Những đề xuất là em ư?”

Trong giọng của ông còn thoáng mang vẻ nghi hoặc, nhưng Cố Tri Ý cũng để ý đến, cô chỉ khẽ gật đầu.

“Vâng ạ, đúng là do em . Có vấn đề gì ạ?”

Loading...