“Quần ống loe mà cô nhắc đến, là loại quần ống rộng thùng thình ?” Ông giám đốc bỗng giật nhớ tới quần áo Trương Lực mang đến hôm nay.
Lúc đó ông còn thầm chê bai, cho rằng loại quần kỳ quặc như thì chịu mua chứ.
Thật ngờ, quả báo đến nhanh ngoài sức tưởng tượng như .
“ đúng đúng, chính là nó đấy ạ! mà, bên cửa hàng các ông chắc chắn là bán.” Diệp Huyên cảm thấy ông giám đốc nhất định đang dối các cô.
Chắc là vì bán chạy quá, nên giữ một ít cho nhà chăng?
“ thế, chỗ ông thì cứ lấy , chúng thật lòng mua lắm đấy ạ.” Người bạn học nữ cùng cũng hùa theo .
Ông giám đốc cũng thật sự nghĩ tới loại quần ống loe đó tiềm năng lớn đến thị trường, lập tức tính toán trong đầu, vờ tỏ khó xử mà :
“Chuyện là thế , thưa các đồng chí, hiện tại loại quần ống loe bên chúng cạn hàng , hơn nữa cũng chính xác khi nào mới hàng . Nếu thì mấy hôm nữa các cô xem nhé?”
Mọi thấy ông giám đốc , ngược cũng thể hiểu . Nói cho cùng thì hiện tại bộ phim đó đang thịnh hành, hết hàng cũng là chuyện thường tình.
Diệp Huyên hiểu ý gật đầu, : “Vậy , ông nhớ giữ cho mấy bộ đó nhé! Qua mấy hôm nữa sẽ xem.”
Ông giám đốc liên tục gật đầu đồng ý. 8f208c
Chờ đến khi mấy Diệp Huyên rời , mấy nhân viên bán hàng mới ngạc nhiên về phía ông giám đốc.
“Giám đốc, bên cửa hàng của chúng gì loại quần ống loe nào ạ?”
“Chuyện các cô cần bận tâm, mấy hôm nữa là .” Nói xong liền bày vẻ mặt thần bí rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-745.html.]
Chỉ là rời khỏi đó , ông vội vàng tìm liên lạc đó Trương Lực để .
Tiện thể cũng nghĩ xem chuyện nên thế nào cho .
Cuối cùng nghĩ là nhập thử một ít hàng về để theo dõi phản ứng của thị trường.
Trương Lực bên vẫn còn đang lo lắng thể thực hiện vụ hợp tác , nghĩ tới vị giám đốc tòa nhà bách hóa lớn đây đột nhiên đích tìm tới cửa.
“Ối chao, giám đốc Vương đây ạ?”
Mèo Dịch Truyện
“Ông chủ Trương, ngày hôm nay tới là bởi vì tìm hiểu thêm về mấy mẫu quần của bên đây.....” Giám đốc Vương như .
Thật ngờ điều . Lúc còn lấy lý do chính đáng để từ chối, bây giờ tự tìm tới tận cửa.
“Hoan nghênh, hoan nghênh. Xin mời đây.” Trương Lực niềm nở nghênh đón giám đốc Vương.
Sau khi hai , giám đốc Vương cũng chẳng vòng vo thêm, thẳng luôn là tòa nhà bách hóa lớn ở thủ đô sẽ nhập thử một nghìn bộ để thăm dò thị trường.
“Hoàn thể, chúng tìm hiểu thị trường từ , ông yên tâm, bảo đảm sẽ bán chạy.” Trương Lực còn quên thêm vài lời để ông an tâm hơn.
mà giám đốc Vương cũng coi như là một lão cáo già, miệng lời ý nhưng thấy hiệu quả và lợi ích thật sự thì sẽ nhập quá nhiều hàng hóa.
Đây cũng là quyết định thống nhất của ban lãnh đạo tòa nhà bách hóa lớn khi họp bàn.
“ thế, đúng thế, chúng chắc chắn sẽ còn nhiều dịp hợp tác lâu dài.” Trương Lực vẫn tự tin.
Tiếp đến là phần thương lượng giá cả hàng hóa của hai .
Cuối cùng mỗi chiếc quần giá tám đồng, còn áo sơ mi tay bồng thì tính giá bảy đồng.