Thích Trúc dùng vẻ mặt tán thưởng mấy bức tranh , đó hài lòng gật đầu lia lịa. Ông ngẩng đầu cả nhà Lâm Quân Trạch, ngay vợ chồng Cố Tri Ý chính là cha của thằng bé.
Vì thế ông cất tiếng hỏi: “Hai là cha của nhóc ?”
“ thưa ông Thích.” Cố Tri Ý gật đầu đáp.
“Quả là tồi, tồi, một hạt mầm . Có thể hỏi một chút là thằng bé học từ thầy nào ?” Thích Trúc cũng tò mò, thể dạy một học sinh giỏi như , rốt cuộc là vị danh họa nào trong giới của ông.
Ai Cố Tri Ý lắc đầu.
“Thưa ông Thích, chúng thật lòng dám giấu, chúng vẫn kịp mời thầy dạy vẽ cho cháu.” Nói tới đây, Cố Tri Ý cũng cảm thấy khá lúng túng.
Dù đó bàn tính mãi, đến bây giờ vẫn tìm một thầy khai tâm cho Tam Bảo.
“Chưa thầy dạy?” Thích Trúc thể hiện rõ sự ngỡ ngàng đối với việc .
Sau thoáng ngỡ ngàng, ông chợt nghĩ, vợ chồng Cố Tri Ý lơ là đứa nhỏ .
Một hạt mầm đến thế.
Cố Tri Ý ánh mắt Thích Trúc hiểu, ánh mắt trách móc rõ mồn một. chính giải thích cho , chỉ trừ. 3ee834
“Cô mời thầy mà thiên phú như , chẳng lẽ cần một thầy tài năng hơn để dẫn dắt cháu bé con đường nghệ thuật ?” Thích Trúc đành lòng để một hạt mầm như lãng phí.
Cố Tri Ý thấy thẳng thắn như , cho nên cũng thể vòng vo thêm nữa, liền trực tiếp : “Thật hôm nay lão Lưu quen ngài, nên cháu ý định ngày khác tới nhờ lão Lưu giới thiệu cháu với ngài một chút, thật tình ngờ...” Cố Tri Ý tự nhiên mà .
Đừng là lão Lưu nghĩ tới, ngay cả Lâm Quân Trạch ở một bên cũng nghĩ đến, mới bấy lâu mà vợ nghĩ xa đến thế. mà giờ lỡ lời , chỉ đành chờ xem ông Thích phản ứng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-888.html.]
“Ông ơi, ông vẽ tranh giỏi ạ?” Tam Bảo đột nhiên tò mò hỏi.
“Ông hả, vẽ tranh cũng tàm tạm, tạm thời thể dạy cháu .” Thích Trúc đứa học trò thông minh lanh lợi như Tam Bảo, chợt nảy sinh lòng yêu tài.
Dù thẳng, nhưng coi như gián tiếp thừa nhận nhận Tam Bảo học trò.
“Vậy ạ? Vậy con thầy ?” Tam Bảo hưng phấn .
“ .” Thích Trúc khà khà trả lời.
Cố Tri Ý ở một bên thật nên Tam Bảo là vận may lớn đến nhường nào nữa.
“Ngài Thích, thật sự quá cảm ơn ngài, ngài xem hôm nay chọn ngày bằng gặp ngày? Nếu chúng dùng bữa cơm mật?” Lâm Quân Trạch thấy Tam Bảo thể một thầy như cũng cực kỳ phấn khởi.
Thấy đều mặt đông đủ, nghĩ nên mời ông và dùng bữa để bày tỏ thành ý. Cũng tiện thể chuyện trò, quen.
“Được , với họ một tiếng.” Thích Trúc cũng hiểu rằng quyết định vẫn còn nhiều điều cần bàn bạc, cần trao đổi với cha Tam Bảo.
Ông chủ Lưu cũng là mắt tinh tường. Lúc , thấy ông cụ Thích Trúc đồng ý nhận học trò, liền vội vàng tiếp lời: “Không cả, cả. Về phần ông Ôn, để cháu giúp ông một tiếng là . Ông cứ yên vị ạ.”
Thấy trẻ tuổi xung phong giúp đỡ, Thích Trúc cũng từ chối nữa.
Đoàn an vị, lúc Cố Tri Ý mới dịp giới thiệu kỹ lưỡng với Thích Trúc. Hai bên quen sơ qua, Cố Tri Ý bắt đầu gọi món.
Thích Trúc vẫn âm thầm quan sát cả gia đình. Nhìn thấy các thành viên, đặc biệt là mấy đứa nhỏ, đều giáo dưỡng . Vừa lớn chuyện, bọn trẻ ngoan ngoãn yên một bên, chẳng hề quấy phá.
Mèo Dịch Truyện
Hiện tại lên bàn ăn, chào hỏi lớn xong xuôi cũng tự giác im. Thậm chí còn giúp Cố Tri Ý tráng chén đũa. Vốn ông còn tự hỏi liệu nhận học trò như quá vội vàng, sơ sài . giờ cung cách năng, cử chỉ của cả nhà, ông âm thầm gật gù hài lòng.