Ngay cả một tính tình ít lời như Cố Thiên Phượng cũng nhịn mà giật nảy .
Ông việc tại nhà máy thịt ở trong huyện, cần lo việc ăn uống thường ngày, còn thể ăn thịt mỗi bữa, ngoại trừ nhà chị cả thì cũng xem như là gia đình cuộc sống nhất, nhưng quanh năm suốt tháng cả gia đình cũng gom góp bao nhiêu tiền.
Mấy năm Cố Chí Phượng đến vay tiền, nếu lấy lãi suất cao thì sợ là vợ ông ở nhà cũng sẽ đồng ý.
Mà hiện tại xấp tiền ở trong tay Cố Nguyệt Hoài ít nhất cũng hai ba trăm đồng! Có thể nào sự thật cũng giống như Ngân Phượng , rằng nhà của Chí Phượng bỗng dưng cơ hội phát tài ? Nếu thì thật sự cách nào giải thích lai lịch của tiền !
Cố Chí Phượng lom lom xấp tiền trong tay Cố Nguyệt Hoài, hề những gì Cố Ngân Phượng .
Tuy rằng ông cũng vài thứ đáng giá, thật sự khi bản thấy cũng cảm thấy rung động, từ khi thành lập xã hội mới thì trong nhà luôn luôn tiền dư, khi xây nhà mới thì hai ba ngày cũng ăn no, hiện tại nhiều tiền như thật sự là dám tin.
Cố Đình Hoài và Cố Tích Hoài cũng hít một khí lạnh, ngơ ngác đứa em gái vẻ mặt bình tĩnh đang cầm xấp tiền trong tay.
Đột nhiên họ nhận đứa em gái xưa nay gì nổi bật hiện tại trưởng thành.
"Bác cả, cô hai, lấy giấy vay nợ ." Cố Nguyệt Hoài cũng rảnh chuyện phiếm với họ, từ lúc cô sống tới nay vẫn luôn mong thanh toán hết nợ nần để cho trong nhà còn áp lực cực lớn đè nén nữa, cuối cùng ngày cũng đến.
Cố Thiên Phượng và Cố Ngân Phượng xong lời thì liếc , lấy giấy vay nợ từ túi áo trong .
Cố Nguyệt Hoài nhận lấy qua một lượt, : "Bên bác cả tiền vốn là năm mươi đồng, cô hai là năm mươi đồng, hàng năm tiền lời của mỗi là năm đồng, tính đến nay là ba năm lẻ tám tháng, còn bốn tháng tính, suy một bảy mươi đồng, cháu tính sai chứ?"
Cố Ngân Phượng vui vô cùng, gật đầu liên tục: " đúng , bảy mươi, đúng là bảy mươi đồng!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-151.html.]
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, lượt đếm tiền lấy tiền đưa cho Cố Thiên Phượng và Cố Ngân Phượng: "Bác cả, cô hai, hai đếm , nếu thành vấn đề thì cháu sẽ xé giấy vay nợ ."
Vừa lấy tiền, Cố Ngân Phượng bắt đầu dính nước miếng đếm đầu tiên, bà vui tươi hớn hở : "Xé xé ."
Cố Thiên Phượng ho nhẹ một tiếng, cất tiền trong túi tiền, thể thuận lợi lấy tiền nợ đúng là ngoài ý , huống hồ chỉ tiền vốn mà ngay cả tiền lời cũng tới tay, cho nên ông cũng nhẹ nhàng thở .
Nguyệt
Cố Nguyệt Hoài thấy vấn đề gì nên xé nát giấy vay nợ ném trong lòng bếp.
Cẩn thận sẽ sai.
Từ lúc giấy vay nợ cháy đen còn một mảnh trong ngọn lửa thì từ nay về , nợ nần của nhà họ Cố trả hết bộ, đối với cả nhà họ Cố mà thì chuyện là chuyện tiến bộ và phát triển nhất từ xưa đến nay.
Trong lòng Cố Chí Phượng thật phức tạp, nhịn mà đến bên cạnh Cố Nguyệt Hoài, ông cái gì nhưng đến cuối vẫn nên lời, chỉ nâng nhẹ tay vỗ nhẹ lên bả vai của cô, ông thật sự ngờ đến cuối cùng là đứa con gái của ông giúp đỡ trả hết nợ nần trong nhà.
Cố Đình Hoài và Cố Tích Hoài cũng liếc , trong mắt của hai sự phức tạp, cũng sự sung sướng, còn sự thoải mái kiềm chế .
Cố Chí Phượng suy nghĩ một chút mở miệng : "Anh cả, chị hai, ở ăn một bữa cơm ."
Bốn chị em bọn họ cùng lớn lên từ nhỏ, nhưng từ khi trong nhà lụn bại thì tình cảm còn thiết như nữa, là liên lạc nhưng thực tế gặp gỡ quanh năm suốt tháng đếm đủ một bàn tay.
Hôm nay thật khó khăn mới gặp nợ nần ràng buộc, thể bình tĩnh và lấy phận ngang hàng cùng ăn một bữa cơm cho nên ông bỏ qua cơ hội .