Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 191
Cập nhật lúc: 2025-02-25 13:57:53
Lượt xem: 907
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vạn Thanh Lam cũng sốt ruột dẫn Cố Nguyệt Hoài trở về, ngược lôi kéo cô qua hành lang dài, giới thiệu từng chỗ việc của Nhật Báo Quần Chúng như văn phòng, xưởng in, trong giọng cảm giác tự hào.
Vạn Thanh Lam đến khô miệng khô lưỡi, cô về phía Cố Nguyệt Hoài, giọng điệu đắc ý : “Cô Nguyệt Hoài? Nhật Báo Quần Chúng của chúng là đơn vị cao cấp nhất, thể nơi cũng bình thường, là cũng trộm đấy.”
Cố Nguyệt Hoài khẽ, mở miệng, đột nhiên giọng kích động của Vạn Thanh Lam.
“Trời ơi! Là ! Là !” Vạn Thanh Lam bắt lấy cánh tay Cố Nguyệt Hoài, ngừng lắc lư, giọng điệu kích động, cả giống như hận thể bay lên.
Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, rút cánh tay của chút dấu vết, hướng mắt về phía cô chớp mắt.
Bên , một đàn ông trẻ tuổi mặc áo sơ mi trắng, bên ngoài mặc áo khoác quân đội tới, đang cụp mắt máy ảnh trong tay, lẽ là thấy chỗ hài lòng, lông mày khỏi nhíu .
Vẻ mặt Cố Nguyệt Hoài bình tĩnh, nghiêng mắt Vạn Thanh Lam vẫn đang kích động: “Cô thích ?”
Nghe , Vạn Thanh Lam sửng sốt, mặt một tia thẹn thùng, mà là giọng điệu kỳ quái: “Thích? Vậy cô suy nghĩ nhiều lắm, là sùng bái, sùng bái đó nhé? là Bùi Dịch thật sự trai nhưng mắt mù.”
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, từ chối cho ý kiến: “Nên trở về .”
Cô hề quan tâm đàn ông tên Bùi Dịch là ai, gì, vì Vạn Thanh Lam sùng bái .
Cô xoay chuẩn , Vạn Thanh Lam phồng miệng, giữ c.h.ặ.t t.a.y Cố Nguyệt Hoài, nũng : “Nguyệt Hoài ! Cô thể hỏi ? Thỏa mãn lòng hiếu kỳ của , cũng thỏa mãn ham chia sẻ của ?”
Cố Nguyệt Hoài chút đau đầu cô : “Nên trở về việc .”
Nghe , Vạn Thanh Lam nhếch miệng , ôm cánh tay của Cố Nguyệt Hoài, hết sức phấn khởi trở về: “Không , đường chúng ! Chỗ của cô ở ngay bên cạnh , chúng cũng thể !”
Trên đường , Vạn Thanh Lam tám ngừng nghỉ về tin đồn vạn chú ý nhất trong Nhật Báo Quần Chúng.
Cố Nguyệt Hoài im lặng Vạn Thanh Lam , vẻ mặt chút cạn lời. Cô mới nhậm chức ngày đầu tiên, chuyện đầu tiên về đơn vị là công việc, mà là tin đồn tình cảm giữa với ?
Cô nhắc nhở Vạn Thanh Lam một câu, “Nhật Báo Quần Chúng” là đơn vị tin tức, đơn vị giải trí.
Tin đồn đơn giản mà , chính là Bùi Dịch điều từ Nhật Báo Quần Chúng của thành phố Chu Lan đến công xã Hoàng Oanh xa xôi, trở thành biên tập viên chụp ảnh ở chỗ , mắt đang ở trong tổ biên tập.
Người trai, tài hoa, gia thế bối cảnh thứ đều , đến trở thành miếng bánh thơm ngon trong đơn vị.
Bởi vì cái gọi là trai xinh gái , Lưu Tường là con gái duy nhất của Lưu Nhất Chu, phó tổng biên tập Nhật Báo Quần Chúng, tự đương nhiên chính là cô gái trăm cưng chiều. Với vẻ ngoài yêu kiều xinh , lúc chuyện cổ họng giống như nhào nặn trong mật ong, nhanh đánh hạ Bùi Dịch.
Cho nên, Bùi Dịch và Lưu Tường là một đôi kim đồng ngọc nữ của Nhật Báo Quần Chúng , tình cảm , là sắp kết hôn.
Mà sở dĩ Vạn Thanh Lam sùng bái Bùi Dịch là bởi vì đến, chụp một bộ ảnh chụp tình cảm quê hương, đăng ở báo Nhật Báo Quần Chúng, phản ứng , thậm chí còn sự tán dương và một khoản tiền thưởng từ tổng bộ thủ đô.
Tài hoa của Bùi Dịch là thể nghi ngờ, đời luôn ngưỡng mộ giỏi, Vạn Thanh Lam cũng như .
Vừa tám chuyện xong, hai trở về văn phòng của tổ ba biên tập.
Cố Nguyệt Hoài lướt qua, hiện giờ các nhân viên nhậm chức đầy đủ. Tổ ba biên tập xem như là tổ chức mới nổi trong ba tổ biên tập, tính là nhiều, tổng cộng các vị trí chỉ mới sáu .
Đương nhiên, cô đến, biến thành bảy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-191.html.]
Nguyệt
Trong văn phòng, ngoại trừ Vạn Thanh Lam và Hoàng Bân Bân, còn ba nam một nữ, đều nhiệt tình nhưng hôm nay tất cả đều vùi đầu công việc của , ngược tiếp tục đùa nữa.
Cố Nguyệt Hoài xuống, sửa sang đồ đạc ở vị trí việc, đầu hỏi Vạn Thanh Lam: “Công việc gần nhất của Nhật Báo Quần Chúng là gì? cần gì thế?”
Vạn Thanh Lam cắn đầu bút, suy nghĩ một chút, : “Gần đây đang đưa tin về Trại khoa học nông nghiệp', đây, những thứ là bản thảo và ảnh chụp, cô xem vẽ chữ mỹ thuật minh họa .”
Cố Nguyệt Hoài lật xem ảnh chụp trong tay, gật đầu : “Tổ ba tổ trưởng ?”
Thông thường mà , nhân viên mới nhậm chức như cô sẽ tổ trưởng sắp xếp công việc.
Vạn Thanh Lam lắc đầu: “Tổ ba mới thành lập lâu, ở tổ trưởng chứ? Nếu cô lòng tin thì tạo chút thành tích , chừng tới thời gian bình chọn, còn thể chức tổ trưởng đấy!”
Cố Nguyệt Hoài nhướng mày: “Cô tổ trưởng ?”
Vạn Thanh Lam ha hả: “ chính là cô gái dã tâm, tổ trưởng cái gì? Mỗi ngày những công việc nhẹ nhàng, biên tập bản thảo là . Tâm nguyện lớn nhất của là thể đúng giờ, tan đúng giờ, đáng tiếc…”
Đáng tiếc Nhật Báo Quần Chúng thêm tăng ca nhiều nhất, lười biếng cũng .
Vạn Thanh Lam bĩu môi, chút khổ sở : “Chỗ của chúng , mỗi ngày thứ bảy là ngày bận rộn nhất. Bởi vì mỗi thứ hai đều báo mới, cho nên chúng mà, quý trọng cơ hội rảnh rỗi, hễ bận rộn là đùa .”
Cố Nguyệt Hoài hiểu, cầm lấy một bộ giấy bút, bản thảo, bắt đầu vẽ minh họa.
Công việc biên tập mỹ thuật khó thì khó, đơn giản cũng tính là đơn giản. Thiết kế khung bìa, thiết kế hình chèn báo chí, chữ mỹ thuật, bản thảo mỹ thuật, vẽ tập tranh vân vân, nhất định năng lực đặt bài độc lập, mà tranh vẽ cũng theo sát bản thảo.
Khi vẽ minh họa, cô phối hợp chặt chẽ với chữ , cho nên thể thiếu việc bàn bạc với biên tập viên nội dung.
Ngày đầu tiên việc, cô thích ứng vô cùng , khi bàn bạc nội dung bản thảo với Hoàng Bân Bân và Vạn Thanh Lam, để nội dung và hình thức tranh minh họa hài hòa thống nhất cũng vô cùng thuận lợi. Cô quen suy một ba, ý tưởng cũng vô cùng mới mẻ độc đáo.
Chỉ trong một buổi sáng ngắn ngủi, Hoàng Bân Bân và Vạn Thanh Lam thuyết phục bởi năng lực vẽ tranh của Cố Nguyệt Hoài.
Tư tưởng của cô vô cùng mới mẻ, vẽ tranh minh họa và chữ mỹ thuật cũng khác nhiều so với sự thời đây. Bỗng chốc, nhận thức mới đối với Cố Nguyệt Hoài, cũng tin tưởng năng lực của cô.
Buổi trưa, tiếng chuông vang lên, đến giờ nghỉ ăn cơm.
Cố Nguyệt Hoài thu dọn giấy bút, với Vạn Thanh Lam: “Thanh Lam, buổi trưa chút việc, sẽ ăn ở đơn vị. Nếu trở về trễ, phiền cô hỗ trợ xin cho nghỉ một tiếng với tổng biên tập.”
Vạn Thanh Lam gật đầu: “Được, cô .”
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, đầu rời .
Cô khỏi phố Phúc Hậu thì gặp Cố Chí Phượng đang tìm tới.
Cố Nguyệt Hoài hô: “Cha!”
Cố Chí Phượng ngẩng đầu thấy con gái, sắc mặt vui vẻ, vội vàng tới : “Bé , hôm nay đầu , cảm giác thế nào? Các đồng nghiệp của con khó dễ con chứ? Chịu tủi cũng đừng tự gánh vác, ?”
Cha già xong, mặt khỏi lộ vẻ lo lắng.
Ông xuất từ nhà địa chủ, lúc còn trẻ còn ngoài du học, gặp qua ít sự đời, trải qua biến đổi lớn trong nhà, nên thấu hiểu nhân tính. Đơn vị như Nhật Báo Quần Chúng, thể đó cũng thường, dễ chung sống ?