Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 196
Cập nhật lúc: 2025-02-25 13:59:51
Lượt xem: 922
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhiếp Bội Lan cắn chặt răng, bà đầu Chu Phong, quả nhiên thấy mặt của ông lộ vẻ chần chờ, dường như ông Cố Nguyệt Hoài thuyết phục.
Sắc mặt của Đỗ Yên Nhiên cũng trở nên trắng bệch, quan sát nước ngọt gần như sắp tràn khỏi ly, cô tức giận đến mức run lập cập.
Vốn dĩ cô dựa quan hệ để thể tiếp xúc gần gũi với con trai của chủ tịch tỉnh từ thủ đô tới và bồi dưỡng tình cảm. Lần thì , bộ kế hoạch đều trôi theo dòng nước. Nói chừng, còn lan truyền bất kỳ lời đồn đại nào gây bất lợi cho nhà bọn họ nữa!
Chu Dung Dung liếc qua Đỗ Yên Nhiên, cười nhạo một tiếng, đáng đời!
Từ bé, Đỗ Yên Nhiên mắt cao hơn đầu, lỗ mũi còn hếch cao hơn trời nữa. Cô ỷ phận của Đỗ Kim mà vô cùng ương ngạnh ở trong đại viện. Trước , cũng ít cô và Đỗ Yên Vân cùng bắt nạt cô . Vậy mà cô nghĩ là nhờ cậy khác, ha ha, thật là đáng mà!
Chu Dung Dung đắc ý một tiếng, trong đầu cô càng tăng thêm vài phần yêu thích Cố Nguyệt Hoài và cũng hạ quyết tâm kết bạn với .
…
Cố Nguyệt Hoài cũng quan tâm là bữa tiệc chia tay của Nhiếp Bội Lan thể diễn vui vẻ . Cô ăn no nên mua mấy cái bánh mè mới nướng xong ăn, cô ăn say sưa ngon lành.
Cố Chí Phượng nắm chặt cái bánh mè nướng còn ấm, khắp khuôn mặt của ông đầy hổ: "Bé , là cha , nên dẫn con đến đó."
Cố Nguyệt Hoài nhíu mày : "Cha cái gì chứ? Tiệm cơm Quốc Doanh cũng là do Nhiếp Bội Lan mở. Chúng tới đó thì tới, thì , ai cũng ngăn cản . Hơn nữa, cha trông thấy con chịu thiệt thòi ?"
Nghe , Cố Chí Phượng sững sờ, ông chợt lắc đầu.
Ông từng vẫn luôn cho là con gái của là một cô bé ham chơi và cần nhận che chở của , nhưng từ lúc nào, cô bé trưởng thành và có thể che gió che mưa cho ông nữa.
Quay trở công xã Hoàng Oanh, Cố Nguyệt Hoài đồng hồ, : "Cha, tự cha về , con còn nữa."
Cố Chí Phượng gật đầu nhẹ, ông còn kịp dặn dò hai câu, Cố Nguyệt Hoài chạy chẳng thấy bóng dáng nữa. Ông bật lắc đầu, than nhẹ một tiếng, bước nhanh về nhà.
Có điều, ông hai bước khác ngăn cản.
Cố Thiên Phượng lớn tiếng hét lớn: "Chí Phượng, Chí Phượng chờ chút!"
Cố Chí Phượng sững sờ, đầu thì bắt gặp Cố Thiên Phượng đang đạp xe đạp, ông sức đạp bàn đạp, hô to về phía ông , ở yên còn một đang nữa. Lúc xe đạp dừng , ông mới thấy rõ .
"Chị cả?" Cố Chí Phượng chút dám tin, rõ vì Nhiếp Bội Lan đuổi theo , bà tới cửa hỏi tội ?
Cố Thiên Phượng lau mồ hôi trán, nhỏ giọng oán giận : "Hai cũng quá nhanh đó."
Cố Chí Phượng hiểu hỏi: "Hai đang gì ?"
Trong lòng Nhiếp Bội Lan xoay xoay hàng trăm ngàn . Trên mặt bà đột nhiên xuất hiện một chút day dứt, : "Lão tứ, xin , đều là chị cả dạy con nên mới khiến cho Nguyệt Hoài tức giận nhiều như . Em chớ để ý, chị đuổi theo cũng là vì với Nguyệt Hoài một chút, nóng giận hại đến thể."
Cố Chí Phượng mím môi đáp lời. Từ đến nay, ông là một ba , nếu thì lúc ông cũng sẽ hủy hoại gia đình của .
Ông thể chủ con gái, ông cũng thể xen cảm xúc của con gái, cô tức giận oán hận .
Nhiếp Bội Lan thấy ông lên tiếng, trong mắt bà lướt qua một sự tức giận và chật vật. Đương nhiên là bà trăm phương ngàn kế đuổi tới đây cũng vì xin . Đôi mắt của bà rưng rưng, nắm chặt tay của Cố Chí Phượng, : "Lão tứ, em cũng giận chỉ cả ?"
Cố Chí Phượng luống cuống, nhưng cũng tránh né tay của Nhiếp Bội Lan.
Cố Thiên Phượng ở bên cạnh quan sát cũng cực kỳ nghi ngờ. Ở trong trí nhớ của ông , Nhiếp Bội Lan là khinh thường liên hệ với Cố Chí Phượng. Thậm chí nhiều năm như , ngay cả hỏi thăm một câu mà bà cũng hỏi, giống như sợ bẩn miệng của . Hôm nay xảy chuyện gì thế ? Ông nhớ sự việc xảy lúc nãy ở tiệm cơm Quốc Doanh, ông chỉ cảm thấy Nhiếp Bội Lan sẽ càng căm hận cả nhà Cố Chí Phượng hơn thôi chứ, vì bà còn ông chở bà tới đây cơ chứ? Đây là ý gì ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-196.html.]
Nhiếp Bội Lan thái độ Cố Chí Phượng mềm mỏng hơn, con ngươi lóe lên, bà lau nước mắt ở khóe mắt, : "Nhìn xem, qua nhiều năm gặp như , lão tứ xa cách với chị . Như , tìm lúc nào đó, tới nhà chị ăn bữa cơm, chị cả sẽ chủ, để chị em chúng ôn chuyện cũ, ?"
Bờ môi của Cố Chí Phượng mấp máy, nên đồng ý nên nữa. Nhiếp Bội Lan cũng quyết định ông : "Được rồi, chúng bàn xong . Vậy ngày mai, trưa mai tới . Hai đến cửa Ủy ban Cách Mạng huyện chờ nhé."
Cố Chí Phượng thoáng qua phương hướng của Nhật Báo Quần Chúng, ông lắc đầu : "Bé còn nữa, thời gian ."
Tay của Nhiếp Bội Lan dừng , thứ mà bà câu chính là con cá , cô mà đến thì thành công đây?
Giọng của bà trầm xuống, mất hứng : "Lão tứ, là em bỏ qua cho chị cả ? Có là em quên lúc còn bé là ai ôm em, đút em ăn, mớm nước cho em uống và ru em ngủ ?"
Bà còn hết. Khi còn bé, vốn dĩ bà nhiều như , chẳng qua là vì lấy lòng cha nuôi, tiếp tục duy trì cuộc sống như tiểu thư của . Vì , bà cũng chỉ thể đối xử gấp đôi với đứa con trai duy nhất của cha nuôi là Cố Chí Phượng.
Đương nhiên là những hành vi đối đãi bây giờ xem cũng là vô dụng. Ít nhất là Cố Chí Phượng cũng là tình cảm với bà , đúng chứ?
Quả nhiên, lời công kích của Nhiếp Bội Lan, Cố Chí Phượng vẫn nới lỏng miệng, ông vẫn chần chờ như cũ mà : "Chuyện em cũng chỉ thể với bé, nếu bé thời gian , em sẽ tới một ."
Nhiếp Bội Lan tiếp tục thêm cái gì, bà hiểu đạo lý thả dây dài câu cá lớn.
Vừa , bà cũng nhận con ranh tính tình kiên cường Cố Nguyệt Hoài cũng thể dễ dàng thuyết phục . Bà còn sử dụng chút thủ đoạn phi thường, mà uy h.i.ế.p cô cũng chỉ kẻ ngốc - Cố Chí Phượng mà thôi.
Nhiếp Bội Lan : "Được , chuyện chúng bàn xong . Ngày mai, chị sẽ nấu thức ăn ngon để chiêu đãi em."
Nói xong, Cố Thiên Phượng liền chở bà rời . Cố Chí Phượng quan sát bóng dáng của cả và chị cả của , trong lòng ông cảm thấy ấm áp giống như trở lúc còn bé, bốn chị em cùng quây quần ở bên lò sưởi nhỏ, ở chung một chỗ sách đùa với .
…
Lúc Cố Nguyệt Hoài Nhật Báo Quần Chúng, nghỉ trưa xong .
Nguyệt
Cô trở chỗ của , tiếp tục công việc ở trong tay . Cũng xảy bất kỳ chuyện đặc biệt nào cả. Lúc tan , Ngụy Lạc tới một chuyến, hỏi thăm cô hôm nay thích ứng như thế nào , bà còn một chút bức tranh minh hoạ mà hôm nay cô vẽ nữa.
Ngụy Lạc quan sát bức tranh minh họa sinh động như thật và thiếu sự hài hước ở trong tay, bà thỏa mãn gật đầu nhẹ. Sau khi tận mắt thấy cũng xem như là yên tâm, bà : "Rất tệ, tiếp tục cố gắng nhé."
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, thong dong : "Cảm ơn, tổng biên tập."
Không kiêu ngạo cũng nóng vội, cô là một hạt giống xứng đáng để bồi dưỡng.
Ngụy Lạc ở trong lòng gán cho Cố Nguyệt Hoài một cái mác như . Đối với những công xã đề cử tới đây , bà hết sức hài lòng.
Cô , trong văn phòng liền sôi nổi hẳn lên.
Mặt của Vạn Thanh Lam kích động : "Tổng biên tập Ngụy tiếng là bề ngoài dịu dàng nhưng bên trong nghiêm khắc. Bà ít khích lệ khác. Câu mà nhiều nhất chính là: 'Bản thảo , về ' đó!"
Hoàng Bân Bân cũng cảm thán : " đó, Nguyệt Hoài, lúc cô mới tới thôi, ngược là cô vượt qua tất cả chúng . Nói chừng, qua một thời gian ngắn, vị trí tổ trưởng của tổ ba chúng cũng cô lên đó."
Đề tài nhạy cảm khiến cho bầu khí ở trong văn phòng lắng đọng , là tất cả đều vô tâm giống như Vạn Thanh Lam và Hoàng Bân Bân.
Cố Nguyệt Hoài mỉm , giọng bình tĩnh: "Là một viên gạch, cần di chuyển tới , tổng biên tập cần , cố gắng việc, tích cực tiến tới, rạng danh cơ quan. Sự cố gắng của mỗi cũng sẽ phụ lòng, cũng là kẻ mù. Hãy việc thật , vị trí tổ trưởng sẽ dành cho người ̀i, hãy cùng cố lên nhé."
Cô thể khiêm tốn, nhưng cũng sẽ cố gắng trốn tránh vì như thế quá dối trá. Cô tiến cơ quan nên tất nhiên là cô hoạch định cho tương lai của . Ai cũng mãi ở vị trí nhân viên nhỏ mà.