Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 215

Cập nhật lúc: 2025-02-26 12:17:28
Lượt xem: 926

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi chiều, buổi phỏng vấn gần đến hồi kết, mấy Ngụy Lạc, Lưu Tường cũng về, Bùi Dịch cũng trở về công xã nhận hành lý và chăn đệm, chuẩn chung sống với đám thanh niên tri thức, chỉ Cố Nguyệt Hoài về, xem như trực tiếp than .

Cô thu dọn bản vẽ, phòng sơ một lượt, mới ngày đầu tiên gặp mặt, khỏi cảm giác hăng quá hóa dở, bỏ ý định tạm biệt Yến Thiếu Ngu, xoay rời khỏi khách sạn của mấy thanh niên tri thức.

Tống Kim An nghĩ một chút, nhanh chân đuổi theo.

Phan Nhược Nhân thấy cảnh tượng , đột nhiên nhạt, cô ngờ tới thôn quê ngày đầu tiên đụng thứ dữ như thế, chỉ mê hoặc họ dịu dàng như ngọc của cô , ngay cả Yến Thiếu Ngu cũng cư xử khác biệt với cô.

Một phụ nữ nông thôn hèn mọn, trái thật sự xem thử Cố Nguyệt Hoài bao nhiêu thủ đoạn.

Bên , Điền Tĩnh rúc trong góc trơ mắt Tống Kim An đuổi theo Cố Nguyệt Hoài, sánh vai cùng cô, cúi đầu yếu ớt, dịu dàng giống hệt như dáng vẻ khi quan tâm cô ban nãy.

Điền Tĩnh nghiến chặt răng, ánh mắt sắc bén như dao.

Bên , Tống Kim An đuổi kịp Cố Nguyệt Hoài: “Biên tập Cố, cô chờ một chút!”

Ánh mắt Cố Nguyệt Hoài vô cùng bình tĩnh, đầu : “Thanh niên tri thức Tống, chuyện gì ? còn về nhà thu dọn đồ đạc, thời gian tán gẫu với .”

Thái độ của cô lạnh lùng khiến Tống Kim An đau lòng.

Anh mím môi, chút tự nhiên : “Biên tập Cố, cô ghét lắm ?”

Vẻ mặt Cố Nguyệt Hoài chút gợn sóng, trả lời câu hỏi nhàm chán , giọng điệu kiên nhẫn: “Nếu như thanh niên tri thức Tống đây gì để , thì đây.”

Tống Kim An thở dài, : “, chuyện, hỏi một chút, Nhật Báo Quần Chúng của các cô cũng xem như cơ quan nhà nước, thể giúp tiến cử một thư ký công xã ?”

“Thư ký công xã?” Cố Nguyệt Hoài hiểu, cảm thấy chút buồn : “Anh còn cần đến tiến cử ?”

Tống Kim An cũng run một cái, trong ánh mắt hiện lên vẻ phức tạp.

“Lần mấy thanh niên tri thức chúng xuống thôn quê thật chỉ những , còn hai nữa là em dâu của nhà hàng xóm , cô phân đến đại đội khác, thư ký công xã châm chước một chút, phân bọn họ tới nơi nữa.”

Giọng điệu của Tống Kim An vô cùng thành khẩn, hơn nữa hai đến, Cố Nguyệt Hoài cũng rõ.

Cô đưa mắt Tống Kim An, khi yên lặng : “Chuyện nên đến tìm Thôi Hòa Kiệt, là thanh niên tri thức của huyện, còn quyền phát biểu, lẽ thể giúp đấy.”

Tống Kim An khổ lắc đầu một cái: “Mấy thanh niên tri thức trong huyện luôn chú ý đặc biệt đến chúng , phép sử dụng các đặc quyền ở nhà, nếu như thông qua Thôi Hòa Kiệt đến tìm lãnh đạo chuyện, chuyện sẽ nhanh chóng truyền tới tai cha thôi.”

“Lần , giúp đỡ bạn bè bằng chính sức , chứ xuất phát từ sự uy h.i.ế.p của cha .”

lời chút phức tạp, thể cô , ôi… thôi bỏ , cô xem như gì về chuyện . Biên tập Cố, cô về nhà , sẽ tự nghĩ cách khác.”

Tống Kim An xoay , lắc đầu, vẻ mặt chút tự giễu, đúng là điên, Cố Nguyệt Hoài rời , chút nghĩ ngợi đuổi theo, thật chuyện hói là chuyện tiến cử thư ký công xã gì.

Lúc , nghĩ gì khác, chỉ đuổi theo cô mấy câu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-215.html.]

Ánh mắt Cố Nguyệt Hoài trầm xuống chằm chằm bóng lưng Tống Kim An, khi xa, cô cũng xoay trở về nhà.

Cô vẫn luôn quan hệ giữa nhà họ Tống và nhà họ Yến trở nên thiết hơn, nhưng kiểu thiết biến thành lời nhạo khi nhà cha Yến Thiếu Ngu gặp chuyện, Tống Kim An vẫn đối với Yến Thiếu Ngu như thường lệ, thể là bạn trong hoạn nạn, đáng tiếc.

Chuyện Yến Thiếu Ương và Yến Thiếu Li thể thấy rõ, rõ ràng kiếp hề chuyện như , thế nhưng kiếp bọn họ phân đến các đại đội khác, nếu trong đó chẳng chuyện gì mờ ám, cô tin, rốt cuộc giữa đó xảy chuyện gì?

Cố Nguyệt Hoài hiểu, khi về nhà thấy Yến Thiếu Đường đang ăn trứng hấp.

Bây giờ cô bé trắng nõn mịn màng hơn, đánh yêu như tuyết, mặc quần áo mới tính, đuôi sam đầu xinh , phù hợp với bếp lò đặt ở xung quanh giường, nhưng mặt cô bé chẳng tí chê bai nào, vui vẻ ăn trứng hấp.

Khi thấy Cố Nguyệt Hoài trở về, hai mắt sáng lên như : “Chị!”

“Thiếu Đường!” Cố Nguyệt Hoài tới bên mép giường, để mặc Yến Thiếu Đường giang hai tay nhào lòng cô, hôm nay cô bé nặng hơn , cũng còn dáng vẻ gầy gò như lúc mới tới đây nữa.

“Chị!” Yến Thiếu Đường híp mắt, đôi mắt hoa đào nhướng lên, giống hệt Yến Thiếu Ngu.

“Về ? Đã sắp xếp thỏa cho mấy thanh niên tri thức ?” Cố Tích Hoài từ trong phòng bước , Cố Nguyệt Hoài, hỏi một câu.

Mặc dù ngoài, thế nhưng lúc trong sân , hôm nay Cố Nguyệt Hoài là nhân viên của “Nhật Báo Quần Chúng” đặc biệt phụ trách mấy thanh niên tri thức xuống thôn quê .

Cố Nguyệt Hoài gật đầu, vỗ lên cái đầu nhỏ của Yến Thiếu Ngu một cái, để cô bé tiếp tục ăn trứng hấp, : “Vâng, em đơn vị phân công đến sống chung ăn chung với mấy vị thanh niên tri thức , ghi chép sinh hoạt hàng ngày của bọn họ.”

Cố Tích Hoài lập tức sửng sốt: “Thế em cần đến công xã nữa ? Ở tại điểm thanh niên tri thức của đại đội chúng luôn ?”

“Vâng, em về nhà lấy chăn đệm, tối nay em sẽ ở đây.” Cố Nguyệt Hoài như thế.

Điểm thanh niên tri thức cách nhà bọn họ xa, mặc dù buổi tối sẽ ở điểm thanh niên tri thức, thể gian tu di , thế nhưng ban ngày cô thể nhín chút thời gian về nhà, dù bây giờ Yến Thiếu Đường tỉnh táo hơn , còn vô tri ngốc nghếch như nữa. sống chung với cô bé trong gian tu di cũng nguy hiểm, cho dù là ở , tóm sẽ trễ nãi tiến triển của việc thu hoạch và gieo giống trong gian.

Cố Tích Hoài gật đầu một cái, tựa như nghĩ đến điều gì đó, hỏi: “Ăn cơm ? Ăm cơm với gì đó? Có đúng lương thực cho đại đội ?”

Cố Nguyệt Hoài ngừng một lát, lắc đầu : “Trong đội vẫn , tại điểm thanh thiếu niên bàn bếp, chắn hẳn các thanh niên tri thức sẽ tự nấu cơm ăn.”

Nguyệt

Đại đội đang thiếu lương thực, hiện giờ còn chẳng thể tự lo cho , nào thời gian quan tâm tới mấy thanh niên tri thức xuống thôn quê chứ? Có thể tự tách thì , thế nhưng mấy thanh niên tri thức xuống thôn quê vẫn ghi điểm công việc, đến lúc đó nếu nộp lương thực, vẫn là một chuyện vô cùng phiền phức.

Khoảng thời gian , mây đen giăng đầy trong đại đội, lẽ công xã cũng khá hơn chút nào, dù đây cũng chỉ là chuyện ở một đại đội sản xuất Đại Lao Tử, mà tình trạng của nhiều đại đội ở gần đây cũng như thế, khó giải quyết.

Mùa canh tác bận rộn trôi qua, việc đồng áng cũng sắp đến hồi kết, mấy ông lão, phụ nữ và cả trẻ nhỏ cũng sắp nghỉ, chỉ để một công nhân cường tráng tiếp tục đào đường sông, đại đội cũng sẽ sắp xếp mấy công việc khổ sở như thế cho thanh niên trí thức, chắc hẳn bọn họ sẽ đến trang trại để giúp đỡ.

Nói là trang trại, thật chính là chỗ tự nuôi, nơi bạn thể tự cho gà ăn, dắt lợn dạo, lùa vịt và các công việc nhẹ nhàng khác.

Ngày nghỉ, mấy ông lão, phụ nữ cũng rãnh, mùa vụ kết thúc thì cuối năm cũng gần đến, trong đội bắt đầu phân phát lương thực, rau cải và các đãi ngộ phúc lợi, thức ăn cũng ít, cần tiến hành chế biến ngay lập tức, ướp thành thịt khô hoặc đồ ăn vặt.

Ngoại trừ cái , ăn tết còn quét dọn nhà cửa, mua câu đối, nấu rượu, mua thuốc lá, mời khách tặng quà, vô cùng náo nhiệt. Đáng tiếc, năm nay định thể khiến khác vui mừng, chờ đội sản xuất thông báo một chút, cũng sẽ bao nhiêu cạn nước mắt.

 

Loading...