Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 220
Cập nhật lúc: 2025-02-26 12:19:34
Lượt xem: 906
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bên , Cố Nguyệt Hoài chỗ ở dành cho nữ thanh niên tri thức.
Phan Nhược Nhân và Lam Thiên đều đang ở trong phòng, một bên cạnh một cái bàn, một ở giường, lúc thấy Cố Nguyệt Hoài cả hai đều về phía cô, ánh mắt đầu tiên lộ vẻ chán ghét, ánh mắt thứ hai thì tỏ sợ hãi dám nhiều.
Vốn dĩ họ cũng cùng một nhóm, Cố Nguyệt Hoài cũng lười chào hỏi, chỉ liếc đánh giá căn phòng một chút.
Phòng ở của nam nữ thanh niên tri thức cũng khác là mấy, đều là một chiếc giường ghép lớn, điều chỉ ba cô gái nên giường cũng xếp gần , giống như ranh giới sông Sở - Hán phân chia rõ ràng, mà đồng thời ga giường của cô cũng đặt ở phía ngoài cùng.
Cố Nguyệt Hoài cũng chọn vị trí, dù qua một đoạn thời gian ngắn khi thanh niên tri thức giải tán thì cuối cùng họ cũng sẽ về nhà.
Cô trải giường xong thì thấy tiếng của Tống Kim An từ bên ngoài truyền đến: "Nhược Nhân, Lam Thiên, ăn cơm tối thôi."
Phan Nhược Nhân lạnh lùng trừng mắt liếc Cố Nguyệt Hoài một cái, cũng chờ Lam Thiên mang giày, một khỏi phòng tiên, Lam Thiên cắn môi, lặng lẽ dậy đó mang giày ngoài.
Cố Nguyệt Hoài ở giường, gương mặt xinh như hoa hờ hững với những thứ liên quan đến .
Ban đầu cô thêm vài câu, khiến chủ động hỏi những chuyện liên quan đến Thiếu Đường, ai ngờ hề nghĩ đến phương diện thế nên khiến cho em bọn họ bỏ lỡ cơ hội nhận .
Cố Nguyệt Hoài đưa hai tay lên che mắt, than thở: "Yến Thiếu Ngu…"
Cô nghĩ một lúc quyết định về nhà một chuyến, chắc giờ cha và cả cũng về , chủ yếu cô cũng nhắn với họ một tiếng.
Cố Nguyệt Hoài mới mới khỏi cửa thấy Yến Thiếu Ngu ở ngoài cửa.
Anh ngước mắt lên, trong phút chốc ánh mắt đó hiện lên vẻ tìm tòi nghiên cứu, đó phòng cầm cái cà mèn và túi lưới rửa sạch .
Cố Nguyệt Hoài nhận lấy cà mèn, : "Anh suy nghĩ thế nào ?"
Yến Thiếu Ngu gật đầu, dùng giọng điệu giải quyết việc chung : "Có thể, chỉ là nhiều tiền, chỉ cần ăn lương thực phụ là ."
Nói xong, lấy hai đồng đưa cho Cố Nguyệt Hoài.
Cố Nguyệt Hoài rạng rỡ, nhận lấy tiền giọng điệu vô cùng trang trọng mà nghiêm túc : "Chốt đấy nhé."
*
Yến Thiếu Ngu thấy dáng vẻ tung tăng nhảy nhót của Cố Nguyệt Hoài khỏi điểm thanh niên tri thức thì khẽ cau mày, che miệng ho khan một tiếng giống như che giấu điều gì đó.
Anh từng gặp qua nào như … Một cô gái hề tiết chế cảm xúc ở trong lòng.
Cố Nguyệt Hoài cũng mặc kệ Yến Thiếu Ngu nghĩ ngợi như thế nào về , nắm giữ trái tim của đàn ông nắm giữ dày của đó. Bây giờ cô thành công một nửa ?
Lúc cô về đến nhà, Cố Chí Phượng và Cố Đình Hoài cũng trở về, hai cũng mới ăn cơm xong.
Cố Đình Hoài : "Bé, mới rằng chuẩn đến điểm thanh niên tri thức để thăm em, ngờ em về."
Vẻ mặt Cố Nguyệt Hoài vui vẻ, : "Thế cả, em trở về để lấy thêm một ít đồ."
Cố Đình Hoài kinh ngạc thấy Cố Nguyệt Hoài, giọng kỳ lạ : "Bé, hình như tâm trạng hôm nay của em ?"
"Vâng, Thiếu Đường ạ?" Cố Nguyệt Hoài khẽ , lúc chuyện đến phòng thì thấy Cố Tích Hoài đang dỗ Thiếu Đường ngủ, cô nhóc nhắm mắt ngủ .
"Suỵt." Cố Tích Hoài nhẹ nhàng giơ tay khẽ một tiếng, rón rén đóng cửa .
Nguyệt
"Khoan ." Cố Nguyệt Hoài đẩy cửa phòng , cô lấy bông vải đóng gói sẵn ở đầu giường, mang nó đến điểm thanh niên tri thức, những lúc rảnh rỗi gì cô thể tăng ca may thêm một ít áo bông giờ việc.
Cố Nguyệt Hoài lấy vải bông xong, thuận tay mang theo một cái chậu dùng để rửa mặt: "Được , em lấy đồ đạc xong nên về nhé, một ngày ba bữa em sẽ đều về nhà nấu cơm."
Nghe thế, vui nhất là Cố Tích Hoài: "Tuyệt, tuyệt, còn tưởng em ăn ở nhà ăn của điểm thanh niên tri thức mà về nhà chứ, tay nghề của còn nấu ăn cho Thiếu Đường thì đúng là để con bé chịu khổ ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-220.html.]
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, cầm đồ đạc về điểm thanh niên tri thức.
Dọc đường lúc về cô đụng nhóm thanh niên tri thức ăn cơm tối xong đang trở về.
Buổi tối bọn họ chia đến nhà của Vương Phúc, Vương Bồi Sinh, Hoàng Phượng Anh và Trần Nguyệt Thăng, trùng hợp là cả Phan Nhược Nhân và Tống Kim An đều đến nhà của Trần Nguyệt Thăng, cuộc sống của Lý Siêu Anh quá suôn sẻ, cô gặp ai cũng than thở thêm vài câu.
Vốn dĩ Phan Nhược Nhân luôn hứng thú với chuyện của Cố Nguyệt Hoài, giờ gặp Lý Siêu Anh, bọn họ dường như trở nên ăn ý với .
"Biên tập Cố đấy , thật sự ngờ danh tiếng của cô nổi tiếng ở đại đội sản xuất Đại Lao Tử như ."
Phan Nhược Nhân bước nhanh đến gần Cố Nguyệt Hoài, cô một cách mỉa mai, giọng điệu cũng đầy giễu cợt.
Cố Nguyệt Hoài khẽ nhướng mày: "Bây giờ cô mới nhận ? còn cho rằng cô thấy thì nghĩ đến chứ."
"Cô." Phan Nhược Nhân khóe miệng co giật, cô thật sự khâm phục đối với sự vô liêm sỉ của Cố Nguyệt Hoài, ý của câu đó là thừa nhận xinh , còn kiểu như đầu trong tại đội thế nên mới càng nổi tiếng hơn nữa chứ .
Tống Kim An đang ở phía , ánh mắt Cố Nguyệt Hoài cũng vô cùng phức tạp.
Anh tin cô là con gái nặng một trăm ký ghét lấy chồng, vì lợi ích của bản , ham danh lợi. Quả thật thể tin đó là Cố Nguyệt Hoài mà từng , nhưng mà lời của những xã viên đó khẳng định một cách chắc nịch, đến mức lấy nó đề tài để chuyện thì giống như lời bịa chuyện.
Cho nên, cô thật sự là một như thế ?
Phan Nhược Nhân khoang tay n.g.ự.c khẩy: "Ha ha, cô cho rằng bản giảm cân thì thể che giấu tất cả chuyện đây của ? Không nếu Yến Thiếu Ngu diện mạo thật sự đây của cô thì sẽ cô như thế nào nhỉ? "
Cố Nguyệt Hoài nhếch môi : "Vậy phiền cô cho việc ."
Cô từng nghĩ tới việc giấu diếm chuyện đó, cũng sợ Yến Thiếu Ngu sẽ sinh ác cảm đối với cô, cũng kiểu khác thế nào sẽ theo như , chỉ tin những gì thấy.
Phan Nhược Nhân hừ một tiếng: "Đến c.h.ế.t tới nơi mà vẫn còn mạnh miệng."
Cố Nguyệt Hoài thèm quan tâm, cầm đồ đạc nhanh chóng về điểm thanh niên tri thức.
Thời gian còn sớm, cô thể may vá một lúc, thời tiết càng lúc càng trở lạnh, nếu may quần áo mới cho kịp thời điểm cuối năm thì e rằng khó, cũng may đang một kỳ nghỉ dài, đúng lúc cô thể tìm các bác gái khéo tay, nhờ họ may giúp trả công cho họ.
Cả đám thanh niên tri thức vất cả cả một ngày dài, cũng chẳng ai còn sức mà tiếp tục tán gẫu với nữa, họ đều về phòng của .
Cố Nguyệt Hoài ở chiếc giường đặt gần lò sưởi mà thêu thùa may vá, Lam Thiên thì đun một ấm nước nóng để tối thể dùng để rửa mặt.
Phan Nhược Nhân cũng cố tình gây chuyện với Cố Nguyệt Hoài, chỉ ung dung ở cạnh bàn cắn hạt dưa, còn ném vỏ hạt dưa xuống đất.
Lúc , bên ngoài bỗng nhiên truyền đến tiếng đập cửa.
Lam Thiên sợ run cả , theo bản năng về phía Phan Nhược Nhân.
"Nhìn gì? Còn mau mở cửa . Xem thử họ chuyện gì ?" Phan Nhược Nhân liếc mắt khinh thường, cô thật sự cảm thấy chướng mắt đối với những phản ứng chậm chạp của Lam Thiên, như thế để cho cô ở bên cạnh sai vặt cũng giúp gì.
Lam Thiên liên tục đáp: "Ổ...ờ, ờ."
Cô mở cửa một gương mặt xinh như hoa đập mắt, cô kinh ngạc thốt lên: "Là cô?"
Điền Tĩnh mỉm , cô Lam Thiên nở một nụ thiện: "Chào cô, bí thư chi bộ sắp xếp cho đến điểm thanh niên tri thức để nấu cơm, ngày mai bắt đầu công việc, vì thế để tiện cho công việc cố ý kêu ở đây."
Môi cô trắng còn ánh mắt thì đỏ hoe giống như mắt thỏ, thể nhận nhiều.
Nghe thấy giọng của Điền Tĩnh, Cố Nguyệt Hoài dừng tay, đôi mắt dần u ám.
Quả nhiên Điền Tĩnh hề bỏ qua một cơ hội nào để thể tiếp cận Tống Kim An, Thôi Hòa Kiệt mới cùng Vương Phúc về chuyện nấu cơm cho điểm thanh niên tri thức chẳng bao lâu thì đó cô những thể thương lượng xong chuyện mà còn thể thuận lợi ở trong điểm thanh niên tri thức.
Một nơi nhỏ như điểm thanh niên tri thức, trong một ngày ngắn ngủn thể hội tụ tất cả những mối quan hệ sâu sắc ở kiếp cùng một lúc.