Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 294
Cập nhật lúc: 2025-03-02 13:57:35
Lượt xem: 813
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rất nhanh, cô .
Vu Kiến Quốc và Trần Bân nhanh chóng chạy khỏi điểm thanh niên trí thức, chỉ chốc lát đỡ chú Sáu trở , trong miệng còn thúc giục : “Nhanh lên nhanh lên, đau sắp c.h.ế.t ! Không là vấn đề gì, ông mau xem !”
Chú Sáu đeo hòm thuốc lưng, thở hồng hộc, tiếng kêu đau đớn ở trong phòng thì nhíu mày .
Cố Nguyệt Hoài ôm n.g.ự.c tựa ở cửa, mỉm : “Có chuyện gì ? Bị đau bụng ?”
Hoàng Thịnh đang lăn lộn đầu giường gạch, vẻ mặt tái nhợt lấy một giọt máu, trán chảy mồ hôi ròng ròng. Anh giọng Cố Nguyệt Hoài, giơ tay chỉ trỏ cô mắng chửi mấy câu, nhưng trong bụng quặn đau ngừng, cho hận thể lên tiếng lớn.
Cố Nguyệt Hoài Hoàng Thịnh lăn lộn ở đầu giường ở gần lò sưởi, ý thu , vẻ mặt bình tĩnh, ánh mắt cho rét mà run.
Lam Thiên núp trong góc, biểu cảm của Cố Nguyệt Hoài, khỏi run rẩy, ánh mắt nơm nớp lo sợ giống như một con thỏ đang sợ hãi, nhanh cụp mí mắt xuống, sợ chú ý tới.
Cố Nguyệt Hoài cô , ánh mắt dừng trong phút chốc.
Chú Sáu sờ sờ bụng Hoàng Thịnh, chần chờ một lúc kê thuốc giảm đau cho .
uống chén thuốc bụng, ngược cho Hoàng Thịnh càng đau hơn, điên cuồng lăn lộn ở giường.
Cả giống như vớt lên từ trong nước, kiệt sức : … Đau, đau chết! Đau!”
Vu Kiến Quốc nhíu mày, bất mãn chú Sáu: “Đây rốt cuộc là chuyện gì?”
“ bác sĩ, chú khám là bệnh gì ?” Thôi Hòa Kiệt cũng chút sốt ruột, mép miệng nổi bọt.
Gã phát hiện những ngày tháng gần đây của chút thuận lợi, rõ ràng đạt ước nguyện tới bên cạnh đám con ông cháu cha , quan hệ cũng tệ, nhưng liên tiếp xảy chuyện may, đợt sóng hết thì đợt sóng khác nổi lên. Nếu thật sự xảy chuyện gì, gã cũng chịu nổi!
Chú Sáu ôm hòm thuốc dậy, khúm núm : “Trời ơi, chỉ là một bác sĩ nhỏ trong đại đội, rõ dấu hiệu của . Sờ thấy bụng căng phồng, lẽ là ăn đồ hỏng tiêu hóa , đoán chừng đến bệnh viện nhờ bác sĩ kiểm tra cho. cũng là vấn đề gì, vẫn nên nhanh , càng chậm trễ sẽ càng phiền toái đấy.”
Nói xong, chú Sáu vội vã chạy , dám dính líu đến chuyện thị phi.
Chú Sáu chạy, những còn hỗn loạn như nồi cháo.
Cố Nguyệt Hoài kéo kéo khóe môi, : “Không chú Sáu ? Nếu đưa đến bệnh viện sẽ nguy hiểm đấy.”
Lý Nhĩ Tân cô một cái, cau mày : “Không thể chậm trễ, dẫn bệnh viện .”
Vu Kiến Quốc cắn răng, gật đầu : “ cõng , chúng cùng , đường đổi cõng!”
Anh xong thì lập tức cõng Hoàng Thịnh đang đau đến co quắp, chân của đoàn giống như đang giẫm lên Phong Hỏa Luân, nhanh như chớp rời khỏi điểm thanh niên trí thức, chỉ còn một Lam Thiên, vẫn núp ở trong góc sắm vai phông nền như cũ.
Cố Nguyệt Hoài liếc cô một cái, cũng xoay rời khỏi điểm thanh niên trí thức.
Cô đuổi theo, dù đám Hoàng Thịnh đến bệnh viện cũng khám bệnh ? lúc cô trở về nhà, bớt chút thời gian một bữa cơm. Như Cố Đình Hoài, Yến Thiếu Ly và Yến Thiếu Đường cũng đồ ăn, cô còn thể mang đến bệnh viện, cũng đỡ vất vả.
Trước khi rời khỏi điểm thanh niên trí thức, Cố Nguyệt Hoài cũng quên cầm lấy áo bông mà cô xong.
Trong thời gian cô đều ở nhà, mùa đông tới gần, chuyện áo bông cũng đưa lịch trình. Tuy nhiên, trong nhà thêm mấy , chỉ dựa một cô thì khó để cho tất cả, xem vẫn tìm hỗ trợ.
Cố Nguyệt Hoài suy nghĩ, trở về nhà.
Bầu khí trong nhà hoài hòa hơn điểm thanh niên trí thức nhiều, Yến Thiếu Ly ở ghế, Yến Thiếu Đường thì ở trong sân đuổi theo thỏ.
“Nguyệt Hoài!”
“Chị!’”
Nguyệt
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-294.html.]
Cố Nguyệt Hoài trở về, hai chị em hẹn mà cùng lên, mặt hai đều mang theo nụ ấm áp.
“Hai đứa ăn cơm ?” Cố Nguyệt Hoài vỗ vỗ bụi đất Yến Thiếu Đường, hỏi.
Yến Thiếu Ly : “Ăn , chị về thế? Điểm thanh niên trí thức việc gì ?”
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, lười kể mấy chuyện vớ vẩn ở điểm thanh niên trí thức, cô : “Hôm nay việc gì, chị về cơm trưa, vặn bệnh viện đưa cơm cho bọn họ.”
Yến Thiếu Ly , lập tức chớp chớp mắt, chế nhạo : “Đây chẳng lẽ là một ngày gặp như cách ba thu?”
Cố Nguyệt Hoài trầm ngâm một lát, nghiêm túc gật đầu : “Chị nghĩ hẳn là .”
Hai , đều nở nụ .
Sau khi Cố Nguyệt Hoài nhà thấy Cố Đình Hoài, Yến Thiếu Ly : “Anh cả Cố lên núi đào củ đậu, ai ai trong đại đội cũng , cũng tiện ở nhà, cuối cùng củ đậu sẽ chia như thế nào nữa.”
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, tình huống hiện tại khác, phần lớn các xã viên đào củ đậu đều cất giấu tâm tư, đó chính là giấu của riêng. Chỉ khi tự đào thì mới cơ hội cất giấu, nếu bộ cứ để cho đại đội phân chia thì ai đồng ý chứ?
những thứ đều quan trọng, lúc cô chuyện củ đậu, thứ nhất là Điền Tĩnh dựa việc mà lập công giống như kiếp , thứ hai cũng là thấy Vương Phúc và Vương Bồi Sinh vì chuyện lương thực mà rầu rĩ, tự dưng cũng mềm lòng mà thôi.
Cố Nguyệt Hoài trở về phòng xem lương thực dự trữ, hỏi: “Buổi trưa ăn gì nào?”
Yến Thiếu Ly ôm Yến Thiếu Đường, hai thò đầu những túi vải xếp ngay ngắn, một lát Yến Thiếu Ly ngạc nhiên : “Nguyệt Hoài, những thứ đều là lương thực ?”
Cố Nguyệt Hoài gật đầu: “ , cho nên chúng cần tiết kiệm đồ ăn, , ăn cái gì?”
Yến Thiếu Ly nuốt một ngụm nước miếng, giương mắt : “Thật sự thể ?”
Cố Nguyệt Hoài liếc cô một cái, ha ha: “Em cứ lề mề như , thế buổi trưa cơm bí đỏ .”
“Sao chị cả của em thích ăn cơm bí đỏ?” Giọng điệu Yến Thiếu Ly chút ngạc nhiên, dù loại chuyện cũng giống như chuyện thể , nếu quen từ nhỏ, chắc chắn cô cũng “Bí mật” .
Cố Nguyệt Hoài nhướng mày, chút thật thà : “Vậy ? Chị .”
Trên thực tế, thể chứ?
Cô chỉ Yến Thiếu Ngu thích ăn cơm bí đỏ, còn thích mùa thu, ghét nắng gắt, thích màu đen, thích ồn ào, cùng với theo đuổi cố chấp và sự nhiệt tình của trong việc trở thành quân nhân.
Kiếp đủ các biến cố, liệu khiến chấp niệm trong lòng khơi gợi, mà rời ?
Nghĩ đến đây, tâm trạng của Cố Nguyệt Hoài chút sa sút.
“Vậy cơm bí đỏ ! Anh cả thích!” Yến Thiếu Ly nhoẻn miệng , hết sức hài lòng.
Bây giờ cô thật sự cảm thấy chị dâu của cả phí công tìm, hai thật sự duyên phận và ăn ý.
Cố Nguyệt Hoài gạt bỏ những cảm xúc phức tạp, gật gật đầu, bắt đầu vo gạo nấu cơm.
Yến Thiếu Ly dẫn Yến Thiếu Đường ngoài đuổi thỏ, cô bé thật sự chuyện gì phiền não.
Cố Nguyệt Hoài mỉm , nấu cơm xong, suy nghĩ một chút, lấy một con thỏ và hai con gà từ trong gian. Nấu nước nhổ lông xử lý sạch sẽ, băm thịt, một phần xào thêm ớt băm cho ngon miệng, một phần thì hầm thành canh.
Chỉ ăn mỗi cơm bí đỏ thì ít, Yến Thiếu Ương viện, mỗi ngày cần uống thuốc, cũng nên bổ sung cơ thể.
Lúc nấu cơm, Cố Nguyệt Hoài cũng quên thêm nước giếng gian khi thăng cấp, thể tạo hiệu quả đặc biệt gì . Đương nhiên, giờ đây năng lực chữa trị, cô thể âm thầm chữa trị vết thương cho Yến Thiếu Ương.