Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 298

Cập nhật lúc: 2025-03-02 13:59:24
Lượt xem: 909

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Kim An Cố Nguyệt Hoài yên lặng việc, giống như thế giới bên ngoài thể quấy rầy cô, dở dở .

Anh do dự một lát, đến mặt Cố Nguyệt Hoài, cúi đầu những hình phác họa bản vẽ của cô, trong lòng cảm thấy phức tạp, rõ, tại một phụ nữ đa màu đa dạng còn quyết đoán như ?

Cố Nguyệt Hoài rụt về , cô híp mắt chằm chằm Tống Kim An.

Tống Kim An khổ, tự giác cách xa : "Đừng căng thẳng, chỉ xem tranh của cô thôi."

Thôi Hòa Kiệt ở bên cạnh hai , gã chú ý đến vẻ mặt chua sót của Tống Kim An, trong lòng lộp bộp, gã đầu Cố Nguyệt Hoài đang lạnh lùng, chỉ cảm thấy thế giới biến hóa kỳ ảo, bây giờ phụ nữ ở nông thôn đều biến thành miếng bánh ngon?

phận của Tống Kim An, nếu Cố Nguyệt Hoài thượng vị thành công, thì thật sự từ chim sẻ biến thành phượng hoàng!

Thôi Hòa Kiệt nghĩ , gã nhớ tới một chuyện trùng hợp sáng nay, đám Hoàng Thịnh khó dễ Cố Nguyệt Hoài, cô mới lâu thì Hoàng Thịnh đau bụng? Có chuyện liên quan đến cô ? Gã cần cho Tống Kim An ?

lúc , tiếng bước chân dồn dập truyền đến.

Cửa phòng bệnh đẩy , một y tá thò đầu , cô vội vàng : "Đồng chí Tống! Người yêu tỉnh !"

Tống Kim An thì vẻ mặt đổi, Điền Tĩnh tỉnh ? Anh Cố Nguyệt Hoài theo bản năng, thật sự vì chột hai từ ' yêu' , mà là bởi vì chuyện khe núi, miệng mấp máy, kịp thêm cái gì vội vàng rời .

Tay Cố Nguyệt Hoài cầm bút cũng khựng , cô ngước cửa phòng bệnh mở toang.

Quả thật Điền Tĩnh , mạng lớn, hôn mê vài ngày thế nhưng cô vẫn thể tỉnh .

Cố Nguyệt Hoài dậy, cô giải thích gì, rời khỏi phòng bệnh, cầm bản vẽ theo Tống Kim An đến phòng bệnh của Điền Tĩnh. Lại , quả thật Tống Kim An quan tâm Điền Tĩnh, còn sắp xếp một phòng bệnh vô cùng yên tĩnh cho cô .

Khi cô đang chuẩn đẩy cửa tiến , thì bỗng nhiên thấy hai bác sĩ nhíu mày tới, vẻ mặt đầy u sầu và khó hiểu.

Cố Nguyệt Hoài thoáng tránh , hai bác sỹ lập tức phòng bệnh của Điền Tĩnh.

Trong phòng bệnh nhanh chóng truyền giọng đầy phức tạp của Tống Kim An: "Bác sĩ! Rốt cuộc cô ?"

Cố Nguyệt Hoài híp mắt , cô đẩy cửa , cô đều thể qua loa những chuyện liên quan đến Điền Tĩnh.

Cửa phòng bệnh vang lên kẽo kẹt, Tống Kim An đầu thoáng qua, thấy là Cố Nguyệt Hoài, cảm xúc trong mắt vô cùng phức tạp.

Hai bác sĩ Điền Tĩnh giường bệnh, bọn họ khó hiểu nhíu mày, khi bọn họ tiếp cận thì Điền Tĩnh bỗng la to lên: "Không cần! Đừng đây! Mấy là ai? Cách xa , cần!"

Giọng cô khản đặc, giống như gặp chuyện gì sống c.h.ế.t , khiến trong phòng bệnh đều hoảng sợ.

Cố Nguyệt Hoài vô cùng bình tĩnh Điền Tĩnh mặc quần áo bệnh nhân màu sáng, đang nổi điên giường bệnh.

Điền Tĩnh vốn gầy nhiều bởi vì ở trại cải tạo lao động, mà mấy ngày nay ở bệnh viện, cô gầy thành xương bọc da, thoạt giống như là bộ xương khô gầy gò, cộng với biểu cảm điên cuồng đó, trông vô cùng khủng bố.

Bác sĩ đến gần, cô túm cắn, sắm vai bệnh nhân tâm thần vô cùng chân thật.

Từ đầu đến cuối Cố Nguyệt Hoài chỉ lẳng lặng , mắt híp , đó cô thấy ớn lạnh.

Điền Tĩnh đây là điên ? Hay là mất trí nhớ? Hay là vì nguyên nhân nào đó nên giả ngây giả dại?

Dường như Tống Kim An cũng Điền Tĩnh như dọa sợ, bác sĩ mạnh mẽ cưỡng chế Điền Tĩnh , thấy khuôn mặt ngây thơ của cô lộ vẻ đau đớn, : "Bác sĩ, hai ngoài , cảm thấy bây giờ cô nên yên lặng một chút."

Bác sĩ gật đầu, bọn họ rời khỏi phòng bệnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-298.html.]

Bọn họ cũng tiếp xúc với bệnh nhân điên như , khó tránh khỏi sẽ thương.

Bác sĩ rời , phòng bệnh lập tức yên tĩnh , Điền Tĩnh túm chặt lấy chăn, cô chui đầu trong chăn, trong chăn run rẩy, trạng thái khác trạng thái khi gặp chuyện may.

Đầu tiên Tống Kim An liếc Cố Nguyệt Hoài, về phía giường bệnh, chậm rãi tới, giữ chặt một góc chăn.

Tống Kim An mím môi, giọng hòa nhã hết sức thể: "Đồng chí Điền, cô chứ? Bây giờ cô an , chúng trở về, cô đang ở bệnh viện, chuyện gì , cô thể ngoài chuyện với bọn ?"

Nguyệt

Người ở trong chăn thấy giọng thì càng run rẩy hơn.

Tống Kim An nhíu mày, dùng sức kéo chăn , nhưng thể kéo .

Có một tia mờ mịt xẹt qua mắt Cố Nguyệt Hoài, cô mím môi tiến lên, giường bệnh, cô từ cao xuống chỗ chăn phồng lên, cho dù là Điền Tĩnh điên thật, là giả vờ điên, thì dù vẫn là Điền Tĩnh đúng ?

Cố Nguyệt Hoài túm lấy góc chăn, cô dùng sức, chăn kéo ngoài, lộ Điền Tĩnh đang co ro thành một cục.

"A-' Điền Tĩnh sợ hãi kêu, cô ôm đầu kêu đến tê tâm liệt phế.

Tống Kim An sợ tới mức lùi về nửa bước, với Cố Nguyệt Hoài: "Hình như cô bình thường, nhất cô nên cách xa một chút."

Cố Nguyệt Hoài kéo ghế dựa ở bên cạnh qua, cô bên cạnh giường bệnh, đánh giá Điền Tĩnh, cô nhẹ giọng : "Cô ?"

Điền Tĩnh rụt cổ, cô chậm rãi ngẩng đầu lên từ khuYến Thiếu Ương tay, vẻ mặt trắng bệch, cô cẩn thận về phía Cố Nguyệt Hoài, ánh mắt đầu tiên là xa lạ, đó biến thành mờ mịt, tiếp theo cô vùi đầu khủy tay.

Cố Nguyệt Hoài nhắm mắt , ấn đường của cô nhíu vẻ như cô đang hoảng hốt.

Nếu thật sự Điền Tĩnh, hoặc là Điền Tĩnh là Điền Tĩnh đó.

Lúc Điền Tĩnh đang giường bệnh run rẩy, hề sự tàn nhẫn, thủ đoạn mà cô , thậm chí dáng vẻ bộ tịch cũng biến mất, chỉ là đần độn, yếu đuối.

Điền Tĩnh từng chuyện ác, vốn xuống địa ngục ? Điền Tĩnh bây giờ là ai?

Trong đầu Cố Nguyệt Hoài vô cùng rối loạn, nhưng vẻ mặt cô hề đổi, như nhiễm sương lạnh.

Tống Kim An thấy vẻ mặt Cố Nguyệt Hoài đổi, hỏi: "Biên tập Cố, rốt cuộc thế ? Điền Tĩnh đây là ?"

Cố Nguyệt Hoài thản nhiên : "Không ."

Cố Nguyệt Hoài thật sự khôn , bây giờ cô cũng hy vọng giải thích nghi hoặc giúp cô, rốt cuộc Điền Tĩnh là ai, trong quá khứ thế nào, rốt cuộc cô vẫn nên trả thù ? Bây giờ coi là kẻ thù của cô ?

Tống Kim An chằm chằm Điền Tĩnh, thấy cô bình tĩnh , hỏi: "Cô còn nhớ là ai ?"

Điền Tĩnh run rẩy về phía Tống Kim An, dịu dàng như ngọc, giọng nhẹ nhàng, giống Cố Nguyệt Hoài lạnh lùng, giảm bớt cảm giác căng thẳng của cô . Điền Tĩnh xây dựng tâm lý một lúc lâu , cuối cùng cô cũng nguyện ý mở miệng.

há miệng thở dốc, giọng khàn khàn : ", là Điền Tĩnh, thế nhưng tại ở đây?"

Tống Kim An nhíu mày: "Tại ở đây? Cô nhớ xảy chuyện gì ?"

Nói đến đây, Tống Kim An khỏi về phía Cố Nguyệt Hoài, Điền Tĩnh bỗng quên hết chuyện núi, rõ ràng tình huống như lợi với Cố Nguyệt Hoài nhất, ít nhất rõ chuyện lúc đó với cảnh sát.

Điền Tĩnh ôm đầu, cô do dự : ", nhớ rõ, lúc đang việc thì ngất xỉu, đó... Sau đó hình như qua lâu, đại đội đưa đến bệnh viện? Cha... Cha ? Còn em gái nữa, bọn họ cả ?"

Cố Nguyệt Hoài cứng đờ, cô Điền Tĩnh, dường như hiểu rõ chuyện gì đó.

 

Loading...