Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 327

Cập nhật lúc: 2025-03-02 14:30:46
Lượt xem: 740

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thôi Hòa Kiệt âm thầm tính toán ở trong lòng, bao lâu, hai đến chỗ chăn nuôi.

Mỗi ngày bí thư chi bộ đều xử lý ít chuyện, cũng sẽ theo các xã viên lên núi đào củ đậu. Hơn nữa chắc cũng đào củ đậu gần xong , chờ khi mang bộ về, đại đội cũng sẽ bắt đầu phân phát lương thực.

Năm nay tình huống đặc biệt, cũng phân phối theo lao động, mà chia đều để đều thể sống sót.

Chia đồng đều cũng cái khó của chia đồng đều, ví dụ như lượng lương thực phân chia cho già, đàn ông, phụ nữ, trẻ con là khác . Nếu thật sự tính toán tỉ mỉ, cũng là một công việc dễ dàng, bảo đảm đều ý kiến mới .

Hơn nữa ngày hôm qua bò cái mới sinh bê con, chỗ chăn nuôi đang náo nhiệt.

Lúc hai đến, quả nhiên thấy một đám ở chỗ chăn nuôi chỉ trỏ, nhưng cán bộ cũng chỉ kế toán đại đội và Hoàng Phượng Anh, Vương Bồi Sinh và Vương Phúc ở đây, cũng hai nơi nào.

Cố Nguyệt Hoài cất tiếng gọi bên : “Chủ nhiệm Hoàng!”

Hoàng Phượng Anh đầu , lúc thấy Cố Nguyệt Hoài, mặt lập tức hiện vẻ vui mừng, vội vàng gọi Cố Nguyệt Hoài : “Tiểu Cố, mau tới đây, đây xem bò của đội chúng . Khỏe mạnh thật đấy, bò cái cũng nhiều sữa!”

Cố Nguyệt Hoài , lúc đến đó thấy bò con đang uống sữa.

Có lẽ là bởi vì năng lực chữa trị nên bò cái nhiều sữa, bò con uống sữa rỉ ngoài khiến vây xem ngạc nhiên thôi. Dù mùa đông nhiều cỏ xanh, lúc con của bò cái đủ dinh dưỡng, bò con c.h.ế.t đói cũng ít.

Hôm qua thấy con bò cái qua khỏi, cuối cùng Cố Nguyệt Hoài cứu trở về, còn bình an sinh con. Cái còn tính là gì, cả đêm qua, bò cái và bò con tràn trề sức sống, trông còn khỏe mạnh hơn đây nhiều.

Hoàng Phượng Anh vỗ vỗ tay Cố Nguyệt Hoài, vui vẻ : “Cô đúng là vị cứu tinh của đại đội chúng !”

Cố Nguyệt Hoài khẽ nhếch môi, gì, vị cứu tinh? Thật sự thể tính, nếu như bởi vì gian Tu Di, kết cục của con bò cái và hai con bò con khác gì so với kiếp , bao gồm cả cô, đổi vận mệnh định cũng dễ dàng.

lúc , con bò cái vẫn luôn vùi đầu ăn cỏ khô bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nhấc chân về phía Cố Nguyệt Hoài.

“Bò… ò…” Bò cái kêu một tiếng về phía Cố Nguyệt Hoài, trong ánh mắt cực lớn toát sự thiết nhân tính hóa.

Bò con l.i.ế.m liếm miệng, cũng theo m.ô.n.g bò cái chạy tới từ phía , lắc lắc cái đuôi kêu “Bò…ò…” một tiếng.

Dường như chúng đều nhận ân nhân cứu mạng là Cố Nguyệt Hoài, biểu hiện gần gũi khác với những ngoài. Cảnh tượng khiến chung quanh đang hô lên là thật thần kỳ, liên tiếp về phía Cố Nguyệt Hoài, trong lòng nghĩ xem nên ngoài tuyên truyền như thế nào.

Hoàng Phượng Anh cũng Cố Nguyệt Hoài với ánh mắt thần kỳ, đại đội sản xuất Đại Lao Tử bọn họ thật sự một nhân vật như là tiên nữ.

Thôi Hòa Kiệt ở phía , cũng thấy cảnh tượng , từ trong những câu của cũng chuyện tối hôm qua. Trong lòng cảm thán, Cố Nguyệt Hoài thật sự là cuốn sách vô cùng đặc sắc, mỗi mở một trang đều thể mang đến một bất ngờ mới.

Cô như , chẳng trách thu hút Tống Kim An, chừng về thật sự thể một bước lên trời.

Cố Nguyệt Hoài đưa tay sờ sờ đầu con bò cái, với Hoàng Phượng Anh: “Chủ nhiệm Hoàng, thấy bí thư chi bộ ?”

Nghe , Hoàng Phượng Anh vui vẻ nở nụ : “Bí thư chi bộ lên công xã , chuẩn báo cáo chuyện tối qua cô cứu con bò lên bên , chuẩn cho cô danh hiệu xã viên ưu tú, đây là đầu tiên trong đại đội chúng đấy!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-327.html.]

Rõ ràng là Cố Nguyệt Hoài đoạt giải, nhưng bà còn mừng rỡ hơn bản , đủ thể thấy bà thật lòng vui mừng.

Cố Nguyệt Hoài gật đầu, nghĩ nghĩ, : “Vậy chủ nhiệm Vương ?”

Hoàng Phượng Anh : “Chủ nhiệm Vương lên núi , ? Cô chuyện gì ? Nói xem.”

Cố Nguyệt Hoài cũng từ chối, chỉ phòng chăn nuôi : “Vậy , chúng đến văn phòng .”

Hoàng Phượng Anh lộ vẻ thắc mắc, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc, thuận tiện thoáng qua Thôi Hòa Kiệt, trong lòng hẳn là liên quan đến điểm thanh niên trí thức. Mặc dù bà thể đưa quyết sách gì ở trong đại đội, nhưng một chút chuyện lớn chuyện nhỏ thì vẫn thể giúp .

Cô cũng gần đây điểm thanh niên trí thức mới mấy thanh niên trí thức tới, quan hệ khá với Cố Nguyệt Hoài, lẽ là vì chuyện .

Mấy văn phòng, Cố Nguyệt Hoài cũng quanh co lòng vòng, thẳng: “Chủ nhiệm Hoàng, là thế , mấy ngày hôm trời mưa to ? Phòng ốc của điểm thanh niên trí thức vốn cũ kỹ, hiện tại tường rạn nứt .”

Nghe đến đó, trong lòng Hoàng Phượng Anh vang tiếng lộp bộp, vội vàng nháy mắt với Cố Nguyệt Hoài.

Cố Nguyệt Hoài tiếp tục : “Các thanh niên trí thức đều sợ phòng ốc sẽ sập, cố ý gọi tới với bí thư chi bộ một tiếng, bí thư chi bộ bỏ tiền tu sửa điểm thanh niên trí thức. À, đúng , dẫn đường Thôi chính là phụ trách chuyện .”

Nói xong, Cố Nguyệt Hoài nhường qua một bên, lộ Thôi Hòa Kiệt ở phía đang chuẩn hôi của.

Hoàng Phượng Anh cau mày, ánh mắt Thôi Hòa Kiệt chút mất hứng, vẻ mặt càng thêm khó xử.

Thôi Hòa Kiệt cũng liên tục kêu khổ, nhưng vẫn chỉ thể gượng : “Chủ nhiệm Hoàng, bà xem, nhà ở của các thanh niên trí thức thể sập bất cứ lúc nào cũng là điều nguy hiểm. Nếu thật sự xảy chuyện, cũng ai thể gánh vác trách nhiệm đúng ? Bà xem?”

Hoàng Phượng Anh mím môi, lắc đầu : “Dẫn đường Thôi, hỗ trợ, cho dù chuyện báo lên bí thư chi bộ cũng tác dụng gì. Trong đội hiện đang khó khăn, tiền lương còn đủ, thật sự tiền dư để tu sửa điểm thanh niên trí thức.”

Nghe , sắc mặt vốn hiền hòa của Thôi Hòa Kiệt cũng trầm xuống.

Tuy rằng gã lo lắng sẽ đắc tội với khác, nhưng nếu thật sự đạt yêu cầu, gã cũng sẽ nhượng bộ. Dù gã cũng là dẫn đường trực tiếp của nhóm thanh niên trí thức, khó một chút thì chẳng khác gì bảo mẫu. Nếu thanh niên trí thức xảy chuyện, gã mũi chịu sào sẽ ảnh hưởng!

Huống chi, cho dù đề cập tới nhóm thanh niên trí thức, gã cũng điểm thanh niên trí thức, vì mạng nhỏ của nên vẫn tranh luận theo lý.

lúc Thôi Hòa Kiệt chuẩn chuyện, mí mắt nheo của Cố Nguyệt Hoài nâng lên, giọng bình tĩnh: “Chủ nhiệm Hoàng, một cách, nếu điểm thanh niên trí thức thể ở, trong đội tiền dư. Vậy thế , phân chia thanh niên trí thức đến nhà các xã viên, xem như tạm ở, chờ đại đội vượt qua cửa ải khó khăn , tu sửa điểm thanh niên trí thức ?”

Đây vốn là biện pháp thi hành khi điểm thanh niên trí thức sụp đổ ở kiếp , hiện tại dùng cũng muộn.

Nguyệt

Cứ như , cần khó bí thư chi bộ, cũng thể giải quyết chuyện của thanh niên trí thức. Vẹn cả đôi đường, đây cũng là lý do cô lời Thôi Hòa Kiệt mà chuyến .

Nghe xong lời cô , quả nhiên ánh mắt Hoàng Phượng Anh sáng ngời, vô cùng mừng rỡ Cố Nguyệt Hoài.

Thôi Hòa Kiệt thì trợn mắt há hốc mồm, ở nhờ nhà các xã viên? Vậy thể sống thoải mái như ở điểm thanh niên trí thức ?

Phản ứng đầu tiên của gã chính là từ chối, nhưng thấy biểu cảm vui mừng rạo rực của Hoàng Phượng Anh, cùng với ánh mắt trào phúng của Cố Nguyệt Hoài thì gã mới tỉnh ngộ , mục đích bọn họ tới là để giải quyết vấn đề của điểm thanh niên trí thức, chứ thực sự tu sửa cho bằng !

 

Loading...