Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 342

Cập nhật lúc: 2025-03-02 14:42:47
Lượt xem: 766

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Nguyệt Hoài bên cạnh Yến Thiếu Ngu, : "Anh ba, đưa Thiếu Ương về , bọn em từ từ."

Bò là bảo bối của đại đội, nên để nó mệt quá, từ bệnh viện huyện về đến nhà cũng mất nhiều thời gian.

Cố Tích Hoài suy nghĩ một lúc, gật đầu : "Được, các em từ từ về nhé, bọn ."

Nói xong, đánh xe bò rời khỏi bệnh viện huyện.

Cố Nguyệt Hoài nghiêng đầu Yến Thiếu Ngu, mở miệng : "Chúng cũng nhé? Điểm thanh niên tri thức nữa, nhưng ở nhà chuẩn sẵn chăn đệm mới, khụ, thanh niên tri thức Yến, em vinh hạnh, mời đến nhà em ở ?"

Cô chớp đôi mắt mèo tựa như ngọc lưu ly của , trong giọng chút trêu chọc.

Đối mặt với ánh mắt trong trẻo của Cố Nguyệt Hoài, hàng mi đen như lông quạ của Yến Thiếu Ngu khẽ chớp, đôi mắt hoa đào vốn lạnh lùng của hiện lên một ít cảm xúc khó giải thích, yết hầu khẽ lăn, nghiêm túc : "Vậy thì phiền em ."

Nghe , hai mắt Cố Nguyệt Hoài cong lên, kéo cánh tay của .

Yến Thiếu Ngu hề né tránh, nắm ngược bàn tay cô.

Hai cũng hổ mà nắm tay trở về, dù đây cũng là thời đại cấm kỵ, đường về họ gì nữa, nhưng thỉnh thoảng , cảm thấy ngay cả khí cũng trở nên ngọt ngào.

Lúc về đến đại đội sản xuất Đại Lao Tử, đại đội đang ồn ào, náo nhiệt vô cùng.

Chân mày Yến Thiếu Ngu khẽ động, trong mắt lộ vẻ nghi ngờ: "Xảy chuyện gì thế nhỉ?"

Anh thẳng, tự nhiên đ.â.m ngang, thì cách nào yên tâm.

Ngược , Cố Nguyệt Hoài bình tĩnh, theo âm thanh về phía chỗ chăn nuôi, : "Chắc là đại đội đang phát lương thực, cũng , tình hình năm nay khác, lương thực chia đều, xảy chút chuyện cũng là việc bình thường, , chúng về nhà ."

Yến Thiếu Ngu gật đầu, về hướng điểm thanh niên tri thức, định bụng để lấy đồ .

Anh nhiều hành lý, chỉ một bộ chăn đệm và một ít đồ vệ sinh cá nhân.

Lúc trở nhà họ Cố, Cố Đình Hoài và Yến Thiếu Ly đang bận rộn ở ngoài sân, hóa là mở hầm, chuẩn mang củ sắn và một ít cải thảo khoai tây chia cho hầm.

"Anh cả!" Vừa thấy Yến Thiếu Ngu, Yến Thiếu Ly vui vẻ tiến lên đón.

Yến Thiếu Ngu ừ một tiếng, hỏi: “Thiếu Ương và Tích Hoài trở về ?”

Yến Thiếu Ly híp mặt, gật đầu: “Về ạ, đang ở trong phòng sách với ba Cố, em thấy tâm trạng của hai tệ, hẳn là sẽ mau bình phục thôi."

Yến Thiếu Ngu gật đầu, bước sân, với Cố Đình Hoài: "Anh cả Cố, thời gian vất vả cho ."

Cố Đình Hoài đầu Yến Thiếu Ngu, thanh niên vóc dáng cao, một chỗ với còn cao hơn nửa cái đầu, khuôn mặt trai, mắt hoa đào, sống mũi cao, môi lúc nào cũng đỏ tươi, hơn cả phụ nữ.

Tâm tình chút phức tạp, gật đầu, qua Cố Nguyệt Hoài.

Nhìn một cái, cảm xúc phức tạp cũng dịu một chút, dù dung mạo của cô cũng kém mấy, nếu một chỗ sẽ xứng đôi, đúng chứ?

Cố Nguyệt Hoài nhận ánh mắt của , vẻ mặt chút nghi ngờ.

Cố Đình Hoài vội vàng rời mắt, khách sáo : "Mấy ngày nay ở bệnh viện cũng mệt mỏi , mau về phòng nghỉ ngơi ."

Yến Thiếu Ngu lắc đầu: “Mọi đang cất mấy thứ hầm ? Để em."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-342.html.]

Nói xong, chống tay một cái, nhẹ nhàng nhảy trong hầm, quan sát một lúc, đưa tay về phía Cố Đình Hoài: “Anh cả Cố, đưa giỏ cho em là ."

Cố Đình Hoài thấy , cũng khách sáo nữa, đổ củ sắn giỏ đưa cho Yến Thiếu Ngu.

Hai , một chuyển, một xếp đồ, phối hợp ăn ý, chỉ trong thời gian ngắn, bộ rau củ trong sân đưa hầm, kể lượng khá lớn, củ sắn núi giảm bớt ít áp lực cho các xã viên.

Cố Nguyệt Hoài nhà, thấy Cố Chí Phượng đang bưng đĩa óc chó giường đất, vốn ông đang thò đầu ngoài, nhưng thấy tiếng động, lập tức ngay ngắn , giả bộ bình tĩnh : "Bé về đấy ."

"Cha, cha giả bộ cái gì?" Cố Nguyệt Hoài chút buồn , chẳng giữ mặt mũi cho ông .

Nghe , Cố Chí Phượng đỏ mặt, phùng mang trợn mắt : “Giả bộ cái gì! Cha đang...đang quan tâm chuyện lương thực thôi. Không đại đội phát bao nhiêu, trai con cũng với cha!"

"Ồ ~" Cố Nguyệt Hoài kéo dài giọng, rõ ràng tin.

Mí mắt Cố Chí Phượng giật giật, để ý tới Cố Nguyệt Hoài nữa, xuống ngủ trưa.

Cố Nguyệt Hoài cầm chăn mới từ trong nhà , : "Cha, trưa nay chúng ăn lẩu nhé?"

Hôm nay là ngày đông đủ nhất kể từ khi cô sống , ngoài trời giá rét, ăn lẩu là lựa chọn nhất để ấm dày.

Cố Chí Phượng ậm ờ : "Sao cũng ."

Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, ôm chăn buồng trong, bên trong dọn dẹp sạch sẽ, cửa sổ hé mở, chút ánh nắng lọt , rơi chiếc giường đất, Yến Thiếu Ương và Cố Tích Hoài đang sách, còn Yến Thiếu Đường thì ngủ .

Nghe thấy động tĩnh, Yến Thiếu Ương ngẩng đầu , thấy là Cố Nguyệt Hoài, vội vàng : "Chị Nguyệt Hoài."

Ánh mắt Cố Tích Hoài phức tạp, giống như chịu nổi nữa : "Thiếu Ương, khí phách một chút ? Con bé còn nhỏ hơn chúng mấy tuổi, một tiếng chị Nguyệt Hoài hai tiếng chị Nguyệt Hoài, vai vế hết ?"

Yến Thiếu Ương vờ như thấy, hỏi: “Chị Nguyệt Hoài, chị cầm gì đó?”

Cố Nguyệt Hoài , tiện tay trải chăn nệm : " may bộ chăn nệm mới cho , mấy ngày hai ở trong , Thiếu Ly và Thiếu Đường ở cùng một phòng với ."

Yến Thiếu Ương chút ngượng ngùng : "Làm phiền chị Nguyệt Hoài ."

Cố Tích Hoài ở một bên , im lặng lắc đầu.

Lúc chuẩn ngoài, Cố Nguyệt Hoài : " , Thiếu Ương, buổi trưa chúng nấu lẩu nhé? Anh ba, thì đừng ăn, em thấy sắc mặt của lắm, chắc là nóng trong , ăn một bát mì nước trong là ."

Nguyệt

Nghe , da mặt Cố Tích Hoài giật giật, còn kịp tranh đoạt quyền lợi của , Cố Nguyệt Hoài ngoài.

Cô trở về phòng, lục lọi túi lương thực, đồ ăn hạn, chỉ thể món lẩu gà, may là nhiều rau, rau củ trong gian tươi và ngọt, cô lấy một ít cải thảo và khoai tây, cán một ít mì, cũng đủ ăn.

Cố Nguyệt Hoài là phái hành động, cô khóa trái cửa , trong gian Tu Di hái ít rau, đó chọn hai con gà to béo.

Nhân lúc trong nhà nhiều , đun nước vặt lông gà, chặt nhỏ, đó rửa rau củ thái nhỏ, động tác hết sức lưu loát, chuẩn xong, cô bắt đầu xào thịt gà, một , nêm gì rắc rối lắm.

Xào qua thịt gà xong, cô cho nước đun nhỏ lửa, chẳng mấy chốc mùi thơm lan khắp nhà.

Cố Nguyệt Hoài còn lóc gà băm nhỏ, thành thịt viên, chờ lúc nữa thể thả nồi lẩu cho Yến Thiếu Đường ăn.

làn khói lượn lờ, cong môi , bên ngoài còn tiếng xì xầm của Yến Thiếu Ly, hôm nay là một ngày lành, đều ở đây, cũng luôn ở đây, thế là đủ .

 

Loading...