Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 371

Cập nhật lúc: 2025-03-07 05:53:30
Lượt xem: 685

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ha ha, năm nay là năm đầu tiên chúng cùng đón năm mới, nhất định một thời gian vui vẻ!" Yến Thiếu Ly siết chặt nắm đấm, khuôn mặt xinh tràn đầy nụ , nhưng khi nghĩ đến cha , trong mắt vẫn chút ảm đạm.

hy vọng rằng một ngày nào đó, cha sẽ thể trở , như thế mới xem như chân chính đoàn viên ?

Cố Nguyệt Hoài khẽ: "Được , chị sẽ một bàn cơm tất niên thật thịnh soạn để chúng cùng ăn mừng."

Yến Thiếu Ly khẽ gật đầu, bước lên phía giữ chặt Bạch Mân: "Chị Bạch Mân, đến lúc đó chị nhất định tới đấy."

Bạch Mân , : "Buổi tối em ăn gì?"

"Vẫn là màn thầu xào rau ?" Cố Nguyệt Hoài nghĩ nghĩ, gần đây trong nhà chưng tương đối nhiều màn thầu, bánh bao. Mặc dù mùa đông nhiệt độ khí thấp dễ hư hỏng, nhưng để lâu cũng ảnh hưởng tới mùi vị, nhà đông , vặn ăn nhiều một chút là .

Yến Thiếu Ly kéo cánh tay Bạch Mân, chớp chớp mắt: “He he, chúng có thể ăn màn thầu còn kén chọn gì nữa?"

Bạch Mân cũng cong khóe môi cực dịu dàng.

Khi mấy đang chuyện, Cố Tích Hoài xong quần áo mới bước .

Nguyệt

Cố Nguyệt Hoài ngước mắt lên , lông mày cô nhướng lên, thể ngoại hình của Cố Tích Hoài cực , mày kiếm mắt sáng, dáng thon gầy, khí chất tuấn tú cao nhã, mặc áo khoác lớn màu nâu đậm cũng vẻ cồng kềnh, ngược càng nổi bật lên khuôn mặt trong sáng.

Cố Tích Hoài vui vẻ, đưa tay sờ vạt áo, chống nạnh : "Thế nào? Có trai ?"

Nghe , Yến Thiếu Ly bật , nghiêm trang chế nhạo : "Anh ba Cố, đừng như , dựa ăn mặc, Phật dựa mạ vàng, đúng là trai, nhưng mà nếu so với cả thì… "

hết câu, nhưng ý tứ lời đầy đủ rõ ràng.

Cố Tích Hoài trợn tròn mắt, tức giận : "Tại so với Yến Thiếu Ngu?"

Yến Thiếu Ly đùa tí tửng nháy mắt với Cố Nguyệt Hoài, Bạch Mân ở bên cạnh cũng che miệng .

"Hừ, thú vị, quá nhàm chán!" Cố Tích Hoài hừ một tiếng xoay phòng trong.

Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, chỉ về hướng phòng trong, : "Thiếu Ly, em xem Thiếu Ương thử quần áo , nhớ kỹ những chỗ để sửa, chị nấu cơm ."

"Được!" Yến Thiếu Ly khẽ gật đầu, nhảy nhót phòng trong.

Bạch Mân bóng dáng vui vẻ của cô, giọng cực kỳ hâm mộ: "Xem Thiếu Ly nuôi dạy , mỗi ngày đều vui vẻ hạnh phúc, trai chiều chuộng, còn em nuông chiều, thật ."

Cố Nguyệt Hoài đang cắt khoai tây, khi như thì là cô đang nghĩ tới cảnh của nên khó chịu trong lòng.

Nói đến đây, mặc dù đời cô cũng khổ, nhưng cũng chỉ nửa đời vận mệnh khó khăn, trắc trở nhiều thăng trầm, nửa đầu cuộc đời cô suôn sẻ, ít nhất Cố Chí Phượng vô cùng với cô, đúng là kiểu nâng trong tay sợ bay, ngậm trong miệng sợ tan.

Mặc dù Cố Duệ Hoài và Cố Tích Hoài đều thích cô, nhưng ở cô cũng gì tiếc nuối về nhà cả.

Bạch Mân thật sự đáng thương, cha nuôi của cô là con , cho nên cô bao giờ cảm nhận ấm của gia đình, cũng bởi vì bọn họ tham lam mà c.h.ế.t oan c.h.ế.t uổng, thậm chí cuối cùng hại c.h.ế.t cô còn ung dung ngoài vòng pháp luật.

Nói đến ung dung ngoài vòng pháp luật, cũng y ́ treo cổ hôm nay sẽ như thế nào, liệu Hoàng Thịnh có điều tra ?

Nghĩ thì nghĩ , nhưng chung kết quả cuối cùng cũng giống mà thôi. Tình hình năm nay , Hoàng Thịnh chỉ cần bỏ chút tiền, chút lương thực là thể giải quyết tất cả phiền phức. Chưa đến chuyện bên ngoài chứng cứ, cho dù thì cũng nể mặt tiền và lương thực mà im miệng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-371.html.]

Không hiểu Bạch Mân cũng nghĩ đến chuyện , tâm trạng cô lắm, giúp Cố Nguyệt Hoài rửa rau khẽ: "Hi vọng cũng thể giống Thiếu Ly, thì lớn tiếng , thì lớn tiếng ."

Cố Nguyệt Hoài im lặng một lát an ủi: "Tương lai sẽ hơn, cô sẽ như Thiếu Ly."

Xem như đại kiếp của Bạch Mân qua, thứ sẽ trôi chảy, bình an vui sướng.

Chưa kể, chỉ cần cô kết hôn với Cố Đình Hoài thì chắc chắn cuộc sống sẽ tệ, dựa theo tính tình điềm tĩnh và trách nhiệm của cả, cũng nhất định sẽ m.ó.c t.i.m móc phổi đối xử với Bạch Mân. Đối với phụ nữ thời đại , một đàn ông là chuyện may mắn cả đời.

Bạch Mân gật đầu , nghĩ đến Cố Đình Hoài , mà khuôn mặt ảm đạm lên tinh thần hơn một chút.

Lúc , Cố Đình Hoài và Cố Chi Phong cũng trở , hơn hai mươi ngày tĩnh dưỡng, vết thương hồi phục , mặc dù khi chạy vẫn còn đau, nhưng bình thường cũng vấn đề gì.

Nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài và Bạch Mân, Cố Chí Phượng còn ngẩn : "Bé, Tiểu Bạch? Sao hai đứa về ? Không ?"

Bạch Mân đáp thiết: "Hôm nay cháu nghỉ, chú đừng chê cháu phiền đấy!"

"Ha ha, thể? Chú ước gì ngày nào cháu cũng đến, cháu tới nhà, bé và Thiếu Ly cũng vui." Cố Chí Phượng chọc cho bật , đến tâm tư của thằng cả nhà , chỉ riêng chuyện cô là bạn của bé, ông cũng vui khi Bạch Mân đến nhà.

Người luôn luôn bình tĩnh và phóng khoáng như Cố Đình Hoài, thấy Bạch Mân lập tức câu nệ: "Đồng chí Tiểu Mân, cô đến ."

Sự câu nệ của ở hành vi, mà là nét mặt, hai gò má đỏ hồng, đôi mắt sáng ngời, rõ ràng thêm vài , nhưng sợ phát hiện, ánh mắt tránh trái tránh , khiến thấy mà buồn .

Ngược , Bạch Mân hào phóng hơn nhiều, cô khẽ gật đầu với Cố Đình Hoài, thái độ thiện cũng xa cách.

hiện tại quan hệ giữa bọn họ vẫn tiến thêm một bước, thể hiện quá thiện sẽ dễ cho bàn tán.

Cố Chí Phượng về phía Cố Nguyệt Hoài đang nấu cơm, chút thắc mắc: "Bé , con nghỉ Tết? Không đúng lắm."

Cố Nguyệt Hoài xào đồ ăn, cũng đầu , : "Con về chút việc."

Nghe cô , Cố Chí Phượng cũng hỏi nhiều nữa, ông con gái nhà suy nghĩ, ông cũng xen những chuyện vụn vặt trong cuộc sống và công việc . Ông chỉ hi vọng cô có thể vui vẻ, năm ông sẽ chăm chỉ việc, phấn đấu kiếm thêm việc để cô quá vất vả.

Cố Nguyệt Hoài tranh thủ thời gian thoáng qua chân của ông : "Cha, chân của cha chứ? Không cần thoa thuốc nữa ?"

Cố Chí Phượng xua tay: "Được , , nhịn nhiều ngày như cũng quá buồn bực. Buổi sáng cha ăn nhiều, hiện tại cũng đói, cha ngoài dạo một chút, nấu cơm xong thì các con cứ ăn, cần chờ cha."

"Đợi , cha thử quần áo xem , con nhờ bên xưởng bông đại đội , cũng nhưng mặc lên thế nào. Cha và cả thử một chút xem, chỗ nào thì cha cầm đến chỗ thím Mỹ Hoa sửa đổi một chút."

Cô nâng cằm về phía giường đất, hiệu cho bọn họ thử.

Cố Chí Phượng sửng sốt một lát khổ lắc đầu: "Một con kiếm tiền tiêu cho cả nhà, trong lòng cha cũng cảm thấy khó chịu. Bé , con tích lũy cho ít tiền, cha và các trai của con yếu ớt như ."

Cố Đình Hoài yên lặng gật đầu, cả trong nhà, ăn của em gái, uống của em gái càng hổ hơn.

Anh luôn tự hỏi liệu thể ngoài tìm một công việc tạm thời, gánh gỗ lâm trường, hoặc là đến nhà máy than đá gánh than đá, một công việc khổ cực mà những khác , cũng thể kiếm chút tiền nuôi gia đình.

Hơn nữa.. Cố Nguyệt Hoài ngước mắt Bạch Mân một chút, đó im lặng cúi đầu xuống.

Nếu như kiếm sống kiếm tiền thì nuôi sống gia ̀nh thế nào? Làm thể cho cô sống cuộc sống ? Cũng thể lúc nào cũng tiêu tiền của bé ? Nếu như thế, Bạch Mân đồng ý gả cho , mà chính cũng cảm thấy đang kéo chân nhà và em gái, hổ đến hoảng hốt.

 

Loading...