Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 385

Cập nhật lúc: 2025-03-07 05:59:32
Lượt xem: 707

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cả nhà Cố Ngân Phượng , mắt thường cũng thể thấy bầu khí của nhà họ Cố chuyển biến .

cũng là giao thừa, ăn uống xong xuôi cũng trở về, tất cả tụ tập trò chuyện bàn, đủ thứ chuyện trời đất, nào là lý tưởng, cuộc sống, học tập, tương lai, thỉnh thoảng cụng ly rượu, xem là thú vui hiếm .

Tâm trạng của Cố Chí Phượng vốn nặng nề, nhưng trải qua lời “Khuyên nhủ” của Cố Nguyệt Hoài, cũng suy nghĩ thoáng hơn.

Ông ở đầu giường đặt gần lò sưởi, những trẻ tuổi náo nhiệt ở bàn, mặt cũng lộ nụ .

Cố Đình Hoài cúi đầu thì thầm với Bạch Mân, gương mặt giờ vẫn luôn chững chạc lộ vẻ dịu dàng hiếm thấy, ở bên cạnh Vạn Thanh Lam đang chuyện phiếm với Diêu Mỹ Lệ cũng thỉnh thoảng sang, yên lặng thu hồi tầm mắt, giống như một nhân vật bên lề đang cảm thấy mất mác.

Lôi Nghị cũng từ trong phòng , ghé đến mặt Kim Xán, nhẹ giọng hỏi cô ăn no .

Cố Chí Phượng mỉm lắc đầu, tâm trạng cực kỳ thoải mái.

Năm mới mà, đông náo nhiệt như đấy. Nhìn đám trẻ tuổi , ngay cả ông cũng cảm thấy trẻ . Thoáng chốc, ông nhớ tới Lâm Cẩm Thư nhưng chẳng qua chỉ là trong chốc lát, còn cảm giác nhớ nhung và đau thương như thường ngày.

Ông thở phào nhẹ nhõm, bỗng nhiên nhớ tới những lời Cố Nguyệt Hoài từng , bảo ông tìm một phụ nữ khác.

Nguyệt

Có lẽ do bầu khí năm mới khiến quá vui vẻ bởi vì cái gì khác, mà ông cảm thấy ý tưởng cũng tệ.

Cố Nguyệt Hoài tựa ghế, bạn bè , khóe môi cũng giương lên. Đây là cái tết đầu tiên của cô khi sống , quen thêm những từng là qua đường, câu chuyện vốn dĩ bi thảm cũng xảy , thật .

điều duy nhất viên mãn chính là Yến Thiếu Ngu ở đây, ở bộ đội đón năm mới vui vẻ .

Vô thức, thời gian lặng lẽ trôi qua, bên ngoài trời tối đen.

“Chúng cũng nên về thôi?” Vạn Thanh Lam ợ một cái, ôm đầu hỏi Diêu Mỹ Lệ.

Diêu Mỹ Lệ uống quá nhiều, sắc mặt vẫn như thường, cô gật đầu: “Cũng còn sớm nữa, nên về thôi.”

Trong lúc chuyện, ánh mắt của cô như như liếc qua Cố Tích Hoài ở bên cạnh, và Lôi Nghị cùng đưa Yến Thiếu Ương ngoài. Trong một nhóm thanh niên, Cố Tích Hoài vẻ ngoài trai, khi mỉm trông rạng rỡ, còn ưu tú hơn Cố Đình Hoài nhiều.

Nếu Cố Đình Hoài thích, thể đổi khác, tóm , đều là con của dì Lâm mà, đúng ?

Đáng tiếc, cô lớn hơn Cố Tích Hoài hai tuổi, thích . Vả , lẽ thích hợp nhất là Cố Duệ Hoài hiện giờ dì Lâm đưa ?

Tuổi tác của hai họ xấp xỉ , chắc hẳn cũng sẽ nhiều đề tài chung, lẽ cô thể thử xem?

Nghe Cố Duệ Hoài công việc chính thức, cũng nuôi ở nhà họ Tần, so với Cố Tích Hoài thì hơn một chút.

Hiển nhiên ý nghĩ mà rợn cả của Diêu Mỹ Lệ còn Cố Nguyệt Hoài và Vạn Thanh Lam nhận , vì chồng mà thích con trai? bọn họ đều nhận thấy Diêu Mỹ Lệ thật lòng thích Cố Đình Hoài, nên suy nghĩ của cô còn chờ thảo luận.

Hai cô gái uống rượu xong về công xã, đương nhiên thể mặc kệ.

Sau khi Diêu Mỹ Lệ dứt lời, Cố Tích Hoài quanh một vòng, xung phong nhận việc: “Để đưa hai về.”

Không đợi Vạn Thanh Lam từ chối, Diêu Mỹ Lệ ngượng ngùng nhẹ giọng : “Vậy phiền .”

Cố Nguyệt Hoài dừng động tác thu dọn bát đũa , ngước mắt Diêu Mỹ Lệ một cái. Vẻ mặt nọ bình tĩnh, quá mức mừng rỡ cũng quá áy náy, giống như câu chỉ là lời thuận miệng.

Cố Nguyệt Hoài gật đầu: “Anh cũng uống rượu, để Tiểu Lôi cùng, cầm đèn pin theo, đường cẩn thận một chút.”

Nghe , Cố Tích Hoài xua tay từ chối, Cố Nguyệt Hoài nháy mắt với Lôi Nghị, nọ vội : “Được, em và Tích Hoài , đó chúng em sẽ cùng trở về, đường cũng chăm sóc.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-385.html.]

Cũng như , Cố Tích Hoài bèn gật gật đầu.

Diêu Mỹ Lệ cũng từ chối, cứ như , bốn xuất phát đến công xã.

Vạn Thanh Lam và Diêu Mỹ Lệ , Bạch Mân cũng về nhà, nhưng ở đây xảy chút chuyện ngoài ý .

Bạch Mân khăng khăng cho Cố Đình Hoài đưa cô về nhà, cô nhíu mày thật chặt, liên tục xua tay. Mặc dù Cố Đình Hoài chỉ đưa cô đến đại đội, cô cũng cho. Nếu từ chối liên quan đến sự khác thường khi Cố Đình Hoài đến đón cô về thì chuyện đều rõ ràng.

Cố Nguyệt Hoài nheo mắt: “Anh cả đến nhà họ Bạch gây khó dễ ?”

Nghe thấy lời , những còn trong nhà đều về phía Bạch Mân và Cố Đình Hoài. Dù cũng là bạn bè của nhà họ Cố, ngày thường cũng quan hệ thiết với Cố Đình Hoài, đột nhiên lời như , khi về phía Bạch Mân khỏi mang theo một chút vẻ kỳ lạ.

Bạch Mân mà mặt đỏ tới mang tai, môi mấp máy, giải thích cái gì đó, nhưng nghĩ tới điệu bộ của cha , rốt cuộc cũng thể lời giải thích, vẻ mặt chút hụt hẫng.

Cố Đình Hoài bình tĩnh chắn mặt Bạch Mân, khổ : “Nào khoa trương như em , cái gì mà khó với khó chứ. Đều là nông dân, chẳng lẽ còn quy tắc gì ? Anh thật sự trật chân mà.”

Anh giải thích như , càng lộ vẻ giấu đầu lòi đuôi.

Cố Nguyệt Hoài buông bát đũa xuống, : “Được , chân cũng trật, để em đưa cô .”

Cố Đình Hoài nhướng mày, từ chối, Cố Chí Phượng đen mặt : “Không ! Con là con gái con đứa, đưa còn tự trở về. Đường tối đen, con ợ nhưng cha yên tâm . Để cả con , con cứ ở nhà.”

Lúc , Uông Tử Yên ở bên cạnh : “Để cháu cùng Nguyệt Hoài, nhiều sẽ sợ nữa.”

“Cháu cũng .” Kim Xán nhát gan, thấy lời , cũng nhỏ giọng phụ họa.

Yến Thiếu Ly mới chuẩn lên tiếng, Yến Thiếu Đường ở trong lòng cô gật gù, dáng vẻ buồn ngủ. Ngày thường cô bé ngủ sớm, hôm nay đúng là quá thời gian, cô chỉ đành : “Vậy em ở nhà thu dọn vệ sinh, .”

Cố Nguyệt Hoài gật đầu, ngước mắt về phía Cố Chí Phượng.

Tuy rằng đều là con gái, nhưng bọn họ nhiều như , ngược cũng an . Cố Chí Phượng bỗng chốc cũng thể lời từ chối, dù Bạch Mân còn đang ở bên cạnh , ông cũng ngại để trở về một .

Cố Đình Hoài thở dài: “Vậy đường cẩn thận một chút, đưa đại đội, sẽ ở đó chờ trở về.”

Mấy , trong nhà trở nên yên tĩnh.

Cố Chí Phượng lắc đầu, tiến lên cùng Yến Thiếu Ly thu dọn bát đũa.

Cố Đình Hoài đưa mấy đến cửa thôn, nghĩ đến cha nhà họ Bạch, mím môi, thấp giọng : “Nếu ở nhà xảy chuyện gì vui thì nhớ với , đừng chịu đựng một .”

Vành mắt Bạch Mân phiếm đỏ, cúi đầu gật đầu.

Nhóm Cố Nguyệt Hoài cũng tinh ý, tới phía chờ, sợ quấy rầy hai họ thì thầm.

“Xin , do em quá hèn yếu.”

Bạch Mân chân Cố Đình Hoài, mấy giọt nước mắt lăn xuống đất, dường như cũng rơi trái tim của Cố Đình Hoài.

Cố Đình Hoài sửng sốt, chợt đưa tay xoa xoa tóc Bạch Mân: “Sao thể? Chẳng lẽ mặt giằng co với cha là em ? Em thể vì những điều , vui mừng .”

Giọng của khàn, tình cảm sâu đậm như dâng trào ngoài.

 

Loading...