Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 388

Cập nhật lúc: 2025-03-07 06:00:52
Lượt xem: 686

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe , con đường nhỏ yên tĩnh vô cùng, thể cả tiếng kim rơi.

Uông Tử Yên và Kim Xán biến sắc, bọn họ đều về phía Cố Nguyệt Hoài, chờ cô quyết định.

Con ngươi của Cố Nguyệt Hoài đen như mực, cô thiếu niên ánh đèn pin, hỏi: "Cô xảy chuyện gì? Sao em ? Tại đến đây tìm bọn chị?"

Thiếu niên những câu hỏi liên tiếp cho đỏ mặt, lắp bắp : "Em, em, em , bán thỏ, thỏ..."

Câu đầu tiên của khiến Cố Nguyệt Hoài nhớ , nhận thiếu niên hơn mười tuổi mặt.

Lúc ở chợ đêm, cô từng mua mấy con thỏ của , đó đến đại đội sản xuất Đại Lao Tử tặng thỏ con cho cô, bây giờ mỗi ngày Yến Thiếu Đường chơi đùa với mấy con thỏ đều là đưa tới.

Đợi , vẻ mặt vốn lạnh lùng của Cố Nguyệt Hoài dịu : "Là em , em mới Bạch Mân xảy chuyện gì?"

Thiếu niên liên tục gật đầu, khuôn mặt xinh của cô, ngượng ngùng: “Vâng, bọn em chơi ở phía nhà chị Tiểu Bạch, lúc rời thì em thấy tiếng đập đồ trong nhà truyền ."

Vẻ mặt Cố Nguyệt Hoài đổi, cô bình tĩnh : "Chắc là em quen với cảnh đó chứ, dù gia đình của cô cũng khôi hòa thuận, còn nữa gặp chuyện em nên tìm bí thư chi bộ thôn, bọn chị chỉ là ngoài, giúp đỡ là thích hợp."

Thiếu niên suy nghĩ : "Em thấy tiếng kêu của chị Tiểu Bạch, còn tiếng đàn ông, hình như là đàn ông hôm nay đến nhà chị ăn cơm, em đàn ông đó là của đại đội sản xuất Đại Lao Tử, chị Tiểu Bạch sẽ kết hôn với ."

Cố Nguyệt Hoài thì cau mày, ánh mắt cũng trở nên u ám.

ngờ cha Bạch vô sỉ như , khi Bạch Mân yêu mà vẫn sắp xếp Hoàng Thịnh ngủ ở nhà, thể hiểu bọn họ ý định gì.

Uông Tử Yên quýnh lên : "Nguyệt Hoài, chúng trở cứu chị Bạch Mân!"

Cố Nguyệt Hoài thêm gì nữa, cô chạy thẳng đến đại đội Phàn Căn.

cách giúp Bạch Mân chống cha , nhưng thở trơ mắt giẫm lên vết xe đổ, tính tình Bạch Mân cứng rắn, nếu xảy chuyện giống đời , nhất định cô sẽ lựa chọn tự sát, chứ coi như hề gánh nặng gả cho Cố Đình Hoài.

Cô chạy , Uông Tử Yên và Kim Xán cũng thở phào, hai vội chạy theo.

Thiếu niên nhếch miệng , đuổi theo phía Cố Nguyệt Hoài, đám nhanh chóng đến nhà họ Bạch.

Hàng ngày Cố Nguyệt Hoài đều dùng nước giếng gian, hơn nữa còn tiếp thu năng lượng đại dung thụ, đương nhiên thể chất hơn bình thường, cô chạy đầu tiên, đến sân nhà họ Bạch, cô cũng khách sáo gọi mở cửa, mà trực tiếp mở .

Tiếng động bên cô lớn, khiến vợ chồng nhà họ Bạch ở bên ngoài đang tủm tỉm vì kiếm tiền hoảng sợ.

Tối nay bọn họ cố ý đưa mấy đứa nhỏ đến nhà họ hàng, mưu đồ bí mật lâu, cố ý bảo Hoàng Thịnh trốn trong phòng, tùy thời cơ hành động, chỉ cần Bạch Mân trở thành của Hoàng Thịnh, bọn họ cần lo lấy tiền?

Bọn họ quan tâm Hoàng Thịnh cưới Bạch Mân , bọn họ chỉ ép cô , hút khô tất cả lợi ích cô mang .

Từ Đông Mai rụt bả vai, bà trốn phía Bạch Sơn, ngập ngừng hỏi: "Cái, cái gì ?"

Bạch Sơn cũng dọa sợ nhẹ, hai cùng một loại , trừng mắt Cố Nguyệt Hoài bước qua cánh cửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-388.html.]

Từ Đông Mai thấy là một cô gái, bà sợ hãi nữa, chạy khỏi phía Bạch Sơn, bà cao lớn thô kệch, một tay chống nạnh tại chỗ, chỉ Cố Nguyệt Hoài to: "Cô là ai? Tại tùy tiện nhà khác?"

Cố Nguyệt Hoài lạnh lùng liếc bà , cô xung quanh, ánh mắt dừng ở phía phòng ngủ, cửa phòng đóng chặt, mơ hồ thể thấy giọng nữ khàn khàn: "Cứu mạng, cần, buông , -"

Mắt cô căng chặt, bước nhanh tiến lên, nhấc chân đá mạnh một cái, cửa lung lay nhưng mở .

Vợ chồng nhà họ Bạch thấy thế thì kinh hãi, bọn họ tiến lên ngăn cản, thế nhưng khi hai nhào đến, Cố Nguyệt Hoài hung hăng đạp mạnh cánh cửa phòng ngủ, then cửa lỏng , cánh cửa lung lay đổ xuống.

Cố Nguyệt Hoài dẫm ván cửa , cô liếc mắt một cái là thấy bóng lưng trơn bóng của đàn ông, mà là Bạch Mân quần áo chỉnh tề, áo của cô cởi , quần cũng cởi một nửa.

Cố Nguyệt Hoài thở phào, cũng may đến bước cuối cùng, vẫn còn cơ hội cứu vãn.

Cô tiến lên, túm lấy thắt lưng của Hoàng Thịnh, kéo mạnh , đẩy ngã xuống đất.

Bạch Mân đè ép nữa, cô vội kéo chăn che kín nửa lõa lồ của , ánh mắt cô đăm đăm, con ngươi tan rã, cơ thể chăn run rẩy, cô dọa sợ.

nhớ chuyện , cả rơi thế giới sợ hãi, thể chịu đựng nổi.

Cố Nguyệt Hoài nhăn mày, mặt Bạch Mân còn chút máu, cô ngoái đầu Hoàng Thịnh ngã xuống đất, mặt cũng trắng bệch, đang ôm xương sống, dây lưng của tháo một nửa, còn tháo hẳn , khuôn mặt vặn vẹo vô cùng chật vật.

Hoàng Thịnh chằm chằm Cố Nguyệt Hoài, gằn từng tiếng rít từ kẽ răng: "Cố! Nguyệt! Hoài!"

"Ừ, tưởng là ai chứ, thanh niên tri thức Hoàng? Anh lo , súc sinh? Ỷ bản đến từ thủ đô, là bối cảnh, mà thể tùy tiện vũ nhục nông thôn bọn ?"

"Hoàng Thịnh, vốn định dạy dỗ , nhưng càng tiến tới, đừng trách ."

Sắc mặt Cố Nguyệt Hoài vô cùng lạnh lẽo, cô cửa cầm lấy cây gậy để sẵn ở cửa, cổ tay chuyển động đập mạnh lưng Hoàng Thịnh, Hoàng Thịnh đau đến cả run rẩy, thậm chí còn phát tiếng kêu.

Cố Nguyệt Hoài hề nương tay, cây gậy đập da thịt, cô xuống tay mạnh, đủ để Hoàng Thịnh da tróc thịt bong.

Từ Đông Mai và Bạch Sơn tiến ngăn cản, nhưng thấy dáng vẻ hung dữ đó của Cố Nguyệt Hoài, bọn họ sợ hãi dám nhúc nhích.

Hai họ căng thẳng run rẩy, như cảm thấy cây gậy đó đánh bọn họ vạy, khi thấy Hoàng Thịnh cuộn thành con tôm mặt đất, chút lo lắng, sợ "kim chủ" sẽ đánh chết, bọn họ cũng chịu trách nhiệm.

Tiếng cây gậy như đánh thức Bạch Mân đang chìm trong sợ hãi, cô ngẩng đầu Cố Nguyệt Hoài đang dữ tợn báo thù cho cô , hốc mắt cô nóng lên, giọng khàn khàn : "Được Nguyệt Hoài, Nguyệt Hoài, đáng, đáng."

lặp hai câu, giống như đang nhắc nhở Cố Nguyệt Hoài, giống như với bản , Hoàng Thịnh đáng để cô chuyện ngốc nghếch, cuộc đời còn dài như , thể sai lầm vì chút chuyện .

Cố Nguyệt Hoài dừng , cô ngước mắt đôi mắt bi thương của Bạch Mân.

Cô rũ mắt Hoàng Thịnh cử động, ném cây gậy trong tay xuống.

Cố Nguyệt Hoài đầu về phía Bạch Sơn và Từ Đông Mai vẫn đang ngơ ngác, cô lạnh lùng : "Không thấy kim chủ của mấy sắp thở ? Đi gọi bác sĩ và bí thư chi bộ đến đây, chờ lạnh ngắt thì tiền trong tay mấy chỉ tiền ăn cướp."

Nguyệt

Từ Đông Mai thì biến sắc, bà liên tục gật đầu, túm cánh tay của Bạch Sơn xông ngoài.

 

Loading...