Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 393
Cập nhật lúc: 2025-03-07 06:02:42
Lượt xem: 688
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không khí đường trở về nhẹ nhàng hơn nhiều, lúc tới mấy , khi rời vẫn là mấy đó.
Uông Tử Yên duỗi tay quàng vai ôm Bạch Mân, cong khóe môi : "Chúc mừng chị nhé, chị Bạch Mân, từ trở thoát khỏi tất cả những và chuyện thích, chỉ còn vui sướng, ngàn vạn đừng tiếp tục mềm lòng nữa nhé."
Kim Xán cũng nhẹ giọng : "Anh cả Cố là , nhất định sẽ chăm sóc thật cho chị."
Bạch Mân mỉm , ngón tay cầm tờ chứng nhận chặt thêm, nụ xán lạn như ngày xuân.
Cô với giọng nghiêm túc: "Nguyệt Hoài, Tử Yên, Tiểu Xán, cảm ơn , cảm ơn kéo chị khỏi vũng lầy , ngăn cản để chị sa đọa, Tử Yên đúng, quãng đời còn trong đời của chị đều chỉ còn vui sướng."
Cố Nguyệt Hoài nhướng mày, : "Chị còn thứ gì mang khỏi nhà họ Bạch ?"
Bạch Mân lắc đầu: "Ở nhà họ Bạch, chị bao giờ món đồ nào thuộc về bản , tất cả đều là bố thí, lấy lấy cũng ảnh hưởng gì cả, chị thật sự về sắc mặt bọn họ nào nữa, đêm nay là đêm giao thừa, nên vì thế mà hỏng tâm trạng."
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, trầm ngâm một lát hỏi: "Chị bao giờ nghĩ đến việc tìm cha ruột của ?"
Bạch Mân con ruột của Từ Đông Mai và Bạch Sơn, cô cũng cha ruột, xét theo độ tuổi của cô , xã hội lúc đó rung chuyển hỗn loạn, chừng trong đó xảy biến cố gì đó mới khiến cô trở thành đứa trẻ vứt bỏ, cô thể tìm kiếm chân tướng.
Uông Tử Yên : " , đăng báo tìm thử xem? Nói chừng thực sự thể tìm cha và chị em thất lạc của chị đấy."
Sau khi Cố Nguyệt Hoài thế, Bạch Mân chua xót : "Từ nhỏ đến lớn, mỗi đối xử tệ, chị đều hy vọng cha ruột thể về tìm , nhưng đều chỉ là hy vọng xa vời, nếu hiện tại thoát khỏi bể khổ, cần gì nhảy một địa ngục khác chứ?"
Nghe , Cố Nguyệt Hoài và những khác lượt trở nên im lặng, hiểu suy nghĩ của Bạch Mân.
Sau trải nghiệm với Từ Đông Mai và Bạch Sơn, cô sinh một loại bài xích sâu sắc, sợ hãi, thậm chí là chán ghét đối với gia đình, đối với , mặc dù thực sự xuất hiện mặt cô , chỉ sợ cô cũng sẽ chút cảm xúc khác thường nào.
Cố Nguyệt Hoài thêm gì nữa, an ủi : "Từ nay về chị cứ sống ở nhà họ Cố , ở chung phòng với Thiếu Ly, Thiếu Đường."
Bạch Mân chần chờ trong chốc lát, vốn dĩ cô thể ở bệnh viện, nhưng nghĩ đến việc chuẩn sự thật với Cố Đình Hoài, nếu như thích hợp sẽ thể lập tức đăng ký kết hôn, thì sống sống ở nhà họ Cố cũng gì khác biệt.
Cô yên lặng gật đầu nhưng lời từ chối.
Cố Nguyệt Hoài nheo mắt , tinh tế suy nghĩ về việc xây nhà.
Nhìn dáng vẻ năm cô đến Chu Lan Thị một chuyến, đổi bảo bối trong gian thành một tiền, để xây nhà, đưa sính lễ, cộng thêm một đồ vật, tổng cộng tất cả ít nhất cũng tốn đến ba bốn trăm đồng.
Ban đầu cô kiếm tiền từ từ, nhưng ai kế hoạch đuổi kịp biến hóa, nếu như Bạch Mân đến sống tại nhà họ Cố, chuyện kết hôn cũng nên đưa nhật trình, đây chính là đầu tiên kết hôn của cả cô cả kiếp lẫn kiếp , đương nhiên cô để tâm hơn chút.
Kiếp cả qua đời sớm vì cô, đời cô trách nhiệm, cũng nghĩa vụ để sống một cuộc đời mỹ mãn.
Bỗng dưng, trong lòng cô chợt nghĩ tới, nếu như đến Chu Lan Thị, liệu cô thể đến Hoài Hải Thị thăm ?
Thư cô hẳn vẫn đến tỉnh H, nếu như năm xuất phát, tính toán thời gian thư gửi đến, cô cũng thể đến tỉnh H , khi Tết đến, tạo cho Yến Thiếu Ngu một bất ngờ lớn, cô cũng lo lắng cho .
Ngay cả Lâm Cẩm Thư cũng Yến Thiếu Ngu đang ở trong cảnh đáng lo ngại ở quân khu thứ tám, thể tưởng tượng cuộc sống của thế nào.
Tính cách Yến Thiếu Ngu cũng là chỉ chuyện , chuyện , cho dù thương là gặp chuyện khó giải quyết, cũng tuyệt đối sẽ cho cô , vì ở chỗ lo lắng đề phòng, bằng qua chính mắt một cái, còn thể thuận tiện để cho thêm một chút nước giếng trong gian.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-393.html.]
Hơn nữa cô qua chỗ ký gửi ở Chu Lan Thị, nếu như đến đó nữa, khó tránh khỏi sẽ khiến tâm chú ý.
Cô thể mang theo đồ của đến Hoài Hải Thị, khi đổi thành tiền trở về, hề một chút chậm trễ.
Cố Nguyệt Hoài càng nghĩ tâm trạng càng mênh mông, môi đỏ cong lên, hận thể mọc thêm đôi cánh lập tức bay đến quân khu thứ tám.
Kim Xán bên cạnh Nguyệt Hoài, nụ môi cô, chớp chớp mắt, kiềm tò mò hỏi: "Nguyệt Hoài, chị vui vẻ thế? Có là vì chị Bạch Mân sắp sửa thể kết hôn với cả ?"
Cố Nguyệt Hoài gì, với Bạch Mân: "Năm để cả đưa chị đến nhà bác sĩ Tạ một chuyến, mang theo một chút đồ vật, nếu ông ăn Tết một nhàm chán, cũng thể đón đại đội sản xuất Đại Lao Tử đến, cả Thạch Đầu nữa, đêm nay góp công lớn nhất chính là , em nhớ tới cảnh gia đình lắm, các chị cũng nhớ mang theo đồ thuận đường đến đó thăm một chuyến."
Bạch Mân ngẩn một lát, chợt cắn môi : "Nguyệt Hoài, thật sự cảm ơn em."
Cảm ơn em một lòng suy nghĩ cho chị, cho dù thể trở thành chị dâu của em, cũng nhất định sẽ bạn tri kỷ cả đời của em.
Nguyệt
Cố Nguyệt Hoài nhẹ nhàng liếc cô một cái: "Đều là một nhà mà, cái gì mà hai nhà chứ?"
Bạch Mân nhịn khẽ một tiếng, nghiêm túc : "Được , chị nữa."
Trong lúc mấy chuyện, đại đội sản xuất Đại Lao Tử đến gần trong gang tấc, một gốc đại thụ ở cổng thôn, trông thấy các cô vẫy tay chạy tới: "Bé ơi, các em về…"
Hô hấp của Cố Đình Hoài chút dồn dập, Bạch Mân một vòng trở về, im lặng.
Cổ họng lăn lộn hai cái, nhẹ giọng : "Không , ngày mai sẽ cùng về với em, bọn họ nhất định sẽ thông cảm thôi, đừng sợ, đêm nay em cứ ngủ cùng con bé , đừng nghĩ quá nhiều."
Cố Đình Hoài , duỗi tay sờ sờ đầu Bạch Mân, sự ấm áp say lòng .
Anh chỉ nghĩ chuyện xảy đêm nay khiến Từ Đông Mai và Bạch Sơn tức giận, thậm chí còn cho Bạch Mân về nhà và đuổi cô ngoài, nhất thời trong lòng cảm thấy cực kỳ áy náy, nếu bởi vì , cô cũng sẽ như .
Bạch Mân mím môi, im lặng đưa tờ giấy chứng minh cầm trong tay cho .
Cố Đình Hoài sửng sốt một chút: "Đây là cái gì?"
Vừa chuyện, mở , khoảnh khắc thấy dòng chữ "Giấy chứng nhận cắt đứt quan hệ" bằng bút máy đó, ngón tay run lên, cả cứng đờ tại chỗ, lập tức xem hết từng câu từng chữ đó.
Sau khi xem xong, Cố Đình Hoài giấu sự khẩn trương lo lắng, dại một hồi vội duỗi tay nắm lấy cổ tay Bạch Mân, vội vàng : "Tại như ? Đây chỉ là một chuyện nhỏ, , cùng em về xin với bọn họ, nhận sai với bọn họ!"
Anh tưởng rằng vì đêm nay đưa Bạch Mân nên mới tờ giấy chứng nhận cắt đứt quan hệ .
Bạch Mân nhẹ nhàng gỡ tay Cố Đình Hoài , chợt trở tay nắm lấy.
Cố Nguyệt Hoài liếc sang hai một cái với Uông Tử Yên và Kim Xán: "Đi thôi, chúng về thôi."
Chuyện xảy đêm nay đối với bất kỳ phụ nữ nào mà cũng là một chuyện khổ sở lớn, cô ý định tự , bọn cô cũng nên chừa cho bọn họ một gian riêng tư với , dù thì , chuyện thật sự chút khó thể mở miệng.
Chẳng qua, bọn họ mới hai bước, đường nhỏ truyền đến một trận bước chân ồn ào và kéo dài.
Ngoài điều , còn vang lên giọng hùng hùng hổ hổ của Hoàng Thịnh: "Buông ông mày ! Có bọn mày c.h.ế.t ? Lưu Kiến Quốc cho bọn mày phận của tao là gì ? Thằng chó nhà mày, ông mày nhớ kỹ mày!"