Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 409

Cập nhật lúc: 2025-03-08 14:06:47
Lượt xem: 664

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Nguyệt Hoài đổi chủ đề câu chuyện nhanh đến mức Vương Phúc kịp phản ứng.

Vương Bồi Sinh sửng sốt, gật đầu : “Còn mất một thời gian nữa, chuyện gì ? Cô sợ năm nay đại đội của chúng đủ lương thực ?” Ông , giọng điều khẳng định: “Năm nay đại đội của chúng trồng nhiều loại lương thực và thu hoạch nhiều lương thực, đồng thời tranh thủ bù đắp lương thực còn nợ xã viên từ năm ngoái, nếu thì xã viên nào cố gắng việc? Mọi đều cố gắng một chút!”

Vương Phúc hít một t.h.u.ố.c lá sợi, gật đầu đồng ý: “ , thực mới vực đạo.”

Cố Nguyệt Hoài gật đầu : “Bí thư chi bộ, chủ nhiệm, bây giờ chỉ mấy đại đội bên cạnh chúng thiếu lương thực, mà tất cả các nơi cả nước đều đang trong tình huống như , nếu huyện Thanh An của chúng thể mua lương thực từ những nơi khác, hai chú ?”

Nghe , Vương Phúc và Vương Bồi Sinh , hiểu những lời Cố Nguyệt Hoài ý gì.

Vương Phúc im lặng một lát về phía Cố Nguyệt Hoài: “Tiểu Cố ý gì?”

“Là như thế , cháu nghĩ tình hình thiên tai lẽ còn thể nghiêm trọng hơn, ai cũng năm tình huống sẽ như thế nào, là chúng trồng ít lúa mì, nhiều khoai lang, dù sản lượng của khoai lang cũng cao, nếu như chuyện xảy cũng thể cứu mạng.”

Cố Nguyệt Hoài vòng vo, trực tiếp suy nghĩ của .

Mùa hè năm nay thu hoạch lúa mì, châu chấu hoành hành, hầu như tất cả hoa màu đều thiệt hài, cuộc sống của dân càng ngày càng tồi tệ, nếu tình hình thiên tai bắt đầu từ tết năm ngoái, ít nhiều đều để dành một ít lương thực trong nhà, nếu sợ ít sẽ c.h.ế.t đói.

Khi đó, cũng một gia đình sống nổi nên rời khỏi đại đội sản xuất Đại Lao Tử, đến nơi khác kiếm sống.

Nói tóm , thời gian khó khăn nhất thật là năm nay, khoai lang lòng đất thu hoạch hơn nhiều so với lúa mì mọc mặt đất, tuy nhiều giá trị nhưng thể nuôi sống xã viên, thể no bụng là .

“Trồng khoai lang ?” Vương Phúc nhướng mày, Cố Nguyệt Hoài ngập ngừng .

Theo ý kiến của ông đây là lời nhận xét của cô gái nhỏ, bây giờ đều cuộc sống hơn, tất cả đều ăn cơm, ai còn ăn khoai lang hằng ngày? Hơn nữa, khoai lang dù rẻ nhưng vẫn đánh thuế, cho dù mang đến công ty lương thực bán cũng sẽ ép giá rẻ, đáng.

Cố Nguyệt Hoài ở những việc khác thì vấn đề gì, nhưng trong việc ruộng thì vẫn còn non nớt.

Vương Bồi Sinh cũng : “Tiểu Cố, cô cũng đạo lý, nhưng mà chuyện bí thư chi bộ kế hoạch, chúng thể trồng cái gì thì trồng cái đó , đến lúc đó ngay cả thuế cũng nộp , trong đại đội đều uống gió tây bắc để sống.”

Cố Nguyệt Hoài im lặng, cô thực sự cho rằng ruộng đơn giản, bởi vì cô từng trải qua, chỉ nạn châu chấu nên mới khuyên nhủ nhiều hơn mấy câu, nhưng những lời rơi trong tai khác thì nó chỉ như mấy lời suông.

Cô khẽ thở dài, giải thích gì nữa chỉ : “Bí thư chi bộ, chủ nhiệm, cháu cũng chỉ đưa đề nghị thôi, tiếp nhận cũng , nhưng mà, cháu hy vọng các chú thể trồng nhiều khoai lang trong phạm vi hai thể chấp nhận .”

“Đó là lý do cháu những lời , chỉ cần báo chuyện của hoàng thịnh lên, thể giam mấy ngày.”

“Được , cháu về đây, bí thư chi bộ và chủ nhiệm cứ bận việc của .”

Nói xong, Cố Nguyệt Hoài rời khỏi chỗ chăn nuôi, cô đầu lắc đầu mỉm , đây vốn là phận, cô chỉ thể tạo một lời chỉ dẫn tác dụng né tránh, nếu như thể tránh cũng còn cách nào.

Những lời cần đều , còn xem tình huống nữa.

Cố Nguyệt Hoài trở về nhà, cô ngay lập tức bắt tay nấu xương sườn và trái cây đóng hộp.

Cả một buổi chiều, nhà họ Cố đều ngập xong mùi khói và mùi thơm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-409.html.]

Đến chập tối, trời tối sầm, Cố Chí Phượng, Cố Đình Hoài và Cố Tích Hoài đều mệt mỏi về nhà.

Cố Nguyệt Hoài mấy họ mím môi : “Có đói ? Rửa tay ăn cơm.”

Công việc ở đập nước đều mệt mỏi, thật đây Cố Đình Hoài quen , nhưng mà Cố Chí Phượng lớn tuổi, Cố Tích Hoài bao giờ việc nặng nhọc, hai họ đến cuối ngày đều mệt đến mức thể duỗi thẳng lưng.

Cố Chí Phượng đầu giường gần lò sưởi, suy nghĩ một lúc, ông với giọng nặng nề: “Ngày mai bé sẽ ? Đi ? Đến Chu Lan Thị ? Để ba của con theo, một con cha lo lắng.”

Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, giấu diễm : “Con định một chuyến đến tỉnh H.”

“Tỉnh H ?” Gương mặt của Cố Chí Phượng cau , ông Cố Nguyệt Hoài bằng ánh mắt đồng ý.

Cố Đình Hoài cũng cau mày : “Bé ơi, tỉnh H quá xa, một cô gái như em đến đó gì? Không .”

Cố Tích Hoài mặc dù gì nhưng dáng vẻ im lặng cũng đồng ý.

Tỉnh H cách xa đại đội sản xuất Đại Lao Tử, dọc đường còn chuyển vài chuyến xe lửa, ô tô, mất vài ngày mới thể đến , hiện tại yên bình, ai đường xảy chuyện gì ? Nhất là Cố Nguyệt Hoài còn là một cô gái xinh .

Khi Cố Nguyệt Hoài tìm Yến Thiếu Ngu, Yến Thiếu Ly cảm động nhưng cô cũng đoạn đường gian nan, đường gặp những xa lạ, một cô gái nhỏ mười tám tuổi thể tự ?

Nghĩ như , Yến Thiếu Ly nhỏ giọng : “Nguyện Hoài, quá xa! Chị thật sự thể đến đó một .”

Bạch Mân gì, dù và Yến Thiếu Ngu cũng quen nhiều, cũng nhiều đối với tình cảm của hai họ.

Cố Nguyệt Hoài đoán bọn họ sẽ đồng ý nhưng mà .

“Cha ơi, con lớn là trẻ con, cha yên tâm , con sẽ chú ý an , con đến Chu Lan thị một , thể khơi dậy sự nghi ngờ, nhất là nên xa một chút, đêm giao thừa con cũng gặp Thiếu Ngu.”

“Cha tin con ? Con Cố Nguyệt Hoài , con thể tự bảo vệ .”

“Chuyện cứ quyết định như , cần khuyên con nữa, ngủ sớm dậy sớm, ngày mai con còn lên đường.”

Cố Nguyệt Hoài xong thì dậy múc nước rửa mặt.

mà cô mới sân, thì thấy một nhóm ồn ào đến, vây quanh bên ngoài sân nhà họ Cố.

Cố Nguyệt Hoài nhướng mày Bạch Sơn và Từ Đông Mai dẫn đầu, cô thở dài một , vốn dĩ tối nay cô ngủ sớm một chút để ngày mai lên đường, thế cũng , chuyện gì nên đến cũng đến, cũng may cô ở nhà nên việc thể đơn giản hơn.

sớm khi chứng minh về việc cắt đứt quan hệ đang lên báo, Bạch Sơn và Từ Đông Mai sớm muộn gì cũng sẽ đến để gây rắc rối.

Nguyệt

Bọn họ hai mục đích, thứ nhất là đòi nhà họ Cố một món sính lẽ thật cao dùng để bù đắp tổn thất cho gia đình , thứ hai là đưa Bạch Mân về bán với giá cao, mua thể là hoàng thịnh, cũng thể là một giàu nào đó.

“Con khốn! Bảo Bạch Mân lăn đây cho bà! Nuôi nó nhiều năm như , nó cắt đứt quan hệ là cắt đứt quan hệ ? Nó nghĩ nó là ai? Chẳng qua là một con ăn xin vứt vỏ, nhà họ Bạch bọn tao nuôi nó nhiều năm như chẳng lẽ cứ cắt đứt quan hệ một cách rõ ràng như ? Đồ ăn mấy năm qua nhà chúng tao cho nó ăn còn bằng cho chó ăn ?”

“Bạch Mân! Mày lăn đây cho bà! Hôm nay nếu đánh gãy chân mày thì uổng công tao nuôi mày mấy năm nay! Con sói mắt trắng ngu dốt, chỉ cần tao đồng ý, mày vĩnh viễn là con gái nhà họ Bạch chúng tao!”

 

Loading...