Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 427

Cập nhật lúc: 2025-03-08 14:13:30
Lượt xem: 711

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hình Kiện rằng việc kinh doanh thể thực hiện , nhưng khi nghĩ đến triển vọng và lợi ích, vẫn là nhịn thổn thức lắc đầu.

chế giễu Cố Nguyệt Hoài: "Ý tưởng , nhưng khi thực hiện chút hão huyền."

Cố Nguyệt Hoài : "Nếu như một con đường định thể sản xuất lương thực, trứng gà, hoa quả và các hàng hoá khác thì ? NAnh khả năng giúp xây dựng một con phố chợ đen nay từng ở thành phố Phong, kiếm cho tài phú liên tục ngừng ?"

" hàng, , một khi hợp tác vụ , thì kết quả là cả hai cùng lợi."

Nói xong, cô thả lỏng lưng, nghiêng dựa thùng gỗ đặt gần đầu giường, lúc ngước mắt lên chằm chằm Hình Kiện, trong mắt cô là vẻ bình tĩnh, mảy may chút chập trùng nào: " cũng , lương thực, trứng gà đều là những thứ cấm mua bán, do quốc gia khống chế, như mũi quan chức dễ nhắm đến, lẽ đến lúc đó sẽ tù, dám ?"

Phản ứng đầu tiên của Hình Kiện là phản bác, gã tin rằng cô thực sự thể kiếm nguồn lương thực, nhưng khi chạm đến ánh mắt của cô, gã giật .

Hành động của cô chút lười biếng, khi ngước mắt thẳng, bên trong đôi mắt mèo linh động, mê tràn đầy vẻ lạnh lùng, là sự lạnh lùng thuần túy, ngược mang theo sát khí, lúc khác, luôn cảm giác sắc bén.

Nếu như hạng quyết định gì, thì sẽ một chút ngoài miệng, bởi vì cô sẽ rảnh rỗi như .

Hình Kiện chằm chằm Cố Nguyệt Hoài, sự chế giễu và ngờ vực đó biến mất, khi trầm ngâm một lúc, gã : " dám!"

Giọng của gã thô kệch như đây, chút hợp với khuôn mặt trai của gã . Có thể sự kiên quyết dũng cảm của khi chuyện thực sự khiến thưởng thức, một loại tương phản cực lớn, thêm thở xã hội đen nhàn nhạt, mơ hồ tạo thành một phong cách riêng.

Lông mày Cố Nguyệt Hoài cong lên, giọng cô giống như tiếng suối trong vắt, như tiếng ngọc bội va : "Được ! Vậy thì chúng sẽ vụ .”

Cô vươn tay về phía Hình Kiện: "Cố Nguyệt Hoài, gọi là chị Cố là ."

Hình Kiện lắc đầu, bắt tay với Cố Nguyệt Hoài, gã chút ngượng ngùng, nhưng vẫn dùng giọng điệu khó chịu : " thấy cô nhiều tuổi lắm, còn đầy hai mươi ? hai mươi lăm , chị Cố?"

Cố Nguyệt Hoài nhạt một tiếng, trả lời, nếu tính theo năm thì Hình Kiện gọi cô một tiếng dì.

" sẽ đưa Tống Kim Nam , sẽ tự thuyết phục Tống Lâm cứu , đến lúc đó sẽ thể giấu diếm chuyện nhà máy Lưu Ly nữa, lẽ thành phố Phong sẽ máu, chỉ cần cắm chắc rễ, chờ đợi hỗn loạn qua ."

"Về phần lương thực, một thời gian ngắn nữa sẽ đưa tới, chúc cho khu phố chợ đen của chúng sẽ thành công ."

Cố Nguyệt Hoài từ nhảy xuống, ánh mắt cô sáng ngời, nở một nụ hiền hòa với Hình Kiện.

Hình Kiện khẽ gật đầu: "Được , sẽ đợi cô, đó chúng sẽ bàn bạc chi tiết."

Trước mắt thấy lương thực, gì cũng quá sớm, hai bên thiết lập lòng tin đầu tiên, chỉ sợ còn đợi đến khi thế lực thành phố Phong máu, lương thực chuẩn sẵn sàng, đến lúc đó mới thể bàn sâu về câu chuyện chợ đen.

Khi hai bên khỏi nhà, trời sáng choang, bông tuyết bay tán loạn rơi mặt, buốt lạnh.

Hình Kiện liếc trộm Cố Nguyệt Hoài một chút, sờ lên bụng : "Chị Cố, cô xem với mối quan hệ hiện tại của chúng , độc ..."

Cố Nguyệt Hoài nhíu mày , xung quanh, chậm rãi nhặt một mẩu cỏ khô từ trong góc, đưa cho Hình Kiện, với giọng điệu trấn định và thong dong: "Ầy, ăn cái ."

Hình Kiện: "???"

nghi ngờ cỏ khô mà Cố Nguyệt Hoài đưa qua, thoạt khác gì cỏ dại.

Lông mày Hình Kiện nhíu chặt : "Cô đang đùa ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-427.html.]

"Tin thì tuỳ." Cố Nguyệt Hoài ha ha, thêm gì nữa.

Hổ Tử nắm lấy tay Cố Nguyệt Hoài, Hình Kiện một cái: "A a a… A a a."

Hình Kiện thấy thì càng thêm xoắn xuýt, đó tức giận nhét cỏ khô trong miệng: "Mày mới bao lâu mà giúp chuyện, tao thấy cỏ dại cũng giống thảo dược giải độc gì cả, chừng đó là một thủ đoạn để lừa tao."

Khóe môi Cố Nguyệt Hoài giật giật, một cái giống như đang đồ đần.

Mặc dù bây giờ Hình Kiện miễn cưỡng xem như châu chấu dây thừng với cô, nhưng những việc gã thực sự thể khiến khen nổi, bắt gã ăn phân là thiện tâm của cô , so sánh như , một miệng cỏ đủ ?

Không đợi Hình Kiện nhảy dựng lên, Cố Nguyệt Hoài tiện miệng : "Được , đưa Tống Kim Nam ngoài , sẽ đưa đến tỉnh H."

Hình Kiện bĩu môi nhưng cũng thêm gì cả, chỉ gọi đưaTống Kim An ngoài.

Nguyệt

Tống Kim An vẫn đang ở trạng thái hôn mê như cũ, những vết thương thì đúng là thê thảm, thấy thế, con mắt Hình Kiện cũng đảo lung tung, sợ sợ Cố Nguyệt Hoài sẽ suy nghĩ về "Việc ác" của .

Vẻ mặt Cố Nguyệt Hoài thản nhiên giống như thấy, : " đưa ."

xử lý chuyện ở đây, tạm thời quan tâm những khác trong phòng lợp tôn.

Ban đầu cô còn để Tống Kim An c.h.ế.t ở chỗ , cũng coi là báo thù rửa hận vì chính . giờ mấu chốt phá vỡ tình thế hiện tại chính là , nếu như c.h.ế.t thật, dựa theo tính cách bảo thủ của Tống Lâm, chắc ông sẽ động đến thành phố Phong. nếu Tống Kim An thuyết phục, với lòng và sự cố chấp của , chắc chắn thành phố Phong chỉnh đốn, nên cô chỉ thể tạm thời gác thù riêng .

Dưới sự che chở của Yến Thiếu Ngu, cô chỉ học vẽ tranh thêu thùa, mà còn học cách kiên nhẫn.

nhịn nhiều năm như , khi đối mặt với Điền Tĩnh mà còn kìm chế , huống chi là một Tống Kim An?

Hình Kiện nghiêm túc Cố Nguyệt Hoài một chút, khuôn mặt tuấn xuất hiện một nụ phức tạp: "Chị Cố, chờ tin tức của cô."

tín nhiệm Cố Nguyệt Hoài, là một canh bạc lớn thôi ?

Nếu cô cùng một đám với Tống Kim An, đến lúc đó dẫn đến bao vây nơi thì gã thể gì đây?

Có đôi khi gã cảm thấy buồn , ở lâu trong bóng tối, luôn thể chạm tới một tia sáng, bây giờ chạm đến , tại trở nên sợ đầu sợ đuôi. Đánh cược thì thế nào, đám bọn vốn sống chật vật đến cực điểm .

Nếu cược thắng, thời gian về long trời lở đất, cược thua, một gánh trách nhiệm, cùng lắm thì chết.

Hình Kiện mỉm sờ sờ tóc Hồ Tử, nhẹ nhàng thở dài, như gã sợ chết, chỉ sợ khi c.h.ế.t thì sẽ ai quan tâm bọn họ nữa.

Cố Nguyệt Hoài giơ tay lên vỗ vai Hình Kiện: "Đi thôi."

Dứt lời, cô nắm cổ áo Tống Kim An, kéo dọc theo con đường nhỏ phủ đầy tuyết, thỉnh thoảng lưng Tống Kim An đập đá, Cố Nguyệt Hoài cũng vô cùng lạnh lùng, dừng lấy nửa phút.

Hình Kiện nhe răng trợn mắt, khóe miệng giật giật : "Không thằng nhóc đắc tội Cố Nguyệt Hoài kiểu gì."

lắc đầu, nắm tay Hổ Tử, đưa mắt theo Cố Nguyệt Hoài rời .

Trong đời luôn những cơ hội chỉ chớp mắt là qua, mà Cố Nguyệt Hoài chính là cơ hội của Hình Kiện.

Sau , mỗi hồi tưởng ngày Cố Nguyệt Hoài đưa về, Hình Kiện luôn một loại cảm giác chân thật như đang lơ lửng mây, gã may mắn vì nắm bắt cơ hội của chính , tự hào vì là tham gia canh bạc lớn .

 

Loading...