Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 472

Cập nhật lúc: 2025-03-08 14:40:50
Lượt xem: 747

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Nguyệt Hoài ấn ấn thái dương, giống như thật sự nhịn nữa, nhíu mày : “Hoàng Thịnh, cảm thấy đời chỉ thông minh? Tất cả chỉ xứng đáng để đũa giỡn? Hay là con của quan chức cấp cao, nên thể ở đây thoải mái hoành hành?”

Hoàng Thịnh gì, chỉ cô với vẻ chế giễu, nhạo một tiếng.

Cố Nguyệt Hoài gật gật đầu: “Được, xem mấy ngày hôm cục cảnh sát , khiến tìm cảm giác tồn tại .”

“Thật là tò mò, nhóm cảnh sát , là những họ gì với thế? Là , chủ Hoàng xin hãy yên tâm, chúng nhất định sẽ hầu hạ thật . Hay là , nhà họ Hoàng việc cứ phân phó, chúng chắc chắn sẽ xử lý thật !”

Ngồi xe mấy ngày, Cố Nguyệt Hoài thật sự vô cùng mệt mỏi, ngờ trở về còn xử lý loại chuyện .

“Cô cái gì?” Hoàng Thịnh quát to một tiếng, liếc bốn phía với ánh mắt cảnh giác, nháy mắt với Lôi Đại Chùy.

Lôi Đại Chùy tiếp nhận tín hiệu, lập tức tiến lên, chắn ở mặt Hoàng Thịnh, giọng thô ráp nhưng mang theo sự tàn nhẫn: “Cố Nguyệt Hoài! Đừng phá rối. Chết là chuyện lớn, hiện tại nhất định đưa hung thủ g.i.ế.c trở về, thẩm vấn kỹ càng!”

Lúc ông tới hai chữ “Kỹ càng”, giọng điệu trầm thấp, sợ là cũng chẳng chuyện gì.

Cả Bạch Mân run rẩy, vẫn Cố Đình Hoài ôm trong lòng, tuy rằng nước mắt trong mắt ngừng rơi, nhưng nỗi sợ hãi vẫn xông lên đầu. Giết , tội danh thể gánh vác, nhưng cô ăn vụng về, cũng nên giải thích cho như thế nào.

Cố Nguyệt Hoài, trong mắt tràn đầy vẻ áy náy và hổ hẹn, chút hối hận vì mấy ngày qua hạn chế việc khám bệnh cho .

Lòng đều xa, ngoài luôn miệng kêu một tiếng “Bác sĩ Bạch” nhưng thật chỉ là lời khách sáo, mà cô ngốc nghếch cho là thật, còn hết sức nghiêm túc, tối đen mà vẫn khám bệnh cho . Để giờ đây, đến tính mạng của cũng nộp theo.

Không những chỉ hại bản , còn liên lụy trong nhà, thậm chí Nguyệt Hoài ngàn dặm xa xôi trở về, còn xử lý cục diện rối rắm cho cô .

Nghĩ đến đây, cảm giác áy náy trong lòng Bạch Mân gần như nhấn chìm chính , nhưng mắt ai quan tâm đến cảm xúc của cô , ánh mắt đều đặt Cố Nguyệt Hoài và Hoàng Thịnh, vụ án mạng chứng cứ xác thực xoay chuyển .

Cố Nguyệt Hoài khẽ thở một tiếng, sờ sờ trong túi áo, một lúc lâu lấy một phong thư.

Cô mở thư , đưa tới mặt Lôi Đại Chùy, : “Xem kỹ , Cố Nguyệt Hoài, quân y quân khu 8. đây trách nhiệm và cũng nghĩa vụ đấu tranh cho dân, đòi công bằng cho chết.”

Trong lòng Cố Nguyệt Hoài thấy chút buồn , nhớ tới hai tháng , Yến Thiếu Ngu cũng giống như .

Tất cả xung quanh đều mang sắc mặt khác , mặt Hoàng Thịnh dữ tợn hơn, lớn tiếng : “Không thể nào!”

con dấu thư giới thiệu, dù tin cũng . Bỗng chốc đầu óc Hoàng Thịnh trống rỗng, ánh mắt Cố Nguyệt Hoài khỏi mang theo vài phần sợ hãi. Người phụ nữ , vì luôn thể dễ dàng hủy diệt âm mưu của ?

“Không thể nào ư? Anh thể đến quân khu 8 để hỏi thủ trưởng Từ.”

Cố Nguyệt Hoài cất thư giới thiệu , liếc Lôi Đại Chùy: “Thấy rõ ? Chuyện liên quan đến nhà , dù cũng quan tâm chứ? Nếu đến lúc đó báo cho thủ trưởng, để cho ông tự phái xuống điều tra, chậc...” Ý mặt cô thu , khẩy : “Đến lúc đó, ngược xem một đội trưởng của nhóm dân quân như ông còn thể .”

Trên mặt Lôi Đại Chùy lúc xanh lúc trắng, theo bản năng siết chặt nắm đấm, dời ánh mắt , dám đối diện với Cố Nguyệt Hoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-472.html.]

Cố Nguyệt Hoài hài lòng gật đầu: “Được, tiếp theo chúng thảo luận rõ về nguyên nhân, quá trình và kết quả cái c.h.ế.t của Lý Nhĩ Tân.”

Một lá thư giới thiệu từ nhân vật lớn còn tác dụng hơn cả chứng cớ gì đó, đây chính là thói đời hiện nay.

Cố Nguyệt Hoài bình tĩnh : “Bí thư chi bộ, cho hỏi là ai thông báo với , rằng Lý Nhĩ Tân Bạch Mân hại chết?”

Vương Phúc về phía Vương Bồi Sinh, nọ sửng sốt một chút, theo bản năng : “Cô cũng , thanh niên trí thức Hoàng và thanh niên trí thức Lý ở nhờ chỗ , vốn dĩ đang ngủ thì bệnh tình của thanh niên trí thức Lý bỗng nhiên nặng thêm, cả nóng hổi. chuẩn mời chú Sáu tới xem, thế nhưng... Thanh niên trí thức Hoàng đồng chí Bạch Mân sở trường trị bệnh cảm, bảo tới nhà họ Cố mời .”

“Đồng chí Bạch Mân là một đồng chí , thanh niên trí thức Lý bệnh nhẹ, vội vàng mang theo hòm thuốc theo , khám bệnh xong, tình trạng của thanh niên trí thức Lý chút giảm bớt. Chẳng qua, đồng chí Bạch Mân rời bao lâu, còn nữa.”

Nói tới đây, giọng điệu Vương Bồi Sinh cũng vài phần nặng nề.

Người mất ở trong nhà ông , tuy rằng liên quan đến ông , nhưng tâm trạng cũng khá hơn chút nào. Dù cũng là một sống sờ sờ, tuy Lý Nhĩ Tân thường yên lặng ít , nhưng ở cùng chung một thời gian dài, thể thờ ơ ?

Nguyệt

Cố Nguyệt Hoài đầu về phía Vương Bồi Sinh: “Lúc thanh niên trí thức Lý chết, chủ nhiệm mặt ?”

dứt lời, Lý Hồng Mai từ trong đám chen .

ở bên cạnh Vương Bồi Sinh, ánh mắt về phía Cố Nguyệt Hoài mang theo vài phần bài xích: “Không ở đó, lúc chúng thấy tình huống của thanh niên trí thức Lý định , nên chuẩn ngủ, mới xuống bao lâu thanh niên trí thức Hoàng còn nữa.”

Ánh mắt Cố Nguyệt Hoài đảo qua Lý Hồng Mai, mấy tháng , bởi vì Điền Tĩnh cố ý dẫn dắt hãm hại, khiến Lý Hồng Mai cho rằng Vương Bồi Sinh quan tâm cô nhiều hơn là vì tâm tư gì khác. Làm ầm ĩ một trận, hai suýt nữa ly hôn.

Tuy hiện tại chuyện bình thường trở , nhưng hiển nhiên Lý Hồng Mai vẫn cách giác và bài xích với cô.

Đương nhiên, những chuyện nhỏ nhặt đáng kể cô sẽ để ở trong lòng.

Cố Nguyệt Hoài về phía Hoàng Thịnh, giọng điệu bình tĩnh : “Nói cách khác, lúc Lý Nhĩ Tân chết, chỉ ở bên cạnh.”

Cô dừng một chút, tiếp tục phân tích: “Xét theo tình huống , thanh niên trí thức Hoàng, hiềm nghi lớn. Dù đều ân oán với nhà chúng , ai hãm hại ?”

Hoàng Thịnh hung hăng liếc cô một cái, lạnh lùng : “Buồn , g.i.ế.c chỉ vì hãm hại mấy ? điên ?”

Cố Nguyệt Hoài , ánh mắt về phía Hoàng Thịnh tràn đầy vẻ thong dong vì chuyện, khiến vô cùng mất tự nhiên.

“Thanh niên trí thức Hoàng, mới thanh niên trí thức Lý chết, là bởi vì uống thuốc giả độc chết, đúng ?” Cô đẩy Hoàng Thịnh và Lôi Đại Chùy , xổm ở bên cạnh t.h.i t.h.ể của Lý Nhĩ Tân, nữa xốc vải trắng lên, để cho ánh mắt đều tụ tập đây.

Hoàng Thịnh nghiêm nghị : “Nói nhảm! Lý Nhĩ Tân là một đàn ông khỏe mạnh, nếu uống thuốc giả, thể đột tử? Bạch Mân tham gia huấn luyện bác sĩ của bệnh viện. Co chữa bệnh hại c.h.ế.t , đền mạng!”

Hoàng Thịnh khăng khăng khẳng định y thuật của Bạch Mân , lấy thuốc giả c.h.ế.t .

Cố Nguyệt Hoài khẽ tặc lưỡi, đầu về phía Hoàng Thịnh bằng ánh mắt vô cùng thương hại, nhẹ giọng : “Hoàng Thịnh, điên, mà quá ngu xuẩn, quá kiêu ngạo. Thật sự cảm thấy thể một tay che trời ở đại đội nho nhỏ nông thôn.”

 

Loading...