Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 488
Cập nhật lúc: 2025-03-08 14:46:45
Lượt xem: 763
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Cẩm Thư hề cảm thấy hổ khi những lời .
Con ngươi của Ngụy Lạc co rụt , bà chút khó tin hỏi: “Cố Nguyệt Hoài là con gái của bà ?”
Lâm Cẩm Thư gật đầu: “ , xin tổng biên tập Ngụy hãy châm .”
Ngụy Lạc nên lời, bà đầu Cố Nguyệt Hoài đang bình tĩnh ghế sô pha, hình như cô quan tâm đến việc đột nhiên Lâm Cẩm Thư đến xin nghỉ cho , nếu hai họ chuyện khá to, khả năng cô sẽ để ý đến ?
Hiển nhiên Chu Phong cũng những lời Lâm Cẩm Thư , hai mắt của ông lóe sáng.
Ông quen với Đỗ Kim phó bí thư của Ủy ban Cách Mạng, vợ của Đỗ Kim là Nhiếp Bội Lan từng nhờ ông giúp đỡ chuyện hai con gái xuống tham gia đội sản xuất ở nông thôn, lúc đó ông lai lịch của Cố Nguyệt Hoài, cũng của cô là Lâm Cẩm Thư gả cho Tần Vạn Giang.
Tần Vạn Giang là lão cáo già mạng lưới quan hệ rộng, đương nhiên đây cũng điều quan trọng, mấu chốt là ở chỗ Lâm Cẩm Thư.
Lâm Cẩm Thư là của Cố Nguyệt Hoài, ruột thể ? Cô thể như thế nào?
Nghĩ như Chu Phong liền lên, tủm tỉm về phía cửa: “Đồng chí Lâm? Là đồng chí Lâm ?”
Thôi Hòa Kiệt ông một cái rũ mắt Cố Nguyệt Hoài như chuyện gì, dậy theo .
Lâm Cẩm Thư đang ở cửa sửng sốt, bà lướt qua vai của Ngụy Lạc thấy Chu Phong trong phòng việc, ngay lập tức mặt bà hiện lên vẻ khách sáo: “Sao tổ trưởng Chu cũng ở đây? Nếu sớm tổng biên tập Ngụy khách sẽ đến phiền bà.”
Chu Phong thiện : “Ôi, đồng chí Lâm khách khí , đến đây, đến đây, cũng một thời gian chúng ôn chuyện cũ .”
Lần ông vượt qua chức phận để bắt chuyện ngược khiến Lâm Cẩm Thư cảm thấy hổ, bà vô thức về phía Ngụy Lạc, thật là tấm lòng rộng lượng lười tranh cãi với Chu Phong, bà mở cửa : “Đồng chí Lâm , Tiểu Cố cũng ở bên trong.”
Nghe hai mắt của Lâm Cẩm Thư sáng lên: “Bé cũng ở đây ?”
Bà phòng việc, thấy Cố Nguyệt Hoài bất động như núi, vẻ mặt của bà vui buồn xen lẫn, vui là cuối cùng cũng gặp , sập cửa mặt, buồn là con gái gặp là bà , cái thái độ xem.
“Bé ơi.” Bước chân của Lâm Cẩm Thư dừng một chút, về phía Cố Nguyệt Hoài xuống bên cạnh cô, nhỏ giọng : “Buổi trưa hôm nay chuyện vui, một nhà chúng cùng ăn cơm chuyện, ?”
Giọng điệu cẩn thận của bà khiến Chu Phong và những khác phía cau mày.
Cố Nguyệt Hoài im lặng một lúc ngẩng đầu Lâm Cẩm Thư, với giọng điệu xa cách: “Bố, trai và chị dâu sẽ , thiếu cũng , nhưng thật phiền toái bà phí công .”
Lâm Cẩm Thư nắm chặt cái túi trong tay, cau mày : “Bé ơi, con thể chuyện đàng hoàng với ? Chuyện là dạy bảo em gái của con, trưa nay con bé cũng đến, cố ý bảo con bé đến để xin con.”
Cố Nguyệt Hoài ngạc nhiên Lâm Cẩm Thư, trong mắt của cô hiện lên một tia giễu cợt.
Tần Hoa Hảo và Tần Nguyệt Viên bà cụ Tần nuôi thành đồ bỏ , đồi như , đời cũng như , cô coi lời hai họ như khí, tất nhiên sẽ tức giận, về phần xin càng cần thiết.
Cô chút hiểu vì đời Lâm Cẩm Thư “dính” cô như ? Dù bắt đứa con gái nhỏ xin cũng cứu vớt quan hệ với cô, lẽ nào gương mặt của cô đáng giá như ?
Chu Phong cũng quan tâm hai con đang nghĩ cái gì, ông đến Lâm Cẩm Thư, những lời suy nghĩ sắn trong đầu: “Đồng chí Lâm, chuyện với thương lượng với bà, chuyện liên quan đến Cố Nguyệt Hoài.”
Cố Nguyệt Hoài xong thì như về phía Chu Phong, đúng là tuyệt vọng nên cái gì cũng thử, thật buồn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-488.html.]
Lâm Cẩm Thư thu biểu cảm mặt, bà Cố Nguyệt Hoài: “Chuyện liên quan đến bé ? Mời tổ trưởng Chu .”
Chu Phong nhanh chóng sắp xếp ngôn ngữ, một từ đầu đến cuối chuyện của Hoàng Thịnh, đó thành khẩn : “Đồng chí Lâm, đồng chí Tiểu Cố còn trẻ, từng trải qua chuyện như , hiểu áp lực của thủ đô, nhưng bà thì giống , bà là của cô , nên cho cô thiệt và hại trong chuyện , vài và vài chuyện, thể chạm tới thì đừng chạm!”
Chu Phong lý lẽ hùng hồn , như thể việc dung túng Hoàng Thịnh chính là chuyện mà những cán bộ huyện như ông nên .
Lâm Cẩm Thư xong thì cau mày, thì hai ngày nay thanh niên trí thức ở thủ đô xôn xao là động tĩnh do Cố Nguyệt Hoài , con bé thật sự bản lĩnh cải tử hồi sinh ? Cho dù , bản lĩnh chữa bệnh cứu của con bé cũng kém.
Chẳng qua, con bé thực sự liều mạng để đưa Yến Thiếu Ngu quân khu thứ tám.
Những chuyện Chu Phong đối với bà mà khác gì một đòn nặng nề, khiến bà mãi vẫn hồn.
mà, bà còn kịp gì thì chợt Cố Nguyệt Hoài buồn bà : “Bà Lâm, thật rõ với bà, Hoàng Thịnh định hãm hại chính là con dâu của bà, chuyện bình thường, nếu như bà khuyên , thì nhân phẩm của bà…”
Cô hết, nhưng rời tai nhiều khiến vẻ mặt của cọn họ trở nên cực kỳ xí.
Ngụy Lạc bên cạnh cảnh, Cố Nguyệt Hoài như khỏi giật .
Vốn dĩ bà ngạc nhiên vì quan hệ của Cố Nguyệt Hoài và Lâm Cẩm Thư, bây giờ thấy thái độ của cô, hiển nhiên hai con một chút tình cảm nào, nếu cũng sẽ thẳng mặt mất mặt ruột của , thật đúng nhà nào cũng quyển kinh khó .
Lâm Cẩm Thư im lặng một lát bình tĩnh : “Tổ trưởng Chu cũng , chuyện cũng cách nào quản.”
Gương mặt của Chu Phong chuyển sang màu gan lợn: “Đồng chí Lâm! Đây cũng chuyện nhỏ! Không thể hành động theo cảm tính!”
“Nguyệt Hoài lớn , con bé chuyện gì cũng tự cân nhắc, là một đủ tư cách, con bé trưởng thành cũng tư cách nhúng tay , nên giúp tổ trưởng Chu.”
Lâm Cẩm Thư rũ mắt, lông mi run rẩy, gương mặt chăm sóc kỹ lưỡng lộ một nụ khổ.
Nguyệt
Chu Phong tức giận dậy, cơn tức giận tích tụ trong lòng càng ngày càng nhiều, chửi ầm lên, nhưng tiện công khai xé rách mặt Tần Vạn Giang, dù chuyện cũng thực sự liên quan đến , ông như ngoại trừ gây thù chuốc oán cũng cái gì.
Lúc Ngụy Lạc mới dậy : “Nếu như tổ trưởng Chu chuyện gì thì cũng tiễn.”
Chu Phong suýt chút nữa thì phun một ngụm máu, ông tức giận đến run , lúc ông chỉ đạt mục đích mà trái còn ôm cả một bụng tức, những thế thì chứ?
Thôi Hòa Kiệt cũng dám quá gần ông , lời nào im lặng như chim cút.
Ông cắn chặt răng, đối mặt với nụ trong bông giấu kim của Ngụy Lạc, vội vàng nghĩ vài câu xã giao.
“Tổng biên tập, đây.” Cố Nguyệt Hoài ở ứng phó với Lâm Cẩm Thư, nên dẫn đầu khỏi văn phòng.
Chu Phong bóng dáng của cô, trong mắt xẹt qua sự nham hiểm.
Không ngờ, Cố Nguyệt Hoài mở cửa thì dừng chân .
Cô đầu thì bắt gặp ánh mắt oán hận kịp thu của Chu Phong, ngược cô chú ý đến Lâm Cẩm Thư, bỗng nhiên cô đổi ý: “Bà Lâm, thôi, cùng ăn.”